Dạ Tâm

Bạo hành

Trì Đại Tối Cường

2024-09-20 21:55:47

Trong màn đêm tối, hai bóng dáng lấp ló xuất hiện trước cồng một căn biệt thự màu trắng nguy nga . Trần Nhiên và Bùi Nam Thành đang thập thò trước cổng nhà Bùi Thời Tứ

Bộ dáng hai người mặt đồ đen chốc chốc lại nhìn vào trong căn biệt thự cực kì khả nghi. Nhìn trong camera bảo vệ của khu nhìn thấy hình ảnh mà họ không muốn thấy nhất . Hình ảnh này buộc họ phải rời khỏi phòng giám sát chạy đến vị trí đang mang lại rắc rối đó

Nhóm người bảo vệ gồm 7 người chạy lao nhanh đi. Trong quá trình có một người bức xúc quát lớn với mấy người còn lại

" Là kẻ nào, kẻ nào cho bọn chúng vào ?"

Đám người im lặng, trong lòng họ đều đang mắng chửa kẻ vô trách nhiệm ấy. Nếu hai bóng đang trong camera trèo vào thành công căn biệt thự thì chắc chắn công việc của họ không thể giữ

Bên kia một anh bảo vệ trẻ đang ngồi trong nhà vệ sinh đột nhiên anh liên tục hắc hơn. Một chuỗi hắt hơi khiến anh ta vô cùng khó chịu

" Ai đó, ai nhắc đến lão tử đó. Để lão tử biết người đó là ai lão tử sẽ không để yên cho bọn bây "

15 phút trước anh ta đang trực ở cổng, có hai người mặc đồ đen, đeo khẩu trang, cả người trùm kín mít tiến về phía cổng. Bộ dáng trong cực kỳ khả nghi, anh ta tiến tới ngăn lại nhưng nhìn chiếc thẻ vào cổng của người đàn ông đưa ra trước mắt . Anh ta lại bình tĩnh cho hai người họ vào trong

Trên cánh cổng cao Trần Nhiên đang treo người lơ lững ở trên đó ,phía trong cánh cổng Bùi Nam Thành đang đứng ngước nhìn cô

Từ trên cao Trần Nhiên nói nhỏ xuống phía dưới

" Bùi Nam Thành anh tránh qua một bên, anh đứng đó tôi không xuống được "

Vị trí anh đứng vừa hay trùng với khu vực mà cô chuẩn bị nhảy xuống. Bùi Nam Thành nhìn lên cô thì thầm đáp lại

"Em cứ xuống đi, tôi sẽ đỡ em "

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhìn bộ dáng không muốn rời đi của Bùi Nam Thành, Trần Nhiên bất lực. Cô không phải là người yếu đuối . Trần Nhiên nhích người đi qua một bên cổng

Tư thế của cô đã chuẩn bị xong, Trần Nhiên chuẩn bị 1 2 3 cô thả người nhảy xuống. Chân còn chưa chạm đất thì phía sau một đám người chạy nhanh đến chụp lấy ống quần cô, bọn họ hét to

"Đứng lại "

Cũng may cô phản ứng nhanh, Trần Nhiên đã kịp bám người vào cổng, nếu cứ trong tình thế bị người ta bắt lây ống quẩn mà rơi xuống thì cái làn da mỏng manh của cô chắt chắn sẽ bị xước

Tay Trần Nhiên nắm chặt cánh cổng , ánh sáng rực rỡ của đèn đường giúp cô nhìn rõ hình dáng của đám người

Trần Nhiên nhăn mày, cô nhìn vào bên ống quần đang bị giữ chặt

" Có chuyện gì vậy ?" Giọng cô mang đầy nét giận hờn

Đám người bảo vệ nhìn vẻ mặt bình thản của cô và Bùi Nam Thành , họ quát lớn

" Hai người xâm nhập nhà dân trái phép mà còn hỏi nữa à ?"

Nghe lời nói của họ Trần Nhiên đưa mắt nhìn qua Bùi Nam Thành. Anh hiểu ý, nhanh chóng mở khẩu trang ra

Đám bảo vệ vừa nhìn thấy mặt anh, họ cúi chào rồi rời đi . Ở đây mười mấy năm họ biết rõ những người sinh sống ở đây, Bùi Nam Thành chính xác là cậu chủ của căn nhà mà hai người bọn Trần Nhiên đang leo vào

Họ vừa trở về phòng bảo vệ vừa thì thầm nói nhỏ với nhau. Thắc mắc vì sao là cậu chủ lại phải leo cổng, lại còn trở về nhà với bộ dạng lén lút đó

Nhảy xuống cổng Trần Nhiên vỗ vai Bùi Nam Thành

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Đi thôi chúng ta đi nhanh thôi"

Trong lòng Trần Nhiên đầy phấn khích. Được đóng ai ăn trộm nhưng không sợ bị bắt thật sự rất khích thích, giống như đi làm diễn viên nhưng lại không cần biểu diễn cho khán giả xem. Thật sự rất tuyệt vời

Trong căn biệt thự trắng, có hai bóng đen đang leo tường, lén lút đi khắp nơi. Ở đây là địa bàn của Bùi Nam Thành, anh có rất nhiều cách khiến hai người không bị phát hiện

" Bụp bụp bụp" Tiếng dây thừng đập vào một vật mềm vang vọng khắp căn biệt thự. Trần Nhiên kéo Bùi Nam

Thành nhanh chóng chạy về hướng âm thanh phát ra

Đứng ngoài cửa sổ của căn phòng, hai người đu người treo lơ lững nhìn vào trong

Trong phòng Bùi Thời Tứ đang quỳ dưới đất, sau lưng cậu ta là một người phụ nữ trung niên đang dùng roi đánh vào lưng cậu ta. Mỗi roi quất xuống một tiếng bụp lớn lại phát ra thế mà vẻ mặt anh ta không chút thay đổi , cứ như cơ thể cậu ta đã mất đi cảm giác đau

Đứng bên ngoài, bàn tay đang bám vào vách tường của Bùi Nam Thành càng thêm xiết chặt, anh cào lên bức tường trắng bỏ lại vài vết tróc sơn

Bùi Nam Thành không ngờ người vợ mà ba anh cưới về lại độc ác như thế .Tuy mối quan hệ giữa anh về người em trai này không tốt nhưng có như thể nào thì hai người cũng là anh em, anh không chấp nhận được cái khung cảnh diễn ra trước mắt

Nhìn khuôn mặt biến sắc của anh, Trần Nhiên chỉnh lại tư thế, tay cô giơ ra giữ lại anh. Những thứ mà cô muốn cho anh xem còn chưa đến cô chưa muốn anh vào trong

Những hình ảnh diễn ra trước mắt khiến cho Bùi Nam Thành không còn quan tâm đến sự níu kéo của Trần Nhiên .

Anh giơ tay đấm mạnh lớp kính của cửa sổ

Sức lực của một cựu chiến binh đặc công to lớn khiến một người bình thường như Trần Nhiên không thể tưởng tượng nỗi. Tấm kính dày chỉ qua một cú đấm của anh đã hiện lên một vết nứt dài

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dạ Tâm

Số ký tự: 0