Sông dữ chặn đư...
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
2024-11-20 05:57:58
Thần hoàn vận chuyển toàn lực, hấp thu thiên địa năng lượng, nhưng Long Trần phát hiện, sau khi tiến vào Ngưng Huyết cảnh, mỗi lần đề thăng một cấp, thời gian cần sẽ gấp đôi cấp trước.
Nếu chỉ là chiết xuất, Long Trần có thần hoàn phụ trợ, cũng không quá khó khăn, nhưng sau mỗi lần tấn thăng, lại cần một đoạn thời gian để tích tụ Huyết mạch chi lực, khiến Huyết mạch chi lực đạt tới bão hòa, mới có thể tiến hành chiết xuất tiếp.
Thời gian tích tụ này vô cùng chậm chạp, cho dù có thần hoàn phụ trợ cũng không được, hiện giờ cách đột phá lần trước đã hơn mười ngày, Huyết mạch chi lực của hắn vẫn chưa đầy lại, không thể tiến vào lần chiết xuất tiếp theo.
Hiện giờ hắn dùng lực lượng của thần hoàn, hấp thu thiên địa linh khí để tẩm bổ huyết mạch, sẽ khiến huyết mạch khôi phục nhanh hơn khoảng một thành, tuy không nhiều lắm, nhưng chỉ có thể đành làm vậy thôi, còn tốt hơn là không có gì.
Sáng sớm hôm sau, khi mặt trời vừa chiếu tia nắng đầu tiên xuống mặt đất, Long Trần đã xuất phát.
Dựa theo chỉ dẫn trên bản đồ, hắn bay qua thêm hai tòa núi lớn là có thể gặp được một con sông, qua con sông đó thì có thể đến được mục đích.
Một đường tiến về phía trước, Long Trần phát hiện người chung quanh càng lúc càng nhiều, Long Trần tìm kỹ một chút, nhưng không nhìn thấy thân ảnh của Quách Nhiên, cũng không biết tiểu tử này thế nào rồi.
Có điều tiểu tử này khôn khéo nhanh nhạy, chắc sẽ không có vấn đề lớn, Long Trần đi theo dòng người, tiến về phía trước.
Dựa theo quy định của biệt viện, chỉ cần khảo hạch còn chưa kết thúc, cho dù mất đi ngọc bài, cũng có thể ở lại trong bản đồ khảo hạch.
Vào lúc này, bọn họ có thể tìm một số thiên tài địa bảo chung quanh, coi như là là một loại bồi thường đối với bọn họ, về phần một người có thể có được bao nhiêu, vậy phải xem vận khí của bọn họ.
Như vậy, có một số người báo danh không thể tiến vào biệt viện cũng vậy có thu hoạch, biệt viện coi như cũng cho họ một công đạo, không ai sinh ra oán niệm, không thể không nói, quy củ này của biệt viện vẫn vô cùng nhân tính hóa.
Một số cường giả vốn còn thì thầm to nhỏ, có điều sau khi nhìn thấy Long Trần, toàn bộ đều ngậm miệng lại, trong ánh mắt cũng mang theo một tia sợ hãi.
Long Trần không khỏi lắc đầu, lão tử khủng bố như vậy sao?
Hắn không biết là, hiện giờ ở trong lòng mọi người, Long Trần còn khủng bố hơn những quái vật đó, bởi vì quái vật không giết người.
Hiện giờ trải qua thời gian dài như vậy, tin tức Long Trần kích sát Triệu Vũ đã sớm truyền khắp trong tai mọi người.
Mà tin tức Long Trần bị Lôi Thiên Thương gieo Lôi đình chi chủng, mọi người đều được nghe nói, nhưng hiện giờ Long Trần vui vẻ xuất hiện, không hề có dấu hiệu bị thương, tinh thần sáng láng, làm gì có dấu hiệu bị lôi đình cắn thân?
Long Trần một đường tiến về phía trước, bay qua một ngọn núi lớn, phía trước tầm nhìn cuối cùng cũng trở nên rộng lớn hơn, một con sông lớn xuất hiện trước mặt hắn.
Bề rộng của sông chừng nghìn trượng, dòng nước phẳng lặng, trên bờ sông có mấy chục cường giả, đang dừng lại ở đó, giống như đang thương lượng qua sông thế nào.
Phải biết rằng sông này độ rộng đạt tới nghìn trượng, không ai có thể bay qua, lại không có ma thú phi hành để dùng, phải nghĩ ra một phương pháp mới được.
Nơi này là chỗ khảo hạch, bên trong có vô số ma thú khủng bố, khảo hạch đến lúc này, đã có không ít người báo danh chết trong miệng ma thú, cho nên dưới tình huống không biết dưới nước có gì, chẳng ai ngu ngốc lại bay qua cả.
Long Trần cũng dừng bước chân, nhìn nước sông, không khỏi nhíu mày, nước sông này rất đục, không nhìn rõ sâu bao nhiêu.
Trầm ngâm một chút, từ trong không gian giới chỉ, lấy ra một cái chân trâu đã nướng chín, đó là lương khô Long Trần bình thường mang theo, vung tay, chân trâu đó bay vào giữa sông.
Bốp.
Chân trâu rơi vào giữa sông, phát ra một tiếng vang, hấp dẫn sự chú ý của mọi người, bọn họ đều nhìn về chỗ nước chân trâu rơi xuống.
Rầm.
Bỗng nhiên mặt nước nổi lên gợn sóng, chân trâu đó nháy mắt liền biến mất.
- Gì cơ?
Tất cả mọi người đều chấn động, bởi vì bọn họ còn chưa nhìn rõ có chuyện gì thì cái chân trâu kia đã biến mất rồi, tình cảnh này quá quỷ dị.
- Long Trần sư huynh, đó rốt cuộc là gì thế?
Có người đánh bạo hỏi Long Trần.
- Hổ Chủy Ngư, lần này vui rồi!
Long Trần thản nhiên nói.
- Trời ạ, tại sao lại như vậy, nơi này sao lại có tên gia hỏa hung mãnh đó.
Có người không khỏi kêu rên.
Hổ Chủy Ngư là một loại cá vô cùng hung mãnh, không phải ma thú, nhưng đầu của nó lại chiếm hai phần ba thân thể, miệng lại giống như miệng hổ, mọc răng nanh sắc bén, có thể cắn cả nham thạch.
Hổ Chủy Ngư không lớn, to nhất cũng chỉ dài hơn thước, nhưng chúng bình thường kết đàn kết hội, cực lớn ma thú cực lớn cũng sẽ bị chúng ăn sạch trong nháy mắt, vô cùng khủng bố.
- Xong rồi, sống này không thể qua được.
Mọi người lập tức cảm thấy tuyệt vọng, đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Lúc này người chung quanh càng tụ càng nhiều, đột nhiên mọi người đều kinh hô, một làn gió thơm thổi tới, một bóng hình xinh đẹp chậm rãi đi đến.
Nếu chỉ là chiết xuất, Long Trần có thần hoàn phụ trợ, cũng không quá khó khăn, nhưng sau mỗi lần tấn thăng, lại cần một đoạn thời gian để tích tụ Huyết mạch chi lực, khiến Huyết mạch chi lực đạt tới bão hòa, mới có thể tiến hành chiết xuất tiếp.
Thời gian tích tụ này vô cùng chậm chạp, cho dù có thần hoàn phụ trợ cũng không được, hiện giờ cách đột phá lần trước đã hơn mười ngày, Huyết mạch chi lực của hắn vẫn chưa đầy lại, không thể tiến vào lần chiết xuất tiếp theo.
Hiện giờ hắn dùng lực lượng của thần hoàn, hấp thu thiên địa linh khí để tẩm bổ huyết mạch, sẽ khiến huyết mạch khôi phục nhanh hơn khoảng một thành, tuy không nhiều lắm, nhưng chỉ có thể đành làm vậy thôi, còn tốt hơn là không có gì.
Sáng sớm hôm sau, khi mặt trời vừa chiếu tia nắng đầu tiên xuống mặt đất, Long Trần đã xuất phát.
Dựa theo chỉ dẫn trên bản đồ, hắn bay qua thêm hai tòa núi lớn là có thể gặp được một con sông, qua con sông đó thì có thể đến được mục đích.
Một đường tiến về phía trước, Long Trần phát hiện người chung quanh càng lúc càng nhiều, Long Trần tìm kỹ một chút, nhưng không nhìn thấy thân ảnh của Quách Nhiên, cũng không biết tiểu tử này thế nào rồi.
Có điều tiểu tử này khôn khéo nhanh nhạy, chắc sẽ không có vấn đề lớn, Long Trần đi theo dòng người, tiến về phía trước.
Dựa theo quy định của biệt viện, chỉ cần khảo hạch còn chưa kết thúc, cho dù mất đi ngọc bài, cũng có thể ở lại trong bản đồ khảo hạch.
Vào lúc này, bọn họ có thể tìm một số thiên tài địa bảo chung quanh, coi như là là một loại bồi thường đối với bọn họ, về phần một người có thể có được bao nhiêu, vậy phải xem vận khí của bọn họ.
Như vậy, có một số người báo danh không thể tiến vào biệt viện cũng vậy có thu hoạch, biệt viện coi như cũng cho họ một công đạo, không ai sinh ra oán niệm, không thể không nói, quy củ này của biệt viện vẫn vô cùng nhân tính hóa.
Một số cường giả vốn còn thì thầm to nhỏ, có điều sau khi nhìn thấy Long Trần, toàn bộ đều ngậm miệng lại, trong ánh mắt cũng mang theo một tia sợ hãi.
Long Trần không khỏi lắc đầu, lão tử khủng bố như vậy sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn không biết là, hiện giờ ở trong lòng mọi người, Long Trần còn khủng bố hơn những quái vật đó, bởi vì quái vật không giết người.
Hiện giờ trải qua thời gian dài như vậy, tin tức Long Trần kích sát Triệu Vũ đã sớm truyền khắp trong tai mọi người.
Mà tin tức Long Trần bị Lôi Thiên Thương gieo Lôi đình chi chủng, mọi người đều được nghe nói, nhưng hiện giờ Long Trần vui vẻ xuất hiện, không hề có dấu hiệu bị thương, tinh thần sáng láng, làm gì có dấu hiệu bị lôi đình cắn thân?
Long Trần một đường tiến về phía trước, bay qua một ngọn núi lớn, phía trước tầm nhìn cuối cùng cũng trở nên rộng lớn hơn, một con sông lớn xuất hiện trước mặt hắn.
Bề rộng của sông chừng nghìn trượng, dòng nước phẳng lặng, trên bờ sông có mấy chục cường giả, đang dừng lại ở đó, giống như đang thương lượng qua sông thế nào.
Phải biết rằng sông này độ rộng đạt tới nghìn trượng, không ai có thể bay qua, lại không có ma thú phi hành để dùng, phải nghĩ ra một phương pháp mới được.
Nơi này là chỗ khảo hạch, bên trong có vô số ma thú khủng bố, khảo hạch đến lúc này, đã có không ít người báo danh chết trong miệng ma thú, cho nên dưới tình huống không biết dưới nước có gì, chẳng ai ngu ngốc lại bay qua cả.
Long Trần cũng dừng bước chân, nhìn nước sông, không khỏi nhíu mày, nước sông này rất đục, không nhìn rõ sâu bao nhiêu.
Trầm ngâm một chút, từ trong không gian giới chỉ, lấy ra một cái chân trâu đã nướng chín, đó là lương khô Long Trần bình thường mang theo, vung tay, chân trâu đó bay vào giữa sông.
Bốp.
Chân trâu rơi vào giữa sông, phát ra một tiếng vang, hấp dẫn sự chú ý của mọi người, bọn họ đều nhìn về chỗ nước chân trâu rơi xuống.
Rầm.
Bỗng nhiên mặt nước nổi lên gợn sóng, chân trâu đó nháy mắt liền biến mất.
- Gì cơ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tất cả mọi người đều chấn động, bởi vì bọn họ còn chưa nhìn rõ có chuyện gì thì cái chân trâu kia đã biến mất rồi, tình cảnh này quá quỷ dị.
- Long Trần sư huynh, đó rốt cuộc là gì thế?
Có người đánh bạo hỏi Long Trần.
- Hổ Chủy Ngư, lần này vui rồi!
Long Trần thản nhiên nói.
- Trời ạ, tại sao lại như vậy, nơi này sao lại có tên gia hỏa hung mãnh đó.
Có người không khỏi kêu rên.
Hổ Chủy Ngư là một loại cá vô cùng hung mãnh, không phải ma thú, nhưng đầu của nó lại chiếm hai phần ba thân thể, miệng lại giống như miệng hổ, mọc răng nanh sắc bén, có thể cắn cả nham thạch.
Hổ Chủy Ngư không lớn, to nhất cũng chỉ dài hơn thước, nhưng chúng bình thường kết đàn kết hội, cực lớn ma thú cực lớn cũng sẽ bị chúng ăn sạch trong nháy mắt, vô cùng khủng bố.
- Xong rồi, sống này không thể qua được.
Mọi người lập tức cảm thấy tuyệt vọng, đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Lúc này người chung quanh càng tụ càng nhiều, đột nhiên mọi người đều kinh hô, một làn gió thơm thổi tới, một bóng hình xinh đẹp chậm rãi đi đến.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro