Cửu Diệp Chi La...
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
2024-11-20 05:57:58
- Long Trần.
Long Trần sửng sốt quay đầu lại, chỉ thấy một thiếu nữ đang nhìn hắn.
- Ngươi là...
Long Trần không biết người đó, nhưng nàng ta lại gọi ra được tên của Long Trần.
- Ta là Thanh Ngọc, chúng ta đều thuộc thế lực của Uyển Nhi tiểu thư.
Thiếu nữ đó thấy Long Trần nghi hoặc, vội vàng nói.
- Ờ, có việc gì à?
Long Trần hỏi.
- Ta nghe nói Uyển Nhi tiểu thư đang kịch chiến với Lôi Thiên Thương, hình như ở phía trước không xa.
Thiếu nữ đó có chút lo lắng nói.
- Kịch chiến thì kịch chiến, chắc là rảnh rỗi quá thôi! Ngươi lo làm gì!
Long Trần lắc đầu, muốn đi.
Thích đánh thì cứ đánh, ta không có tâm tư xem náo nhiệt, ta còn phải đi tìm xem có gặp thêm được thứ gì tốt không, không có thời gian tán gẫu.
Thiếu nữ đó thấy Long Trần không quan tâm tới Đường Uyển Nhi, không khỏi giữ Long Trần lại, cả giận nói:
- Sao ngươi lại nói vậy, nếu ngươi đã đáp ứng gia nhập thế lực của Uyển Nhi tiểu thư, vậy thì nên trung thành với Uyển Nhi tiểu thư, vĩnh viễn không được phản bội, ngươi coi thường an nguy của tiểu thư như vậy, chẳng khác nào là phản bội, ngươi còn mặt mũi nào mà sống trong thiên địa, ngươi còn mặt mũi nào mà đối mặt với anh kiệt thiên hạ, ngươi...
- Dừng, dừng, dừng, ta phục ngươi rồi, nói thêm một hồi, ta chắc thành người xấu tội ác tày trời mất, ta đáp ứng đi với ngươi là được chứ gì.
Long Trần vội vàng đầu hàng, miệng của nữ tử này quá độc ác.
- Ngươi nói như vậy là không đúng rồi, cái gì mà phục ta, ngươi đây là vẫn chưa nhận ra sai lầm của bản thân, nếu tiểu thư đã mời ngươi gia nhập, ngươi phải...
Thanh Ngọc nghiêm túc nhìn Long Trần, thao thao bất tuyệt nói.
- Đi thôi, ngươi mà nói thêm nữa, người ta chắc đánh xong rồi đấy, rốt cuộc là có đi hay không, ngươi quyết định.
Long Trần có chút bực mình nói, nữ tử này sao lắm lời thế.
- Ờ, ngươi nói cũng đúng, vậy chúng ta tới chỗ Uyển Nhi tiểu thư xem thử, chờ chuyện này kết thúc, ta lại nói với ngươi về vấn đề của ngươi, bản thân ngươi cần đoan chính, mục đích tu hành của ngươi cần rõ ràng.
Thanh Ngọc gật gật đầu nói.
- Ngọc tiểu thư, ta có thể hỏi ngươi một câu không?
Long Trần có chút nghi hoặc nói.
- Ngươi hỏi đi.
Thanh Ngọc nói.
- Có nam tử nào từng theo đuổi ngươi chưa?
Long Trần tò mò hỏi.
Thanh Ngọc sửng sốt, lập tức lắc đầu nói:
- Chưa, sao vậy?
- Ờ, hiểu rồi.
Long Trần gật gật đầu nói.
- Sao?
- Không có gì, thế mới hợp tình hợp lý, đúng rồi, ngươi và Đường Uyển Nhi là quan hệ gì!
Long Trần đột nhiên hỏi.
- Ta là thị nữ lão gia an bài bên cạnh tiểu thư, đi theo tiểu thư đã mười năm, phụ trách an toàn và tạp vụ cho tiểu thư.
Thanh Ngọc nói.
Cừ thật, không ngờ là bà quản gia, chẳng trách miệng như niệm chú, lải nhải không ngừng.
- Chúng ta vừa đi vừa nói, ngươi vừa rồi nói tiểu thư đánh nhau với Lôi Thiên Thương à? Đại tinh tinh họ Lôi đó không phải thích Uyển Nhi tiểu thư à? Sao lại động thủ?
Long Trần vừa đi vừa hiếu kỳ hỏi.
- Ngươi đặt ngoại hiệu cho người ta như vậy là không đúng đâu.
- Vậy ta thu hồi ngoại hiệu đó, xin Thanh Ngọc tiểu thư trả lời câu hỏi của ta!
Long Trần vội vàng cắt ngang lời nàng ta.
- Lôi Thiên Thương thích Uyển Nhi tiểu thư là đúng, nhưng nam nhân thích một nữ nhân, bình thường đều không dùng theo đuổi để đạt được mục đích.
Bọn họ thích dùng võ lực để chinh phục hơn, khiến đối phương một lòng một dạ đi theo hắn, đây là tâm lý và phương thức xử sự bình thường của nam nhân các ngươi.
Thanh Ngọc nói.
Long Trần trợn mắt, sao lại một gậy đánh chết cả đám người như vậy, vốn định bảo Thanh Ngọc bỏ đi hai chữ "Các ngươi", có điều như vậy chẳng phải là thừa nhận mình không phải nam nhân à? Thế là dứt khoát không nói nữa.
Có điều lời nói của Thanh Ngọc cũng khiến Long Trần có hiểu biết sâu hơn về thế giới tình cảm của người tu hành.
Mị lực của nam nhân là ở vũ lực, giống như động vật, thường thường đại tinh tinh cường tráng mới có tư cách hưởng thụ nhiều phối ngẫu hơn.
Tuy có chút cười nhạt đối với phương thức này, có điều dường như đã tiến vào dòng nước lũ tu hành, tất cả đều trở nên không quan trọng, chỉ có vũ lực mới là tín ngưỡng duy nhất.
Mà chuẩn tắc của giới tu hành, so với thế tục thì trực tiếp hơn, cũng dã man hơn, co hồ không bị đạo đức ước thúc, lực lượng chính là tất cả.
Long Trần sửng sốt quay đầu lại, chỉ thấy một thiếu nữ đang nhìn hắn.
- Ngươi là...
Long Trần không biết người đó, nhưng nàng ta lại gọi ra được tên của Long Trần.
- Ta là Thanh Ngọc, chúng ta đều thuộc thế lực của Uyển Nhi tiểu thư.
Thiếu nữ đó thấy Long Trần nghi hoặc, vội vàng nói.
- Ờ, có việc gì à?
Long Trần hỏi.
- Ta nghe nói Uyển Nhi tiểu thư đang kịch chiến với Lôi Thiên Thương, hình như ở phía trước không xa.
Thiếu nữ đó có chút lo lắng nói.
- Kịch chiến thì kịch chiến, chắc là rảnh rỗi quá thôi! Ngươi lo làm gì!
Long Trần lắc đầu, muốn đi.
Thích đánh thì cứ đánh, ta không có tâm tư xem náo nhiệt, ta còn phải đi tìm xem có gặp thêm được thứ gì tốt không, không có thời gian tán gẫu.
Thiếu nữ đó thấy Long Trần không quan tâm tới Đường Uyển Nhi, không khỏi giữ Long Trần lại, cả giận nói:
- Sao ngươi lại nói vậy, nếu ngươi đã đáp ứng gia nhập thế lực của Uyển Nhi tiểu thư, vậy thì nên trung thành với Uyển Nhi tiểu thư, vĩnh viễn không được phản bội, ngươi coi thường an nguy của tiểu thư như vậy, chẳng khác nào là phản bội, ngươi còn mặt mũi nào mà sống trong thiên địa, ngươi còn mặt mũi nào mà đối mặt với anh kiệt thiên hạ, ngươi...
- Dừng, dừng, dừng, ta phục ngươi rồi, nói thêm một hồi, ta chắc thành người xấu tội ác tày trời mất, ta đáp ứng đi với ngươi là được chứ gì.
Long Trần vội vàng đầu hàng, miệng của nữ tử này quá độc ác.
- Ngươi nói như vậy là không đúng rồi, cái gì mà phục ta, ngươi đây là vẫn chưa nhận ra sai lầm của bản thân, nếu tiểu thư đã mời ngươi gia nhập, ngươi phải...
Thanh Ngọc nghiêm túc nhìn Long Trần, thao thao bất tuyệt nói.
- Đi thôi, ngươi mà nói thêm nữa, người ta chắc đánh xong rồi đấy, rốt cuộc là có đi hay không, ngươi quyết định.
Long Trần có chút bực mình nói, nữ tử này sao lắm lời thế.
- Ờ, ngươi nói cũng đúng, vậy chúng ta tới chỗ Uyển Nhi tiểu thư xem thử, chờ chuyện này kết thúc, ta lại nói với ngươi về vấn đề của ngươi, bản thân ngươi cần đoan chính, mục đích tu hành của ngươi cần rõ ràng.
Thanh Ngọc gật gật đầu nói.
- Ngọc tiểu thư, ta có thể hỏi ngươi một câu không?
Long Trần có chút nghi hoặc nói.
- Ngươi hỏi đi.
Thanh Ngọc nói.
- Có nam tử nào từng theo đuổi ngươi chưa?
Long Trần tò mò hỏi.
Thanh Ngọc sửng sốt, lập tức lắc đầu nói:
- Chưa, sao vậy?
- Ờ, hiểu rồi.
Long Trần gật gật đầu nói.
- Sao?
- Không có gì, thế mới hợp tình hợp lý, đúng rồi, ngươi và Đường Uyển Nhi là quan hệ gì!
Long Trần đột nhiên hỏi.
- Ta là thị nữ lão gia an bài bên cạnh tiểu thư, đi theo tiểu thư đã mười năm, phụ trách an toàn và tạp vụ cho tiểu thư.
Thanh Ngọc nói.
Cừ thật, không ngờ là bà quản gia, chẳng trách miệng như niệm chú, lải nhải không ngừng.
- Chúng ta vừa đi vừa nói, ngươi vừa rồi nói tiểu thư đánh nhau với Lôi Thiên Thương à? Đại tinh tinh họ Lôi đó không phải thích Uyển Nhi tiểu thư à? Sao lại động thủ?
Long Trần vừa đi vừa hiếu kỳ hỏi.
- Ngươi đặt ngoại hiệu cho người ta như vậy là không đúng đâu.
- Vậy ta thu hồi ngoại hiệu đó, xin Thanh Ngọc tiểu thư trả lời câu hỏi của ta!
Long Trần vội vàng cắt ngang lời nàng ta.
- Lôi Thiên Thương thích Uyển Nhi tiểu thư là đúng, nhưng nam nhân thích một nữ nhân, bình thường đều không dùng theo đuổi để đạt được mục đích.
Bọn họ thích dùng võ lực để chinh phục hơn, khiến đối phương một lòng một dạ đi theo hắn, đây là tâm lý và phương thức xử sự bình thường của nam nhân các ngươi.
Thanh Ngọc nói.
Long Trần trợn mắt, sao lại một gậy đánh chết cả đám người như vậy, vốn định bảo Thanh Ngọc bỏ đi hai chữ "Các ngươi", có điều như vậy chẳng phải là thừa nhận mình không phải nam nhân à? Thế là dứt khoát không nói nữa.
Có điều lời nói của Thanh Ngọc cũng khiến Long Trần có hiểu biết sâu hơn về thế giới tình cảm của người tu hành.
Mị lực của nam nhân là ở vũ lực, giống như động vật, thường thường đại tinh tinh cường tráng mới có tư cách hưởng thụ nhiều phối ngẫu hơn.
Tuy có chút cười nhạt đối với phương thức này, có điều dường như đã tiến vào dòng nước lũ tu hành, tất cả đều trở nên không quan trọng, chỉ có vũ lực mới là tín ngưỡng duy nhất.
Mà chuẩn tắc của giới tu hành, so với thế tục thì trực tiếp hơn, cũng dã man hơn, co hồ không bị đạo đức ước thúc, lực lượng chính là tất cả.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro