Tu tập chiến kỹ...
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
2024-11-20 05:57:58
- Thật không tiện, bản thiếu gia ngứa tay.
Long Trần có chút áy náy nhìn nam tử mặt đen bị tát nằm dưới đất, nhã nhặn nói.
Cái tát này đánh rất vang dội, truyền khắp toàn bộ Chiến Kỹ Các, mọi người vốn đang lật xem chiến kỹ đều khiếp sợ nhìn qua.
- Người nào, lại dám làm càn ở trong Chiến Kỹ Các.
Bỗng nhiên có tiếng quát lạnh truyền đến, một nam tử mặc áo đen xuất hiện, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn Long Trần và nam tử mặt đen kia.
Nam tử kia vừa xuất hiện, quanh người tinh lực dâng trào, giống như núi cao đè xuống, khiến người ta hô hấp khó khăn, con mắt của Long Trần không khỏi co rụt lại.
- Cường giả Ngưng Huyết cảnh.
Không nghĩ tới nơi này lại ẩn giấu một cường giả Ngưng Huyết cảnh, bất quá ngẫm lại nơi này là Chiến Kỹ Các, có cường giả canh gác là chuyện rất bình thường.
Chiến Kỹ Các là khu vực cấm võ, ở đây động thủ, cũng sẽ bị bắt giam, quy củ này không ai không biết.
- Nói, đến cùng xảy ra chuyện gì?
Cường giả Ngưng Huyết cảnh kia phẫn nộ quát.
- Cái này ngài phải hỏi hắn.
Long Trần không chút sợ hãi, hơi giang tay ra, khuôn mặt vô tội nói.
Nam tử mặt đen kia giận dữ, rõ ràng là hắn ăn một tát, vì sao còn hỏi ta?
- Đại nhân...
- Đại nhân.
Đúng lúc này, Chu Diệu Dương vốn núp ở phía xa vội vàng chạy đến, nhìn cường giả Ngưng Huyết cảnh kia nói:
- Là như vậy, trên mặt Vương Mãng đột nhiên ngứa không chịu nổi, tự mình tát mình một cái mà thôi, không phải là động võ, xin đại nhân minh xét.
Hán tử mặt đen tên Vương Mãng kia kinh ngạc, muốn nói cái gì, thế nhưng nhìn thấy Lý Hạo nháy mắt với hắn, nên chỉ đành im lặng.
- Ngươi là nhi tử của Man Hoang Hầu?
Người kia nhìn Chu Diệu Dương hỏi.
- Vâng.
Chu Diệu Dương cung kính nói.
Người kia gật đầu, liếc mắt nhìn Vương Mãng nói:
- Trên mặt ngứa, gãi một chút là được rồi, làm như ngươi rất dễ khiến người khác hiểu lầm, chuyện như vậy, ta không muốn nhìn thấy lần thứ hai, tự mình dọn dẹp vết máu trên đất đi.
Người kia nói xong thì xoay người rời đi, lưu lại mọi người vẻ mặt kinh ngạc, bọn hắn không nghĩ tới Chu Diệu Dương lại sẽ giúp Long Trần.
- Khà khà, nghe thấy không, nhanh dọn dẹp đi.
Long Trần cười hì hì, phảng phất như đã sớm dự liệu được tình cảnh này, xoay người rời đi, tiếp tục chọn chiến kỹ của mình.
- Đáng ghét.
Nhìn dáng vẻ hung hăng của Long Trần, Vương Mãng tức giận đến hai mắt muốn phun ra lửa, một cái tát này ăn quá uất ức.
- Vương Mãng, kiên nhẫn một chút, nếu như ngươi tố cáo Long Trần, Long Trần sẽ bị giam một tháng, một tháng sau hắn lại bình yên vô sự đi ra. Thế nhưng ngươi nuốt cơn giận này xuống, ngày mai Lý Hạo sẽ giúp ngươi tìm về, cho nên nói, ngươi nhất định phải nhịn.
Chu Diệu Dương nói.
Vương Mãng gật đầu, hắn biết sự tình Lý Hạo và Long Trần quyết chiến, bất quá bình thường bắt nạt Long Trần quen rồi, nên không nghĩ tới nhiều như vậy.
Kết quả ngày hôm nay lọt hố, bị ăn một cái bạt tai, còn không có chỗ tố khổ.
Mấy người vội vàng lau chùi sạch sẽ vết máu trên đất, bỗng nhiên Chu Diệu Dương nói:
- Mặt của ngươi không sưng quá nhiều, nhìn dáng dấp lực lượng của Long Trần không rất lớn, thế nhưng vì sao ngươi lại rụng nhiều răng như vậy?
Những người khác cũng nghi hoặc, theo lý thuyết chỉ có lực lượng rất lớn, mới sẽ làm răng rụng nhiều như vậy.
- Ai biết, thực là gặp quỷ.
Vương Mãng cũng phiền muộn, hắn không biết là, Long Trần tinh thông luyện đan, nên rõ cấu tạo thân thể như lòng bàn tay.
Vừa nãy một tát kia, hắn dùng là xảo kình, chấn xương hàm để nó tự bóc răng ra.
Chiêu này của Long Trần cực kỳ tàn nhẫn, hàm răng là vật rất khó tái sinh, không giống như thương thế bình thường có thể dùng thuốc trị liệu, sau này Vương Mãng chỉ có thể dùng răng giả ăn cơm rồi.
Có Vương Mãng dẫm vào vết xe đổ, tất cả mọi người đều thành thật hơn rất nhiều, không còn ai dám đi trêu chọc Long Trần.
Long Trần nhờ vậy mà được thanh thản, cẩn thận lật xem các điển tịch, chiến kỹ công pháp ở nơi này, chỉ có thể xem ở đây, không được mang đi.
- Mãng Ngưu Quyền.
Đây là một loại chiến kỹ, ở trên thế giới này, hết thảy chiến kỹ được chia làm ba cấp Thiên, Địa, Nhân, mà công pháp, chiến kỹ để ở chỗ này, toàn bộ đều là chiến kỹ Nhân cấp hạ phẩm, cũng chính là chiến kỹ thấp nhất.
Bất quá dù là chiến kỹ thấp nhất, cũng cực kỳ quý giá, cho dù mở ra cho thế tử thân phận cao quý, cũng cần Ngưng Huyết cảnh giám thị, từ đó có thể thấy được Phượng Minh Đế Quốc coi trọng chiến kỹ cỡ nào.
Long Trần có chút áy náy nhìn nam tử mặt đen bị tát nằm dưới đất, nhã nhặn nói.
Cái tát này đánh rất vang dội, truyền khắp toàn bộ Chiến Kỹ Các, mọi người vốn đang lật xem chiến kỹ đều khiếp sợ nhìn qua.
- Người nào, lại dám làm càn ở trong Chiến Kỹ Các.
Bỗng nhiên có tiếng quát lạnh truyền đến, một nam tử mặc áo đen xuất hiện, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn Long Trần và nam tử mặt đen kia.
Nam tử kia vừa xuất hiện, quanh người tinh lực dâng trào, giống như núi cao đè xuống, khiến người ta hô hấp khó khăn, con mắt của Long Trần không khỏi co rụt lại.
- Cường giả Ngưng Huyết cảnh.
Không nghĩ tới nơi này lại ẩn giấu một cường giả Ngưng Huyết cảnh, bất quá ngẫm lại nơi này là Chiến Kỹ Các, có cường giả canh gác là chuyện rất bình thường.
Chiến Kỹ Các là khu vực cấm võ, ở đây động thủ, cũng sẽ bị bắt giam, quy củ này không ai không biết.
- Nói, đến cùng xảy ra chuyện gì?
Cường giả Ngưng Huyết cảnh kia phẫn nộ quát.
- Cái này ngài phải hỏi hắn.
Long Trần không chút sợ hãi, hơi giang tay ra, khuôn mặt vô tội nói.
Nam tử mặt đen kia giận dữ, rõ ràng là hắn ăn một tát, vì sao còn hỏi ta?
- Đại nhân...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đại nhân.
Đúng lúc này, Chu Diệu Dương vốn núp ở phía xa vội vàng chạy đến, nhìn cường giả Ngưng Huyết cảnh kia nói:
- Là như vậy, trên mặt Vương Mãng đột nhiên ngứa không chịu nổi, tự mình tát mình một cái mà thôi, không phải là động võ, xin đại nhân minh xét.
Hán tử mặt đen tên Vương Mãng kia kinh ngạc, muốn nói cái gì, thế nhưng nhìn thấy Lý Hạo nháy mắt với hắn, nên chỉ đành im lặng.
- Ngươi là nhi tử của Man Hoang Hầu?
Người kia nhìn Chu Diệu Dương hỏi.
- Vâng.
Chu Diệu Dương cung kính nói.
Người kia gật đầu, liếc mắt nhìn Vương Mãng nói:
- Trên mặt ngứa, gãi một chút là được rồi, làm như ngươi rất dễ khiến người khác hiểu lầm, chuyện như vậy, ta không muốn nhìn thấy lần thứ hai, tự mình dọn dẹp vết máu trên đất đi.
Người kia nói xong thì xoay người rời đi, lưu lại mọi người vẻ mặt kinh ngạc, bọn hắn không nghĩ tới Chu Diệu Dương lại sẽ giúp Long Trần.
- Khà khà, nghe thấy không, nhanh dọn dẹp đi.
Long Trần cười hì hì, phảng phất như đã sớm dự liệu được tình cảnh này, xoay người rời đi, tiếp tục chọn chiến kỹ của mình.
- Đáng ghét.
Nhìn dáng vẻ hung hăng của Long Trần, Vương Mãng tức giận đến hai mắt muốn phun ra lửa, một cái tát này ăn quá uất ức.
- Vương Mãng, kiên nhẫn một chút, nếu như ngươi tố cáo Long Trần, Long Trần sẽ bị giam một tháng, một tháng sau hắn lại bình yên vô sự đi ra. Thế nhưng ngươi nuốt cơn giận này xuống, ngày mai Lý Hạo sẽ giúp ngươi tìm về, cho nên nói, ngươi nhất định phải nhịn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chu Diệu Dương nói.
Vương Mãng gật đầu, hắn biết sự tình Lý Hạo và Long Trần quyết chiến, bất quá bình thường bắt nạt Long Trần quen rồi, nên không nghĩ tới nhiều như vậy.
Kết quả ngày hôm nay lọt hố, bị ăn một cái bạt tai, còn không có chỗ tố khổ.
Mấy người vội vàng lau chùi sạch sẽ vết máu trên đất, bỗng nhiên Chu Diệu Dương nói:
- Mặt của ngươi không sưng quá nhiều, nhìn dáng dấp lực lượng của Long Trần không rất lớn, thế nhưng vì sao ngươi lại rụng nhiều răng như vậy?
Những người khác cũng nghi hoặc, theo lý thuyết chỉ có lực lượng rất lớn, mới sẽ làm răng rụng nhiều như vậy.
- Ai biết, thực là gặp quỷ.
Vương Mãng cũng phiền muộn, hắn không biết là, Long Trần tinh thông luyện đan, nên rõ cấu tạo thân thể như lòng bàn tay.
Vừa nãy một tát kia, hắn dùng là xảo kình, chấn xương hàm để nó tự bóc răng ra.
Chiêu này của Long Trần cực kỳ tàn nhẫn, hàm răng là vật rất khó tái sinh, không giống như thương thế bình thường có thể dùng thuốc trị liệu, sau này Vương Mãng chỉ có thể dùng răng giả ăn cơm rồi.
Có Vương Mãng dẫm vào vết xe đổ, tất cả mọi người đều thành thật hơn rất nhiều, không còn ai dám đi trêu chọc Long Trần.
Long Trần nhờ vậy mà được thanh thản, cẩn thận lật xem các điển tịch, chiến kỹ công pháp ở nơi này, chỉ có thể xem ở đây, không được mang đi.
- Mãng Ngưu Quyền.
Đây là một loại chiến kỹ, ở trên thế giới này, hết thảy chiến kỹ được chia làm ba cấp Thiên, Địa, Nhân, mà công pháp, chiến kỹ để ở chỗ này, toàn bộ đều là chiến kỹ Nhân cấp hạ phẩm, cũng chính là chiến kỹ thấp nhất.
Bất quá dù là chiến kỹ thấp nhất, cũng cực kỳ quý giá, cho dù mở ra cho thế tử thân phận cao quý, cũng cần Ngưng Huyết cảnh giám thị, từ đó có thể thấy được Phượng Minh Đế Quốc coi trọng chiến kỹ cỡ nào.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro