Thay trời hành...
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
2024-11-20 05:57:58
- Đúng vậy, Triệu huynh nói quá đúng!
Hai người đó không khỏi bội phục, khen.
- Cho nên, chúng ta cũng đừng nghi kỵ, vật này chúng ta hiếu kính Lôi đại ca, các ngươi cảm thấy thế nào?
Mắt gà chọi hỏi.
- Đúng đúng đúng, Triệu huynh nói quá đúng, nếu không phải Triệu huynh nhắc nhở, tiểu đệ thiếu chút nữa thì phạm sai lầm lớn, Triệu huynh quả nhiên mắt sáng như đuốc, nhìn rất thấu triệt!
Hai người đó tán thưởng.
Mắt gà chọi nghe thấy hai người khen, hai mắt sáng rực, vẻ mặt đắc ý.
- Khà khà, quá khen, rất nhiều người ngu muội, cười nhạo ta mắt gà chọi, kỳ thật ta là do tập trung quan sát sự vật, cho nên ta mới có thể nhìn thấy được nhiều hơn, xa hơn người khác.
Long Trần thiếu chút nữa thì phì cười, mắt gà chọi rất biết lấp liếm cho bản thân, không phục không được.
Mắt gà chọi khiêm tốn xong, lấy ra sinh mệnh giới chỉ, đi đến cạnh đầm nước, múc một thùng nước, bỏ vào trong sinh mệnh giới chỉ, một lát sau thùng nước xuất hiện lại, nước bên trong đã trống không, chắc là đổ nước vào trong sinh mệnh giới chỉ.
- Không gian trong sinh mệnh giới chỉ này của ta có phạm vi mười trượng, hiện tại cải tạo nó thành một ao nước nhỏ, có thể thả Kỳ Lăng Ngư vào.
Mắt gà chọi thấy hai người khó hiểu liền giải thích.
Làm một lúc, mắt gà chọi không múc nước nữa, chắc là đã rót không ít nước vào trong giới chỉ, đồng thời Kỳ Lăng Ngư trong tay hắn liền biến mất.
- Được rồi, không thành vấn đề, đưa Kỳ Lăng Ngư của các ngươi cho ta đi.
Mắt gà chọi nói xong, cũng thu Kỳ Lăng Ngư trong tay hai người vào sinh mệnh giới chỉ, lúc này bọn họ mới bắt đầu quan sát Long Trần.
Thấy Long Trần đang nhìn chằm chằm sinh mệnh giới chỉ trong tay hắn, mắt đảo tới đảo lui, mắt gà chọi cười lạnh nói:
- Tiểu tử, bảo bối thần kỳ như vậy, ngươi chưa thấy bao giờ đúng không, hâm mộ đi, đố kỵ đi.
Hừ, đồ nhà quê, cho rằng cưỡi một con ma thú cấp ba thì có thể hoành hành thiên hạ à? Ma thú cấp ba, nhà ai không có? Chúng ta chỉ là không muốn khoe khoang mà thôi.
Lúc trước ngươi ỷ vào lực lượng của ma thú cấp ba, đối chiến với Tề Tín, uy phong thật đấy, sao, giờ hối hận rồi à, không có ma thú cấp ba, ngươi chính là một con ốc sên không có vỏ, chỉ có thể để mặc người ta bài bố.
Hiện tại thành thành thật thật nói cho chúng ta biết, ngươi làm thế nào mà dụ được Kỳ Lăng Ngư đó, khuyên ngươi tốt nhất thành thật một chút, để tránh phải chịu nỗi khổ da thịt.
Mắt gà chọi nhìn chằm chằm Long Trần, hung tợn nói.
Bọn họ đã sớm phát hiện ra Kỳ Lăng Ngư, bất kể là dùng thả câu hay là dùng lưới vớt, hay là bố trí cạm bẫy cũng đều dùng rồi, nhưng một con cá cũng không bắt được.
Bọn họ hành tẩu chung quanh đầm nước, xem xem có thể tìm được một chỗ tốt hơn để bắt cá hay không, kết quả liền gặp Long Trần.
Cho nên bọn họ hiện tại vô cùng bức thiết muốn biết phương pháp bắt cá của Long Trần, trực tiếp uy hiếp Long Trần giao ra bí phương.
Hai tay Long Trần khoanh trước ngực, thản nhiên nhìn ba người này, thành khẩn cười nói:
- Các ngươi tới thực sự khiến ta rất cao hứng, thật sự...
- Ít nói nhảm thôi, mau nói ra phương pháp.
Một người cả giận nói.
- Ta vốn có việc muốn thương lượng với các ngươi một chút, có điều thái độ của các ngươi không tốt, ta quyết định đổi một loại phương thức khác để thương lượng.
Long Trần, nói xong không hề có dấu hiệu vung tay, tát lên mặt tên mắt gà chọi, mắt gà chọi đó nằm mơ cũng không ngờ con ốc sên không vỏ trong mắt hắn lại dám đánh hắn.
Bốp.
Một cái tát cực kỳ vang, mắt gà chọi không hề phòng bị trực tiếp bị tát bay, lăn ra xa hơn chục trượng, đụng ngã vô số bụi gai, thảm hại không thể tả.
- Sướng quá.
Trong lòng Long Trần thầm hô, tên mắt gà chọi trước mắt này rất khiến người ta khó chịu, tát hắn một bạt tai, không ngờ có một loại sung sướng sau khi thay trời hành đạo, sướng không tả được.
- Muốn chết.
Sau khi mắt gà chọi bị tát bay, hai người đó giận dữ, đều hét lớn một tiếng, công tới Long Trần, hai người đó không ngờ cũng là cường giả Ngưng Huyết hậu kỳ, khí tức trầm ổn.
Có điều đáng tiếc là, công kích của hai người có quá nhiều sơ hở, không ngờ toàn là sáo rỗng, có điều không thể không nói, biểu cảm của bọn họ vô cùng đúng chỗ, cùng rất giống cao thủ, đặc biệt là thần thái khi hò hét.
Bốp bốp.
Một bàn tay liên tục tát lên mặt họ, hai người đó lập tức cũng giống như mắt gà chọi, bay ra ngoài.
Bất kể là tư thế, góc độ, hay phương vị bay ra đều giống hệt, tên mắt gà chọi bị Long Trần tát cho mắt nổ đom đóm, vừa từ dưới đất bò dậy, còn chưa rõ đông tây nam bắc, đã bị đồng bạn của mình đụng ngã.
- Hỗn đản.
Ba người giận dữ, đều hét to một tiếng, khí thế bùng nổ, huyết khí cuồn cuộn, giống như sư tử phẫn nộ lao về phía Long Trần.
Bốp bốp bốp, rầm rầm rầm.
Tiếng bạt tai lên tục kèm theo tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên ở ven đầm nước, chim chóc vốn đậu ở chung quanh bị dọa cho bay tứ tung.
Sau một nén hương, tiếng bạt tai biến mất, tiếng kêu thảm thiết cũng không còn, mắt gà chọi nhìn hai đồng bạn đầu sưng u, cơ hồ bị đánh thành đầu heo ở bên cạnh, đồng thời cảm nhận được từng trận đau đớn trên mặt, đoán rằng mình cũng chẳng tốt hơn họ là bao, trong nhất thời vừa sợ vừa giận.
Vốn tưởng rằng Long Trần chỉ là một tên ăn chơi trác táng, chắc còn hoàn khố hơn cả bọn họ, chỉ là ỷ vào tọa kỵ cường đại mà thôi, không có thực học.
Bởi vì bọn họ nhìn như thế nào cũng thấy Long Trần không giống một cường giả, hắn không có khí phách và ngạo khí như đám người Lôi Thiên Thương, khiến cho người ta cảm thấy giống như một tên vô lại thích làm màu.
Cho nên ba người không coi Long Trần ra gì, nhưng một phen "Kịch chiến" vừa rồi, lại kết thúc bởi một phen bọn họ bị ngược đãi.
Mà Long Trần thì vẻ mặt thoải mái sung sướng, mang theo nụ cười cả người lẫn vật đều vô hại hòa ái nói với ba người:
- Hiện tại chúng ta có thể thương lượng tử tế rồi chứ.
Hai người đó không khỏi bội phục, khen.
- Cho nên, chúng ta cũng đừng nghi kỵ, vật này chúng ta hiếu kính Lôi đại ca, các ngươi cảm thấy thế nào?
Mắt gà chọi hỏi.
- Đúng đúng đúng, Triệu huynh nói quá đúng, nếu không phải Triệu huynh nhắc nhở, tiểu đệ thiếu chút nữa thì phạm sai lầm lớn, Triệu huynh quả nhiên mắt sáng như đuốc, nhìn rất thấu triệt!
Hai người đó tán thưởng.
Mắt gà chọi nghe thấy hai người khen, hai mắt sáng rực, vẻ mặt đắc ý.
- Khà khà, quá khen, rất nhiều người ngu muội, cười nhạo ta mắt gà chọi, kỳ thật ta là do tập trung quan sát sự vật, cho nên ta mới có thể nhìn thấy được nhiều hơn, xa hơn người khác.
Long Trần thiếu chút nữa thì phì cười, mắt gà chọi rất biết lấp liếm cho bản thân, không phục không được.
Mắt gà chọi khiêm tốn xong, lấy ra sinh mệnh giới chỉ, đi đến cạnh đầm nước, múc một thùng nước, bỏ vào trong sinh mệnh giới chỉ, một lát sau thùng nước xuất hiện lại, nước bên trong đã trống không, chắc là đổ nước vào trong sinh mệnh giới chỉ.
- Không gian trong sinh mệnh giới chỉ này của ta có phạm vi mười trượng, hiện tại cải tạo nó thành một ao nước nhỏ, có thể thả Kỳ Lăng Ngư vào.
Mắt gà chọi thấy hai người khó hiểu liền giải thích.
Làm một lúc, mắt gà chọi không múc nước nữa, chắc là đã rót không ít nước vào trong giới chỉ, đồng thời Kỳ Lăng Ngư trong tay hắn liền biến mất.
- Được rồi, không thành vấn đề, đưa Kỳ Lăng Ngư của các ngươi cho ta đi.
Mắt gà chọi nói xong, cũng thu Kỳ Lăng Ngư trong tay hai người vào sinh mệnh giới chỉ, lúc này bọn họ mới bắt đầu quan sát Long Trần.
Thấy Long Trần đang nhìn chằm chằm sinh mệnh giới chỉ trong tay hắn, mắt đảo tới đảo lui, mắt gà chọi cười lạnh nói:
- Tiểu tử, bảo bối thần kỳ như vậy, ngươi chưa thấy bao giờ đúng không, hâm mộ đi, đố kỵ đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hừ, đồ nhà quê, cho rằng cưỡi một con ma thú cấp ba thì có thể hoành hành thiên hạ à? Ma thú cấp ba, nhà ai không có? Chúng ta chỉ là không muốn khoe khoang mà thôi.
Lúc trước ngươi ỷ vào lực lượng của ma thú cấp ba, đối chiến với Tề Tín, uy phong thật đấy, sao, giờ hối hận rồi à, không có ma thú cấp ba, ngươi chính là một con ốc sên không có vỏ, chỉ có thể để mặc người ta bài bố.
Hiện tại thành thành thật thật nói cho chúng ta biết, ngươi làm thế nào mà dụ được Kỳ Lăng Ngư đó, khuyên ngươi tốt nhất thành thật một chút, để tránh phải chịu nỗi khổ da thịt.
Mắt gà chọi nhìn chằm chằm Long Trần, hung tợn nói.
Bọn họ đã sớm phát hiện ra Kỳ Lăng Ngư, bất kể là dùng thả câu hay là dùng lưới vớt, hay là bố trí cạm bẫy cũng đều dùng rồi, nhưng một con cá cũng không bắt được.
Bọn họ hành tẩu chung quanh đầm nước, xem xem có thể tìm được một chỗ tốt hơn để bắt cá hay không, kết quả liền gặp Long Trần.
Cho nên bọn họ hiện tại vô cùng bức thiết muốn biết phương pháp bắt cá của Long Trần, trực tiếp uy hiếp Long Trần giao ra bí phương.
Hai tay Long Trần khoanh trước ngực, thản nhiên nhìn ba người này, thành khẩn cười nói:
- Các ngươi tới thực sự khiến ta rất cao hứng, thật sự...
- Ít nói nhảm thôi, mau nói ra phương pháp.
Một người cả giận nói.
- Ta vốn có việc muốn thương lượng với các ngươi một chút, có điều thái độ của các ngươi không tốt, ta quyết định đổi một loại phương thức khác để thương lượng.
Long Trần, nói xong không hề có dấu hiệu vung tay, tát lên mặt tên mắt gà chọi, mắt gà chọi đó nằm mơ cũng không ngờ con ốc sên không vỏ trong mắt hắn lại dám đánh hắn.
Bốp.
Một cái tát cực kỳ vang, mắt gà chọi không hề phòng bị trực tiếp bị tát bay, lăn ra xa hơn chục trượng, đụng ngã vô số bụi gai, thảm hại không thể tả.
- Sướng quá.
Trong lòng Long Trần thầm hô, tên mắt gà chọi trước mắt này rất khiến người ta khó chịu, tát hắn một bạt tai, không ngờ có một loại sung sướng sau khi thay trời hành đạo, sướng không tả được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Muốn chết.
Sau khi mắt gà chọi bị tát bay, hai người đó giận dữ, đều hét lớn một tiếng, công tới Long Trần, hai người đó không ngờ cũng là cường giả Ngưng Huyết hậu kỳ, khí tức trầm ổn.
Có điều đáng tiếc là, công kích của hai người có quá nhiều sơ hở, không ngờ toàn là sáo rỗng, có điều không thể không nói, biểu cảm của bọn họ vô cùng đúng chỗ, cùng rất giống cao thủ, đặc biệt là thần thái khi hò hét.
Bốp bốp.
Một bàn tay liên tục tát lên mặt họ, hai người đó lập tức cũng giống như mắt gà chọi, bay ra ngoài.
Bất kể là tư thế, góc độ, hay phương vị bay ra đều giống hệt, tên mắt gà chọi bị Long Trần tát cho mắt nổ đom đóm, vừa từ dưới đất bò dậy, còn chưa rõ đông tây nam bắc, đã bị đồng bạn của mình đụng ngã.
- Hỗn đản.
Ba người giận dữ, đều hét to một tiếng, khí thế bùng nổ, huyết khí cuồn cuộn, giống như sư tử phẫn nộ lao về phía Long Trần.
Bốp bốp bốp, rầm rầm rầm.
Tiếng bạt tai lên tục kèm theo tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên ở ven đầm nước, chim chóc vốn đậu ở chung quanh bị dọa cho bay tứ tung.
Sau một nén hương, tiếng bạt tai biến mất, tiếng kêu thảm thiết cũng không còn, mắt gà chọi nhìn hai đồng bạn đầu sưng u, cơ hồ bị đánh thành đầu heo ở bên cạnh, đồng thời cảm nhận được từng trận đau đớn trên mặt, đoán rằng mình cũng chẳng tốt hơn họ là bao, trong nhất thời vừa sợ vừa giận.
Vốn tưởng rằng Long Trần chỉ là một tên ăn chơi trác táng, chắc còn hoàn khố hơn cả bọn họ, chỉ là ỷ vào tọa kỵ cường đại mà thôi, không có thực học.
Bởi vì bọn họ nhìn như thế nào cũng thấy Long Trần không giống một cường giả, hắn không có khí phách và ngạo khí như đám người Lôi Thiên Thương, khiến cho người ta cảm thấy giống như một tên vô lại thích làm màu.
Cho nên ba người không coi Long Trần ra gì, nhưng một phen "Kịch chiến" vừa rồi, lại kết thúc bởi một phen bọn họ bị ngược đãi.
Mà Long Trần thì vẻ mặt thoải mái sung sướng, mang theo nụ cười cả người lẫn vật đều vô hại hòa ái nói với ba người:
- Hiện tại chúng ta có thể thương lượng tử tế rồi chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro