Cương Thi Hoàng Hậu Nàng Một Thai Hai Bảo
A Chúc Vào Kỹ Viện (2)
200.000 một tháng
2024-07-21 05:55:50
Khi nghe được một cuộc đối thoại như thế này: " Ngươi nghe nói chưa? Chiều nay ở ngoài thành, trên sông vớt lên một thi thể nữ, nghe nói rất đẹp, như tiên nữ vậy, chỉ tiếc là hồng nhan bạc mệnh, chết sớm. "
Sau đó.
Bản tính tự luyến khắc sâu trong xương cốt của nàng ngay lập tức trỗi dậy, nàng nhảy lên phía trước, lắp bắp hỏi: " ... Có... có đẹp... như ta không? "
Người qua đường đều lắc đầu: " Không đẹp bằng. "
A Chúc càng thêm hài lòng.
Nhưng mà.
A Chúc cũng nhận ra rằng, mọi người ở đây đều ăn mặc rất đẹp, quần áo trên người họ trông còn đẹp hơn và tinh tế hơn nhiều so với nàng!
Là người yêu cái đẹp, nàng lập tức không chịu nổi.
Nàng cũng muốn mặc những bộ đồ xinh đẹp, rực rỡ như vậy!
Tuy nhiên.
A Chúc cũng không biết rằng, với vẻ ngoài kỳ quặc và ngốc nghếch của mình, nàng đã sớm bị những kẻ buôn người trong thành để ý, bọn họ liếc nhau một cái đầy ý đồ.
Trong khi đó.
A Chúc hai mắt lại đang sáng rực, vui vẻ bước vào một tiệm quần áo đầy những bộ đồ sặc sỡ, nhưng rất nhanh đã bị bà chủ đuổi ra ngoài: " Không có tiền thì vào cửa hàng làm gì? Mua cái gì? Đồ nghèo kiết xác, một đồng xu cũng không có, cút đi, ở chỗ nào thì cút về chỗ đó đi! "
A Chúc cảm thấy rất không phục, nàng nắm chặt tay lại. Bọn họ cương thi ở núi Thanh Thành căn bản không cần bạc, ai mạnh mẽ hơn thì người đó làm chủ!
Hơn nữa.
Nàng cũng không biết bạc là gì? Những cương thi khác cũng chưa từng nói chuyện hút máu người mà cũng cần bạc sao? Là đại tỷ của núi Thanh Thành, nàng không phục!
A Chúc đang định bước lên đánh cho đối phương một trận.
Ngay lúc đó, hai kẻ buôn người ẩn nấp trong góc, Sử Toàn và Sử Giáp, nhanh chóng lao ra và bắt đầu tâng bốc: " Vị cô nương xinh đẹp như tiên nữ này, ngài thật đúng là xinh đẹp a. Quả thực là chim sa cá lặn bế nguyệt tu hoa, người gặp người thích hoa gặp hoa nở. Chúng ta từ trước đến nay chưa gặp qua nữ tử xinh đẹp động lòng người khuynh quốc khuynh thành như ngài. "
A Chúc nghe hiểu
Nàng nghe được lời khen và cảm thấy như mình đang bay trên trời, hoàn toàn quên đi việc muốn đánh bại bà chủ. Nàng tự mãn đáp lời: " Ta cũng... cảm thấy, các ngươi... rất có mắt nhìn. "
" Đúng vậy... " Sử Toàn và Sử Giáp lập tức chuyển hướng, " Trên người ngài cái này hôi thối quần áo thực sự là không xứng với mỹ mạo của ngài, bất quá ngài yên tâm, hai chúng ta biết một chỗ tốt, không cần tốn tiền cũng có thể thay các loại xinh đẹp quần áo, còn có các loại mỹ thực điểm tâm mặc ngài thưởng thức. "
Sau đó.
Bản tính tự luyến khắc sâu trong xương cốt của nàng ngay lập tức trỗi dậy, nàng nhảy lên phía trước, lắp bắp hỏi: " ... Có... có đẹp... như ta không? "
Người qua đường đều lắc đầu: " Không đẹp bằng. "
A Chúc càng thêm hài lòng.
Nhưng mà.
A Chúc cũng nhận ra rằng, mọi người ở đây đều ăn mặc rất đẹp, quần áo trên người họ trông còn đẹp hơn và tinh tế hơn nhiều so với nàng!
Là người yêu cái đẹp, nàng lập tức không chịu nổi.
Nàng cũng muốn mặc những bộ đồ xinh đẹp, rực rỡ như vậy!
Tuy nhiên.
A Chúc cũng không biết rằng, với vẻ ngoài kỳ quặc và ngốc nghếch của mình, nàng đã sớm bị những kẻ buôn người trong thành để ý, bọn họ liếc nhau một cái đầy ý đồ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong khi đó.
A Chúc hai mắt lại đang sáng rực, vui vẻ bước vào một tiệm quần áo đầy những bộ đồ sặc sỡ, nhưng rất nhanh đã bị bà chủ đuổi ra ngoài: " Không có tiền thì vào cửa hàng làm gì? Mua cái gì? Đồ nghèo kiết xác, một đồng xu cũng không có, cút đi, ở chỗ nào thì cút về chỗ đó đi! "
A Chúc cảm thấy rất không phục, nàng nắm chặt tay lại. Bọn họ cương thi ở núi Thanh Thành căn bản không cần bạc, ai mạnh mẽ hơn thì người đó làm chủ!
Hơn nữa.
Nàng cũng không biết bạc là gì? Những cương thi khác cũng chưa từng nói chuyện hút máu người mà cũng cần bạc sao? Là đại tỷ của núi Thanh Thành, nàng không phục!
A Chúc đang định bước lên đánh cho đối phương một trận.
Ngay lúc đó, hai kẻ buôn người ẩn nấp trong góc, Sử Toàn và Sử Giáp, nhanh chóng lao ra và bắt đầu tâng bốc: " Vị cô nương xinh đẹp như tiên nữ này, ngài thật đúng là xinh đẹp a. Quả thực là chim sa cá lặn bế nguyệt tu hoa, người gặp người thích hoa gặp hoa nở. Chúng ta từ trước đến nay chưa gặp qua nữ tử xinh đẹp động lòng người khuynh quốc khuynh thành như ngài. "
A Chúc nghe hiểu
Nàng nghe được lời khen và cảm thấy như mình đang bay trên trời, hoàn toàn quên đi việc muốn đánh bại bà chủ. Nàng tự mãn đáp lời: " Ta cũng... cảm thấy, các ngươi... rất có mắt nhìn. "
" Đúng vậy... " Sử Toàn và Sử Giáp lập tức chuyển hướng, " Trên người ngài cái này hôi thối quần áo thực sự là không xứng với mỹ mạo của ngài, bất quá ngài yên tâm, hai chúng ta biết một chỗ tốt, không cần tốn tiền cũng có thể thay các loại xinh đẹp quần áo, còn có các loại mỹ thực điểm tâm mặc ngài thưởng thức. "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro