Khuất nhục cườn...
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
2024-11-20 05:57:58
Long Trần quát lạnh, đột nhiên hỏa diễm trên người dâng lên, không gian trong phương viên mấy trượng bị nhiệt độ khủng bố tràn ngập.
- Hô.
Một chưởng vung ra, nhiệt độ cao trên tay Long Trần khiến cho không gian vặn vẹo, thanh thế doạ người, vỗ thẳng về phía Hoàng Thường.
Trong lòng Hoàng Thường hoảng hốt, đối với ngọn lửa trên người Long Trần, hắn có cảm giác sợ hãi không nói ra được, mắt thấy Long Trần tấn công tới, dưới chân vội vàng di động, tránh đi công kích của Long Trần.
Bất quá hắn vừa tránh một chưởng, đột nhiên nhìn thấy khóe miệng Long Trần cười gằn, trong lòng bay lên cảm giác nguy cơ rất lớn.
- Không tốt.
Hoàng Thường biến sắc, một chưởng thanh thế kinh người kia lại là hư chiêu, công kích chân chính là một cước vô thanh vô tức, chờ hắn phát hiện, chân của Long Trần đã mạnh mẽ đá vào bụng dưới của hắn.
- A.
Hoàng Thường kêu thảm thiết, vang vọng toàn bộ quảng trường, một cước của Long Trần không có trọng thương hắn, nhưng hỏa diễm lại bao trùm lông tơ trên người.
- Quả nhiên súc sinh đều sợ lửa.
Trong lòng Long Trần vui mừng, Hoàng Thường thú hóa, tuy lấy được sức chiến đấu của Ma Thú, nhưng đồng dạng, nhược điểm của Ma Thú cũng sẽ bị kế thừa.
Ma Thú có lông dài, từ lúc sinh ra đã mang theo bản năng sợ hỏa diễm, cho nên đan hỏa có khắc chế rất lớn với Hoàng Thường, sẽ làm trong lòng hắn sản sinh ra sợ hãi.
Trên chân của Long Trần mang theo hỏa diễm mạnh mẽ, nhen nhóm thân thể của Hoàng Thường, trong nháy mắt mùi lông cháy tràn ngập ra.
Nhìn Hoàng Thường liều mạng dập ngọn lửa trên người, khi hỏa diễm dập tắt, lông tơ bao trùm trên người đã cháy đen, nhìn cực kỳ chật vật, giống như một con chuột từ trong bếp than chui ra.
Thấy cảnh này, Vân Kỳ thầm thở phào nhẹ nhõm, Long Trần có thể tìm được nhược điểm của Hoàng Thường nhanh như vậy, là cực kỳ hiếm thấy.
Quan trọng nhất là coi như người khác biết cũng vô dụng, chỉ có Long Trần ngưng tụ ra đan hỏa, mới có thể nắm lấy nhược điểm trí mạng này.
- A.
Làn da của Hoàng Thường cháy đen, lông mao đốt rụi, tuy không có trọng thương, nhưng hắn không khắc chế được bản năng sợ hãi, há miệng gầm lên giận dữ.
Sự tình phát triển đến trình độ này, đã hết sức rõ ràng, đan hỏa của Long Trần sẽ khắc chết Hoàng Thường.
Thời điểm Hoàng Thường gào thét, Long Trần giống như hỏa diễm hình người, song chưởng bay lượn vọt về phía Hoàng Thường.
- Rầm rầm rầm.
Tốc độ của Long Trần cực nhanh, liên tiếp đánh ra ba chưởng, Hoàng Thường mắt thấy không tránh kịp, chỉ có thể cắn răng liều mạng chống cự.
Bất quá hắn có thể không e ngại lực lượng của Long Trần, thế nhưng mỗi một chưởng qua đi, lợi trảo của hắn phảng phất như từ trong lò lửa rút về.
Sau ba chưởng, Hoàng Thường cảm giác bàn tay của mình giống như không phải của mình, thậm chí chính hắn cũng có thể ngửi được trên tay toả ra mùi thịt nướng thơm phức.
Vừa nãy Long Trần bị bức phải không ngừng tránh né, bây giờ tình thế hoàn toàn nghịch chuyển, Hoàng Thường ở dưới đan hỏa của Long Trần chỉ có thể chạy trối chết, không hề có lực hoàn thủ.
Đám người Vu bàn tử thấy thế không khỏi đại hỉ, chỉ cần Long Trần có thể kiên trì, thắng lợi tất nhiên sẽ thuộc về hắn.
- Hoàng Thường, giết hắn.
Hạ Trường Phong đứng dậy quát lạnh, Long Trần mạnh mẽ, đã vượt ra ngoài dự liệu của hắn.
Thậm chí đã để hắn cảm nhận được sợ hãi, một Đan Sĩ tiềm lực vô hạn, đồng thời còn là một thiên tài võ đạo sức chiến đấu vô biên.
Người như vậy hoặc là thu về dưới trướng, hoặc phải triệt để đánh chết, bây giờ hắn và Long Trần như nước với lửa, loại tình huống thứ nhất là hoàn toàn không thể xảy ra, như vậy hiện tại hắn phải không tiếc bất cứ giá nào giết chết Long Trần, bằng không hắn sẽ ăn ngủ không yên.
Hoàng Thường nhìn Long Trần bị ngọn lửa vây quanh, trong hai mắt tràn ngập phẫn hận, hắn không thể nghĩ tới, lúc đầu chỉ là một trò chơi giết người, lại diễn biến đến trình độ như vậy.
- Long Trần, ngươi chết cho ta.
Bây giờ thu được mệnh lệnh của Hạ Trường Phong, Hoàng Thường rít gào giống như dã thú, đột nhiên tinh lực đầy trời, cả người phảng phất như bị huyết dịch tràn ngập, toàn bộ biến thành màu đỏ, ngay cả con mắt cũng không ngoại lệ.
- Cái gì?
- Lại sử dụng Bạo Huyết Đại Pháp?
- Này quá điên cuồng rồi.
Chỗ quan chiến, đám Hầu tước của Phượng Minh Đế Quốc đều thốt lên, bọn hắn nhận ra thủ đoạn của Hoàng Thường.
Bạo Huyết Đại Pháp là một loại bí thuật cực kỳ khủng bố, thời điểm cường giả Ngưng Huyết cảnh gặp phải cường giả không cách nào đối kháng, ở dưới tình huống chắc chắn phải chết, mới sẽ làm ra quyết định tàn nhẫn như vậy.
Bạo Huyết Đại Pháp, dùng cái giá thiêu đốt khí huyết toàn thân, để đổi lấy lực lượng tạm thời, sẽ làm sức chiến đấu của người sử dụng tăng gấp đôi.
Bất quá đánh đổi cũng cực kỳ khốc liệt, một khi sử dụng Bạo Huyết Đại Pháp, tinh hoa huyết dịch sẽ bị thiêu đốt hầu như không còn, coi như sống sót, tu vi trên căn bản cũng sẽ ngắt quãng, từ đây chung thân không cách nào tiến thêm.
Tình huống như thế là cực kỳ hiếm thấy, không phải vạn bất đắc dĩ, ai cũng sẽ không làm như vậy, nhưng bây giờ Hoàng Thường lại làm.
Vân Kỳ đại sư liếc mắt nhìn đám vương hầu của Phượng Minh Đế Quốc biểu hiện thẫn thờ, trong lòng không khỏi thở dài, xem ra Phượng Minh Đế Quốc là sẽ không cứu, xuất hiện một thiên tài như vậy, lại không người ra mặt cho Long Trần.
Bất kể như thế nào, Long Trần cũng là người của Phượng Minh Đế Quốc, còn là nhi tử của Trấn Viễn Hầu công cao cái thế, coi như Long Trần không có bất kỳ cống hiến gì với Phượng Minh Đế Quốc, nhưng Trấn Viễn Hầu trấn thủ biên quan hơn mười năm, dục huyết phấn chiến, chống cự Man tộc hung tàn, để Phượng Minh Đế Quốc có thể an hưởng thái bình.
Nếu như con trai của hắn chết ở đế đô, hoàng thất không sợ lạnh tim người trong thiên hạ sao? Bất quá Vân Kỳ nhìn sắc mặt của Tứ hoàng tử, lại nhìn Thái Hậu, không khỏi cảm khái, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, chuẩn bị cứu viện Long Trần.
Ngày hôm nay Long Trần biểu hiện, đã vượt qua Vân Kỳ đại sư dự liệu, hắn tuyệt đối không thể để cho Long Trần chết được.
Sau khi triển khai Bạo Huyết Đại Pháp, Hoàng Thường đã thành mãnh thú khát máu, hai mắt đỏ bừng.
Hoàng Thường quát lớn, tinh lực cả người vận chuyển, sau đó giống như trăm sông về biển, tinh lực toàn thân đều ngưng tụ đến tay phải.
Cánh tay phải to như bắp đùi, phía trên bắp thịt đan xen chằng chịt, toả ra uy thế khủng bố, chộp thẳng về phía Long Trần.
- Ma Lang Trảo.
Ngay khi Hoàng Thường ra tay, thân hình của Vân Kỳ đại sư lấp lóe, thẳng đến giữa trường.
- Hô.
Một chưởng vung ra, nhiệt độ cao trên tay Long Trần khiến cho không gian vặn vẹo, thanh thế doạ người, vỗ thẳng về phía Hoàng Thường.
Trong lòng Hoàng Thường hoảng hốt, đối với ngọn lửa trên người Long Trần, hắn có cảm giác sợ hãi không nói ra được, mắt thấy Long Trần tấn công tới, dưới chân vội vàng di động, tránh đi công kích của Long Trần.
Bất quá hắn vừa tránh một chưởng, đột nhiên nhìn thấy khóe miệng Long Trần cười gằn, trong lòng bay lên cảm giác nguy cơ rất lớn.
- Không tốt.
Hoàng Thường biến sắc, một chưởng thanh thế kinh người kia lại là hư chiêu, công kích chân chính là một cước vô thanh vô tức, chờ hắn phát hiện, chân của Long Trần đã mạnh mẽ đá vào bụng dưới của hắn.
- A.
Hoàng Thường kêu thảm thiết, vang vọng toàn bộ quảng trường, một cước của Long Trần không có trọng thương hắn, nhưng hỏa diễm lại bao trùm lông tơ trên người.
- Quả nhiên súc sinh đều sợ lửa.
Trong lòng Long Trần vui mừng, Hoàng Thường thú hóa, tuy lấy được sức chiến đấu của Ma Thú, nhưng đồng dạng, nhược điểm của Ma Thú cũng sẽ bị kế thừa.
Ma Thú có lông dài, từ lúc sinh ra đã mang theo bản năng sợ hỏa diễm, cho nên đan hỏa có khắc chế rất lớn với Hoàng Thường, sẽ làm trong lòng hắn sản sinh ra sợ hãi.
Trên chân của Long Trần mang theo hỏa diễm mạnh mẽ, nhen nhóm thân thể của Hoàng Thường, trong nháy mắt mùi lông cháy tràn ngập ra.
Nhìn Hoàng Thường liều mạng dập ngọn lửa trên người, khi hỏa diễm dập tắt, lông tơ bao trùm trên người đã cháy đen, nhìn cực kỳ chật vật, giống như một con chuột từ trong bếp than chui ra.
Thấy cảnh này, Vân Kỳ thầm thở phào nhẹ nhõm, Long Trần có thể tìm được nhược điểm của Hoàng Thường nhanh như vậy, là cực kỳ hiếm thấy.
Quan trọng nhất là coi như người khác biết cũng vô dụng, chỉ có Long Trần ngưng tụ ra đan hỏa, mới có thể nắm lấy nhược điểm trí mạng này.
- A.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Làn da của Hoàng Thường cháy đen, lông mao đốt rụi, tuy không có trọng thương, nhưng hắn không khắc chế được bản năng sợ hãi, há miệng gầm lên giận dữ.
Sự tình phát triển đến trình độ này, đã hết sức rõ ràng, đan hỏa của Long Trần sẽ khắc chết Hoàng Thường.
Thời điểm Hoàng Thường gào thét, Long Trần giống như hỏa diễm hình người, song chưởng bay lượn vọt về phía Hoàng Thường.
- Rầm rầm rầm.
Tốc độ của Long Trần cực nhanh, liên tiếp đánh ra ba chưởng, Hoàng Thường mắt thấy không tránh kịp, chỉ có thể cắn răng liều mạng chống cự.
Bất quá hắn có thể không e ngại lực lượng của Long Trần, thế nhưng mỗi một chưởng qua đi, lợi trảo của hắn phảng phất như từ trong lò lửa rút về.
Sau ba chưởng, Hoàng Thường cảm giác bàn tay của mình giống như không phải của mình, thậm chí chính hắn cũng có thể ngửi được trên tay toả ra mùi thịt nướng thơm phức.
Vừa nãy Long Trần bị bức phải không ngừng tránh né, bây giờ tình thế hoàn toàn nghịch chuyển, Hoàng Thường ở dưới đan hỏa của Long Trần chỉ có thể chạy trối chết, không hề có lực hoàn thủ.
Đám người Vu bàn tử thấy thế không khỏi đại hỉ, chỉ cần Long Trần có thể kiên trì, thắng lợi tất nhiên sẽ thuộc về hắn.
- Hoàng Thường, giết hắn.
Hạ Trường Phong đứng dậy quát lạnh, Long Trần mạnh mẽ, đã vượt ra ngoài dự liệu của hắn.
Thậm chí đã để hắn cảm nhận được sợ hãi, một Đan Sĩ tiềm lực vô hạn, đồng thời còn là một thiên tài võ đạo sức chiến đấu vô biên.
Người như vậy hoặc là thu về dưới trướng, hoặc phải triệt để đánh chết, bây giờ hắn và Long Trần như nước với lửa, loại tình huống thứ nhất là hoàn toàn không thể xảy ra, như vậy hiện tại hắn phải không tiếc bất cứ giá nào giết chết Long Trần, bằng không hắn sẽ ăn ngủ không yên.
Hoàng Thường nhìn Long Trần bị ngọn lửa vây quanh, trong hai mắt tràn ngập phẫn hận, hắn không thể nghĩ tới, lúc đầu chỉ là một trò chơi giết người, lại diễn biến đến trình độ như vậy.
- Long Trần, ngươi chết cho ta.
Bây giờ thu được mệnh lệnh của Hạ Trường Phong, Hoàng Thường rít gào giống như dã thú, đột nhiên tinh lực đầy trời, cả người phảng phất như bị huyết dịch tràn ngập, toàn bộ biến thành màu đỏ, ngay cả con mắt cũng không ngoại lệ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Cái gì?
- Lại sử dụng Bạo Huyết Đại Pháp?
- Này quá điên cuồng rồi.
Chỗ quan chiến, đám Hầu tước của Phượng Minh Đế Quốc đều thốt lên, bọn hắn nhận ra thủ đoạn của Hoàng Thường.
Bạo Huyết Đại Pháp là một loại bí thuật cực kỳ khủng bố, thời điểm cường giả Ngưng Huyết cảnh gặp phải cường giả không cách nào đối kháng, ở dưới tình huống chắc chắn phải chết, mới sẽ làm ra quyết định tàn nhẫn như vậy.
Bạo Huyết Đại Pháp, dùng cái giá thiêu đốt khí huyết toàn thân, để đổi lấy lực lượng tạm thời, sẽ làm sức chiến đấu của người sử dụng tăng gấp đôi.
Bất quá đánh đổi cũng cực kỳ khốc liệt, một khi sử dụng Bạo Huyết Đại Pháp, tinh hoa huyết dịch sẽ bị thiêu đốt hầu như không còn, coi như sống sót, tu vi trên căn bản cũng sẽ ngắt quãng, từ đây chung thân không cách nào tiến thêm.
Tình huống như thế là cực kỳ hiếm thấy, không phải vạn bất đắc dĩ, ai cũng sẽ không làm như vậy, nhưng bây giờ Hoàng Thường lại làm.
Vân Kỳ đại sư liếc mắt nhìn đám vương hầu của Phượng Minh Đế Quốc biểu hiện thẫn thờ, trong lòng không khỏi thở dài, xem ra Phượng Minh Đế Quốc là sẽ không cứu, xuất hiện một thiên tài như vậy, lại không người ra mặt cho Long Trần.
Bất kể như thế nào, Long Trần cũng là người của Phượng Minh Đế Quốc, còn là nhi tử của Trấn Viễn Hầu công cao cái thế, coi như Long Trần không có bất kỳ cống hiến gì với Phượng Minh Đế Quốc, nhưng Trấn Viễn Hầu trấn thủ biên quan hơn mười năm, dục huyết phấn chiến, chống cự Man tộc hung tàn, để Phượng Minh Đế Quốc có thể an hưởng thái bình.
Nếu như con trai của hắn chết ở đế đô, hoàng thất không sợ lạnh tim người trong thiên hạ sao? Bất quá Vân Kỳ nhìn sắc mặt của Tứ hoàng tử, lại nhìn Thái Hậu, không khỏi cảm khái, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, chuẩn bị cứu viện Long Trần.
Ngày hôm nay Long Trần biểu hiện, đã vượt qua Vân Kỳ đại sư dự liệu, hắn tuyệt đối không thể để cho Long Trần chết được.
Sau khi triển khai Bạo Huyết Đại Pháp, Hoàng Thường đã thành mãnh thú khát máu, hai mắt đỏ bừng.
Hoàng Thường quát lớn, tinh lực cả người vận chuyển, sau đó giống như trăm sông về biển, tinh lực toàn thân đều ngưng tụ đến tay phải.
Cánh tay phải to như bắp đùi, phía trên bắp thịt đan xen chằng chịt, toả ra uy thế khủng bố, chộp thẳng về phía Long Trần.
- Ma Lang Trảo.
Ngay khi Hoàng Thường ra tay, thân hình của Vân Kỳ đại sư lấp lóe, thẳng đến giữa trường.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro