Kỳ Lăng Ngư (1)
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
2024-11-20 05:57:58
Nhìn thấy gốc cây này, Long Trần thiếu chút nữa thì hét to ra tiếng, đó rõ ràng là là một trong những chủ dược để ngưng tụ Ngọc Hành Tinh, tinh thứ hai trong Cửu Tinh Bá Thể Quyết.
Trước khi Long Trần rời khỏi Phượng Minh Đế Quốc, đã sớm hỏi qua hội bán đấu giá và Luyện Dược Sư Công Hội, trừ một số phụ dược ra, không hề có chủ dược.
Tuy luyện chế Ngọc Hành Đan đại đa số là dược liệu cấp hai, nhưng những chủ dược đó đều vô cùng quý giá, ngay cả lão dược sư trong Luyện Dược Sư Công Hội cũng chưa nghe qua.
Lúc ấy khiến Long Trần thực sự lạnh lòng, hiện giờ nhìn thấy Tiên Nhân Cúc này, hắn không thất kinh hét to đã xem như là định lực rất mạnh rồi.
- Chín lá hướng lên trời, giống như tiên nhân chỉ đường, đúng vậy, đây là Tiên Nhân Cúc.
Long Trần lại xác định một chút, mình quả thật không nhìn lầm, chính là nó, Long Trần nhảy lên vách núi, đi tới bên cạnh Tiên Nhân Cúc, bỗng nhiên tâm sinh cảnh triệu, vội vàng lướt về phía sau.
- Vù.
Một con cự mãng miệng rộng, bay xượt qua thân thể Long Trần, nếu không phải Long Trần phản ứng nhanh, đã bị nó cắn trúng rồi.
- Không ngờ còn có ma thú thủ hộ?
Long Trần cả kinh, một số dược liệu hi hữu, đều sẽ có ma thú thủ hộ, không ngờ tiến vào Huyền Thiên Biệt Viện lại bị hắn bắt gặp.
Cẩn thận nhìn con cự mãng đó, nhìn qua thì to bằng thùng nước, cả người vàng óng ánh, vảy giống như dùng hoàng kim đả tạo thành, một kích không trúng, đang quấn người lại, lè lưỡi về phía Long Trần, tùy thời đều sẽ tiến hành công kích.
Phía sau nó là một sơn động, được một số cây tùng thấp che lại, ở góc độ của Long Trần vừa hay không nhìn thấy huyệt động đó, thiếu chút nữa mà trúng chiêu.
- Kim Lân Mãng, tồn tại cấp bá chủ trong ma thú cấp hai, cực kỳ hi hữu, không ngờ lại gặp được ở đây.
Trong lòng Long Trần hơi kinh hãi, trong khảo hạch, không ngờ còn có thể gặp phải ma thú, vậy chẳng phải là khảo hạch này không phải là khảo hạch đơn giản, khảo hạch thất bại thì có thể sẽ chết à?
Tuy nơi này đều là thiên tài, nhưng tu vi của bọn họ toàn bộ đều ở Ngưng Huyết cảnh, mà con Kim Lân Mãng này chiến lực cường đại, chỉ sợ người chiến lực thấp gặp phải nó sẽ phải chết.
Vù.
Trong lúc Long Trần đang trầm ngâm, con Kim Lân Mãng đó há to miệng, giống như một đạo thiểm điện, cắn tới Long Trần, miệng rộng khi há ra cơ hồ cao bằng người Long Trần, trên bốn cái răng nanh rất dài dính đầy chất lỏng bán trong suốt, khiến người ta kinh sợ.
- Đan Diễm.
Long Trần hừ lạnh một tiếng, tay vươn ra, một quả cầu lửa hình thành trong tay Long Trần, khi Kim Lân Mãng sắp sửa cắn tới hắn, trực tiếp ném vào trong miệng nó, đồng thời cả người lui nhanh về phía sau.
Ầm.
Quả cầu lửa đó nổ tung trong miệng Kim Lân Mãng, huyết nhục bắn ra, toàn bộ đầu đều biến mất, nửa thi thể còn lại thì điên cuồng vặn vẹo.
Long Trần bỗng nhiên biến sắc, bước về phía trước một bước, một cước đá bay thi thể của Kim Lân Mãng, nhìn Tiên Nhân Cúc hoàn hảo không tổn hao ở phía dưới, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, thiếu chút nữa thì bị thân thể của Kim Lân Mãng ép nát.
Tiên Nhân Cúc phải bảo trì tính hoàn chỉnh chỉnh thể, một khi có chỗ nào tổn hại, dược hiệu của nó sẽ giảm mạnh.
Kỳ thật Kim Lân Mãng đó chiến lực cường hãn vô cùng, đặc biệt là vảy của nó, có sức phòng ngự cực kỳ cường đại, đao kiếm khó tổn thương.
Cường giả Dịch Cân cảnh bình thường cũng rất khó phá được phòng ngự của nó, hơn nữa nó còn có thể phun ra sương độc, một khi bị sương độc của nó bao phủ, cho dù nín thở cũng vẫn trúng độc, vô cùng khó đối phó.
Có điều vận khí của nó không tốt, gặp phải Long Trần, phòng ngự của nó cường đại là ở ngoại bộ, mà quả cầu lửa của Long Trần được ném vào trong miệng nó, cho dù nó có mười cái mạng, cũng không đủ để chơi như vậy.
Rụt rè gạt ra bùn đất, vô cùng cẩn thận đào lấy Tiên Nhân Cúc, ở phần gốc vẫn giữ lại một số bùn đất.
Nhẹ nhàng bỏ vào trong một bình ngọc cao hơn một thước, để vào trong không gian giới chỉ, nhìn thi thể của Kim Lân Mãng, cuối cùng vẫn từ bỏ cỗ thi thể này.
Kim Lân Mãng cường đại là ở thân thể, chứ không phải độc tính, cho nên độc của nó không lợi hại như Sa Mạc Cự Hạt.
Mà mãng xà độc tính không lợi hại, thường thường mật của chúng cũng không có giá trị quá lớn, cho nên Long Trần không định lấy thi thể nó.
Đi một vòng chung quanh, ở trong một bụi cỏ, nhìn thấy một đống thịt nát, từ trong đống thịt nát đó Long Trần lấy ra một khối tinh thể to bằng bàn tay.
Đó chính là tinh hạch của Kim Lân Mãng, viên tinh hạch này tụ tập tất cả tinh hoa của Kim Lân Mãng, vô cùng quý giá.
Bất kể là làm thuốc, luyện đan, hay là đúc vũ khí đều có thể dùng được, nhất là đúc thành vũ khí, có thể dùng thủ pháp đặc biệt khảm tinh hạch vào binh khí, có thể khiến uy lực của binh khí đề thăng trên diện rộng, vũ khí như vậy được gọi là linh khí.
Linh khí cần có Chú Khí Sư thực lực cường đại, dùng lực lượng phù văn, kích hoạt tinh hạch của ma thú mới có thể gia tăng uy lực cho vũ khí.
Nhưng vũ khí như vậy đã ít lại càng ít, dù sao cho tới hiện tại, Long Trần vẫn chưa từng thấy vũ khí như vậy.
Cấp bậc của viên tinh hạch này rất thấp, không thể dùng để đúc vũ khí, có điều chắc vẫn đáng chút tiền, cất tinh hạch ma thú đi, Long Trần tiếp tục tiến về phía trước, lần này hắn dọc theo một dòng suối nhỏ trong núi tiến về phía trước.
Long Trần biết, nơi như vậy, hơi nước sung túc, rất dễ sinh ra thiên địa kỳ trân, sau khi phát hiện Tiên Nhân Cúc, trong lòng Long Trần lập tức trở nên khát khao hơn, hắn đã nhìn thấy hy vọng.
Sau khi dọc theo dòng suối nhỏ đi hơn mười dặm, dòng suối nhỏ dần dần trở nên rộng lớn, dòng nước cũng càng lúc càng bằng phẳng, hình thành một con sông nhỏ.
Ầm ầm.
Lại đi thêm hơn một tiếng, phía trước truyền đến tiếng vang ầm ầm, tới gần nhìn một cái, Long Trần không khỏi hét lên.
Một thác nước giống như dây lụa màu trắng treo trên vách đá, nước suối chảy xuống tảng đá, bắn ra hàng tỉ bọt nước, dưới ánh mặt trời sáng lấp lánh, giống như trân châu rơi xuống đám mây, đẹp không sao tả xiết.
Trước khi Long Trần rời khỏi Phượng Minh Đế Quốc, đã sớm hỏi qua hội bán đấu giá và Luyện Dược Sư Công Hội, trừ một số phụ dược ra, không hề có chủ dược.
Tuy luyện chế Ngọc Hành Đan đại đa số là dược liệu cấp hai, nhưng những chủ dược đó đều vô cùng quý giá, ngay cả lão dược sư trong Luyện Dược Sư Công Hội cũng chưa nghe qua.
Lúc ấy khiến Long Trần thực sự lạnh lòng, hiện giờ nhìn thấy Tiên Nhân Cúc này, hắn không thất kinh hét to đã xem như là định lực rất mạnh rồi.
- Chín lá hướng lên trời, giống như tiên nhân chỉ đường, đúng vậy, đây là Tiên Nhân Cúc.
Long Trần lại xác định một chút, mình quả thật không nhìn lầm, chính là nó, Long Trần nhảy lên vách núi, đi tới bên cạnh Tiên Nhân Cúc, bỗng nhiên tâm sinh cảnh triệu, vội vàng lướt về phía sau.
- Vù.
Một con cự mãng miệng rộng, bay xượt qua thân thể Long Trần, nếu không phải Long Trần phản ứng nhanh, đã bị nó cắn trúng rồi.
- Không ngờ còn có ma thú thủ hộ?
Long Trần cả kinh, một số dược liệu hi hữu, đều sẽ có ma thú thủ hộ, không ngờ tiến vào Huyền Thiên Biệt Viện lại bị hắn bắt gặp.
Cẩn thận nhìn con cự mãng đó, nhìn qua thì to bằng thùng nước, cả người vàng óng ánh, vảy giống như dùng hoàng kim đả tạo thành, một kích không trúng, đang quấn người lại, lè lưỡi về phía Long Trần, tùy thời đều sẽ tiến hành công kích.
Phía sau nó là một sơn động, được một số cây tùng thấp che lại, ở góc độ của Long Trần vừa hay không nhìn thấy huyệt động đó, thiếu chút nữa mà trúng chiêu.
- Kim Lân Mãng, tồn tại cấp bá chủ trong ma thú cấp hai, cực kỳ hi hữu, không ngờ lại gặp được ở đây.
Trong lòng Long Trần hơi kinh hãi, trong khảo hạch, không ngờ còn có thể gặp phải ma thú, vậy chẳng phải là khảo hạch này không phải là khảo hạch đơn giản, khảo hạch thất bại thì có thể sẽ chết à?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy nơi này đều là thiên tài, nhưng tu vi của bọn họ toàn bộ đều ở Ngưng Huyết cảnh, mà con Kim Lân Mãng này chiến lực cường đại, chỉ sợ người chiến lực thấp gặp phải nó sẽ phải chết.
Vù.
Trong lúc Long Trần đang trầm ngâm, con Kim Lân Mãng đó há to miệng, giống như một đạo thiểm điện, cắn tới Long Trần, miệng rộng khi há ra cơ hồ cao bằng người Long Trần, trên bốn cái răng nanh rất dài dính đầy chất lỏng bán trong suốt, khiến người ta kinh sợ.
- Đan Diễm.
Long Trần hừ lạnh một tiếng, tay vươn ra, một quả cầu lửa hình thành trong tay Long Trần, khi Kim Lân Mãng sắp sửa cắn tới hắn, trực tiếp ném vào trong miệng nó, đồng thời cả người lui nhanh về phía sau.
Ầm.
Quả cầu lửa đó nổ tung trong miệng Kim Lân Mãng, huyết nhục bắn ra, toàn bộ đầu đều biến mất, nửa thi thể còn lại thì điên cuồng vặn vẹo.
Long Trần bỗng nhiên biến sắc, bước về phía trước một bước, một cước đá bay thi thể của Kim Lân Mãng, nhìn Tiên Nhân Cúc hoàn hảo không tổn hao ở phía dưới, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, thiếu chút nữa thì bị thân thể của Kim Lân Mãng ép nát.
Tiên Nhân Cúc phải bảo trì tính hoàn chỉnh chỉnh thể, một khi có chỗ nào tổn hại, dược hiệu của nó sẽ giảm mạnh.
Kỳ thật Kim Lân Mãng đó chiến lực cường hãn vô cùng, đặc biệt là vảy của nó, có sức phòng ngự cực kỳ cường đại, đao kiếm khó tổn thương.
Cường giả Dịch Cân cảnh bình thường cũng rất khó phá được phòng ngự của nó, hơn nữa nó còn có thể phun ra sương độc, một khi bị sương độc của nó bao phủ, cho dù nín thở cũng vẫn trúng độc, vô cùng khó đối phó.
Có điều vận khí của nó không tốt, gặp phải Long Trần, phòng ngự của nó cường đại là ở ngoại bộ, mà quả cầu lửa của Long Trần được ném vào trong miệng nó, cho dù nó có mười cái mạng, cũng không đủ để chơi như vậy.
Rụt rè gạt ra bùn đất, vô cùng cẩn thận đào lấy Tiên Nhân Cúc, ở phần gốc vẫn giữ lại một số bùn đất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhẹ nhàng bỏ vào trong một bình ngọc cao hơn một thước, để vào trong không gian giới chỉ, nhìn thi thể của Kim Lân Mãng, cuối cùng vẫn từ bỏ cỗ thi thể này.
Kim Lân Mãng cường đại là ở thân thể, chứ không phải độc tính, cho nên độc của nó không lợi hại như Sa Mạc Cự Hạt.
Mà mãng xà độc tính không lợi hại, thường thường mật của chúng cũng không có giá trị quá lớn, cho nên Long Trần không định lấy thi thể nó.
Đi một vòng chung quanh, ở trong một bụi cỏ, nhìn thấy một đống thịt nát, từ trong đống thịt nát đó Long Trần lấy ra một khối tinh thể to bằng bàn tay.
Đó chính là tinh hạch của Kim Lân Mãng, viên tinh hạch này tụ tập tất cả tinh hoa của Kim Lân Mãng, vô cùng quý giá.
Bất kể là làm thuốc, luyện đan, hay là đúc vũ khí đều có thể dùng được, nhất là đúc thành vũ khí, có thể dùng thủ pháp đặc biệt khảm tinh hạch vào binh khí, có thể khiến uy lực của binh khí đề thăng trên diện rộng, vũ khí như vậy được gọi là linh khí.
Linh khí cần có Chú Khí Sư thực lực cường đại, dùng lực lượng phù văn, kích hoạt tinh hạch của ma thú mới có thể gia tăng uy lực cho vũ khí.
Nhưng vũ khí như vậy đã ít lại càng ít, dù sao cho tới hiện tại, Long Trần vẫn chưa từng thấy vũ khí như vậy.
Cấp bậc của viên tinh hạch này rất thấp, không thể dùng để đúc vũ khí, có điều chắc vẫn đáng chút tiền, cất tinh hạch ma thú đi, Long Trần tiếp tục tiến về phía trước, lần này hắn dọc theo một dòng suối nhỏ trong núi tiến về phía trước.
Long Trần biết, nơi như vậy, hơi nước sung túc, rất dễ sinh ra thiên địa kỳ trân, sau khi phát hiện Tiên Nhân Cúc, trong lòng Long Trần lập tức trở nên khát khao hơn, hắn đã nhìn thấy hy vọng.
Sau khi dọc theo dòng suối nhỏ đi hơn mười dặm, dòng suối nhỏ dần dần trở nên rộng lớn, dòng nước cũng càng lúc càng bằng phẳng, hình thành một con sông nhỏ.
Ầm ầm.
Lại đi thêm hơn một tiếng, phía trước truyền đến tiếng vang ầm ầm, tới gần nhìn một cái, Long Trần không khỏi hét lên.
Một thác nước giống như dây lụa màu trắng treo trên vách đá, nước suối chảy xuống tảng đá, bắn ra hàng tỉ bọt nước, dưới ánh mặt trời sáng lấp lánh, giống như trân châu rơi xuống đám mây, đẹp không sao tả xiết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro