Đa Danh Chi Hậu

Chương 109

Sơ Nguyện

2024-10-21 00:08:48

Có những thứ gọi là phản xạ bất ngờ, trong khoảnh khắc thực hiện vốn dĩ không hề suy nghĩ. Ví dụ như lần đó, Cố Tịch Hy lao ra muốn chắn mũi tên cho Hoàng Phủ Minh Phong, hay lần này, nàng cũng không nghĩ ngợi mà xoay mũi tên lại, không xem xét kịp tới chuyện mình có thể sẽ bị thương vì hành động này.

Hoàng Phủ Minh Phong nhíu mày, tay vẫn đặt trên eo nàng:

“Ta dạy thái tử phi thêm một điều nữa nhé, trong mọi trường hợp, giữ an toàn cho bản thân là quan trọng nhất.”

Cố Tịch Hy mím môi:

“Sao điện hạ lại không lên tiếng khi quay lại?”

“Ta muốn thử phản xạ của nàng…”

“Cũng khá tốt mà nhỉ…”

Hoàng Phủ Minh Phong thấp giọng:

“Phản xạ đầu tiên đúng là rất tốt, nhưng lần thứ hai thì cần xem lại.”

Cố Tịch Hy có chút oan ức, nếu không phải phát hiện ra người đang giả thần giả quỷ là hắn, nàng khẳng định mình sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc như xoay mũi tên đâm ngược về phía mình.

Chung quy, là tại hắn…!

Hoàng Phủ Minh Phong hỏi:

“Tập luyện như thế nào?”

Cố Tịch Hy hào hứng chỉ cho hắn xem thành quả tốt nhất của mình.

Hoàng Phủ Minh Phong gật đầu, nói:

“Không tệ nhỉ.”

Trời cũng không còn sớm nữa, ngước mắt lên đã có thể trông thấy rất nhiều ngôi sao. Trần Kim bước vào, kính cẩn thưa:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Điện hạ, đã không còn sớm nữa, chúng ta nên quay về rồi.”

Đến di trường lần này, vì tiểu vương tử vẫn còn nhỏ, Bảo Quân Hoa tự động xin phép ở lại hoàng cung chăm sóc hài tử, không đi cùng. Hoàng hậu nghe thế, liền thuận thế căn dặn quản sự chỉ cần sắp sếp cho thái tử và thái tử phi ở cùng một nơi, gọi là Nghi Lâm uyển, vẫn nằm ở phía Đông của Tịch Lạc viên.

Sau khi tắm rửa và thay y phục, Hoàng Phủ Minh Phong không ở lại phòng ngủ của Cố Tịch Hy, hắn nhẹ giọng nói với nàng:

“Ta còn có chuyện cần xử lý, nàng ăn tối rồi nghỉ ngơi trước, không cần đợi ta.”

Cố Tịch Hy nhìn nét mặt của Chương Hằng đang ở sau lưng của hắn, nói:

“Nhưng điện hạ cũng chưa ăn gì…”

Hắn gật đầu:

“Vậy nàng sai người mang qua thư phòng cho ta một ít thức ăn là được.”

Nói rồi, hắn xoay lưng bước đi, khi bước tới ngạch cửa bỗng dưng ngừng lại, quay đầu nói với nàng:

“Sáng mai, nàng cùng ta đi nghênh tiếp đoàn người của thế tử Hương quốc.”

Cố Tịch Hy hơi bất ngờ trước lời đề nghị này của Hoàng Phủ Minh Phong.

Hắn lại hỏi:

“Có thể không?”

“Vâng, thần thiếp tuân mệnh.”

Cố Tịch Hy nghĩ rằng, hắn muốn nàng đi, chắc chắn không đơn giản là cần một người đi cùng. Nhưng rốt cục, hắn muốn gì?

Trước khi đi ngủ, Cố Tịch Hy có thói quen ngồi trên huyễn tháp xông hơi dưỡng thần, nàng nhìn Chương Hằng đang sắp xếp y phục và trang sức ngày mai cho mình, gọi một tiếng:

“Cô cô.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chương Hằng lập tức quay đầu:

“Vâng, thái tử phi có gì căn dặn?”

“Cô cô nói ta nghe một chút về A Cát thế tử đó của Hương quốc đi.”

Cố Tịch Hy đã từng tiếp xúc với người của tộc Miêu, dù cho lần đó kết quả và ấn tượng không hề tốt đẹp, nhưng vẫn xem là từng gặp qua. Nhưng đối với người của Hương quốc thì nàng hoàn toàn mờ mịt.

Nàng cùng lắm chỉ biết được, Hương quốc trước kia vốn không do họ A Cát làm chủ. Tuy nhiên tiên hoàng khi băng hà chỉ có một người con trai duy nhất, nhưng người đó số mệnh mỏng manh, cơ thể yếu ớt, vốn không có đủ năng lực quản lý quốc gia.

Họ A Cát, vốn là dòng họ ngoại của nguyên vương, nhân cơ hội này thuận nước đẩy thuyền, đoạt lấy ấn tỷ xưng vương. Thiên hạ đổi chủ trong chớp mắt, song chính vì đổi chủ quá nhanh, có rất nhiều điều rối ren không có cách nào xử lý trong một sớm một chiều.

Đã từng có lần, tộc Miêu liên kết với tàn dư của tộc Lan, muốn mượn danh nghĩa phò tiên hoàng, diệt tà gian để lật đổ họ A Cát, nhưng sau cùng đã thất bại.

Chuyện Hương quốc đổi chủ tính đến nay còn chưa tới năm năm.

Thế tử A Cát tên Kỳ, là con trai trưởng của hoàng đế Hương quốc. Y cũng được xưng tụng là người văn võ toàn tài, nếu sau này trở thành hoàng đế, có khả năng sẽ khiến Hương quốc phồn thịnh hơn bây giờ.

Nhưng qua lời của Chương Hằng, Cố Tịch Hy còn biết được một chuyện. Trước kia, khi A Cát vẫn còn là dòng họ ngoại của hoàng đế Hương quốc, từng được đưa tới Đại Sở làm chất tử (*). Lúc đó, y cũng chỉ qua ngưỡng mười lăm, chung một nhịp tuổi với Hoàng Phủ Minh Phong, Hoàng Phủ Bắc Trì…

Bọn họ từng cùng học kinh thư, luyện võ nghệ hơn một năm.

Cố Tịch Hy bàng hoàng, hóa ra là có quen biết từ trước…

Nàng đưa mắt nhìn ngọn lửa đang cháy bập bùng trên giá nến, đột nhiên nghĩ tới một khả năng. Nếu A Cát Kỳ từng quen biết cả Hoàng Phủ Minh Phong và Hoàng Phủ Bắc Trì, vậy thì khả năng kết thân với một trong hai ngay lúc huynh đệ họ trở mặt chính là một mối nguy hại.

Nàng từng có suy đoán, Hoàng Phủ Bắc Trì có mối quan hệ với Miêu tộc, cho nên y mới có thể nhúng tay và thao túng chuyện ở Lũng Nham.

Vậy nếu cả A Cát Kỳ cũng về phía Hoàng Phủ Bắc Trì, thế thì không phải Hoàng Phủ Minh Phong sẽ lâm vào thế kìm kẹp hay sao?

Hoàng Phủ Minh Phong không có kết nối với Miêu tộc là vì Trần Chiêu Thủy. Nhưng Hương quốc, Hương quốc nhất định phải ở phía của hắn…

_(*) Chất tử: Có thể hiểu khi một nước lớn muốn thống trị các nước chư hầu sẽ yêu cầu chư hầu giao đến thiên triều một người con trai. Trên danh nghĩa là đi học tập, trở thành chất tử của hoàng đế, nhưng cũng có thể nói như trở thành con tin trong tay nước lớn, ngăn không cho các nước chư hầu bất ngờ làm phản._

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đa Danh Chi Hậu

Số ký tự: 0