Dạ Tâm

Xấu hổ

Trì Đại Tối Cường

2024-09-20 21:55:47

Trong căn nhà tối "Cạch " tiếng mở cửa nhỏ bé đã vang vọng trong khắp không gian yên tĩnh. Bùi Nam Thành bước vào nhà, trên vòng tay anh là Trần Nhiên đang ngủ

Trêu chọc anh được mấy câu, Trần Nhiên đã bất giác tựa lên vai anh ngủ say

Không cần nghĩ Bùi Nam Thành đã nhẹ nhàng bế bổng cô về nhà . Đặt cô lên giường, Bùi Nam Thành nở nụ cười nhẹ, ngón tay anh chọt nhẹ lên đầu mũi cô

"Vì sao chỉ khi ngủ say, em mới có thể ngoan như thế nhỉ ?"

Đang mơ màn Trần Nhiên đưa tay lên hất ngón tay của Bùi Nam Thành ra, cô cảm nhận được có thứ gì đó động đậy trên đầu mũi bản thân . Trần Nhiên quay người, cô nằm sang một hướng khác

Từ từ nằm xuống bên cạnh cô, Bùi Nam Thành nhẹ ôm cô vào lòng. Anh nhắm mắt lại, cảm nhận sự ấm áp của tình yêu

5 phút sau Bùi Nam Thành nhẹ nhàng rời giường, anh sợ nếu nằm ở đây lâu bản thân sẽ không kìm được mà ngủ quên . Nếu khi cô tỉnh dậy nhìn thấy anh đang nằm bên cạnh , anh sợ bản thân sẽ bị cô ghét bỏ

"Bụp" cánh tay Bùi Nam Thành bị Trần Nhiên nắm lấy, Trần Nhiên vô thứ kéo mạnh anh xuống giường. Người cô xoay lại ôm chặt lấy anh

Thời tiếc tối nay khá lạnh, lúc bước vào phòng Bùi Nam Thành vẫn chưa kịp bật điều hòà . Trong cơn lạnh bàn tay

Trần Nhiên vừa chạm được nguồn nhiệt ấm, cô vô thức kéo thứ ấm áp ấy vào lòng

Ôm chặt Bùi Nam Thành, trong giấc mơ của cô, anh là một lò sưởi lớn tảo ra một độ ấm vừa đủ khiến cô tránh được cái lạnh lẽo bên ngoài. Cảm giác vui vẻ khi bắt được thứ ấm áp trong thời tiết lạnh giá khiến khoé môi Trần Nhiên bất giác cong lên

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Được cô ôm trên tay , Bùi Nam Thành nở nụ cười vui vẻ. Giọng anh ẩm áp nhưng lại phát ra âm thanh rất nhỏ

" Là em chủ động ôm anh đấy nhé "

Bùi Nam Thành sợ nếu bản thân nói to sẽ khiến cô tỉnh giấc, anh sẽ không còn được cô ôm trong lòng. Tối nay trong thời tiết lạnh của tháng 12, cả hai con người nằm trên giường đều ấm áp. Trần Nhiên là cái ấm áp thực sự,

Bùi Nam Thành là sự ấm áp trong tim

Sáng hôm sau trong tiếng chuông báo thức Trần Nhiên đã cài đặt kêu vào định kì 6 giờ hằng ngày reo lên , Trần Nhiên mơ màng tỉnh dậy . Tay cô chuẩn bị vươn ra cẩm lấy điện thoại ở mép giường

Nhưng trên cánh tay cô có vật gì đó rất nặng , cặp mắt còn nhắm chặt của Trần Nhiên mở to, lập tức đập vào mắt cô là Bùi Nam Thành đang nắm trong lòng cô. Hai tay cô một tay đặt dưới người anh bị anh đè xuống một tay đang đặt trên cơ thể anh, một tư thế ôm rất rõ ràng

Trần Nhiên vỗ trán, cô đưa tay lên xoa lấy tóc. Trong tâm trí cô bây giờ là một đống hỗn độn

Cảm nhận được sự động đậy của người bên cạnh Bùi Nam Thành cũng tỉnh giấc, anh dùng ánh mắt dịu dàng nhìn về phía cô

"Sao vậy, em định không chịu trách nghiệm với tôi à "

Trần Nhiên dừng động tác xoa đầu lại, cô hướng ánh mắt một lần nữa nhìn về phía anh . Chân cô giơ ra, không để Bùi Nam Thành nghĩ nhiều, cô đạp mạnh anh xuống giường

" Chịu trách nhiệm gì chứ? Anh đùa với tôi à "

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giọng nói cô gay gắt. Chuyện lúc tối không phải là cô uống rượu, cô rất tỉnh táo, Trần Nhiên nhớ hết những việc đã diễn ra. Chỉ là cô không biết từ lúc nào bản thân đã ôm anh trong lòng

Nhưng cô dám chắt việc này không do cô chủ động

"Buồn quá, vậy là em không chịu trách nhiệm với tôi rồi "

Bùi Nam Thành ngồi dưới sán nhà, trên người anh chiếc áo sơ mi, ba khúc áo phía trên của anh bị tuộc. Mép áo áo không được đóng vào trong chiếc quần đen chỉnh tề như bình thường mà bị đè trong thời gian dài tạo nên những nếp nhăn hiện ra rõ ràng . Nhìn cả người anh bây giờ là một bộ dáng xộc xệch vô cùng

Cúi đầu xuống Trần Nhiên áp sát người về phía Bùi Nam Thành , bàn tay cô đưa lên vỗ nhẹ lên má anh

" Thế nào tôi đã làm gì anh? Anh nói thử cho tôi nghe "

Trần Nhiên cười mỉa , cô nhìn vào mắt anh . Trên cặp mắt cô là một tia đắt ý không che giấu . Anh đã đổ tội cho cô lưu manh thì cô cũng phải lưu manh cho anh xem, cô muốn xem anh có thể diễn tiếp đến khi nào

Tay Bùi Nam Thành đưa lên ,anh sờ vào má cô

"Được thôi, em muốn chứng cứ. Vậy tôi sẽ lấy chứng cứ cho em "

Tay Bùi Nam Thành đưa xuống, anh lấy trong túi quần ra một chiếc điện thoại. Như đã chuẩn bị từ trước, nhanh chóng đoạn video cô chủ động ôm anh đã được anh đưa tới trước mặt cô

Nhìn thấy đoạn video, đồng tử Trần Nhiên giãn ra . Cô bật nhanh dậy chạy về hướng nhà vệ sinh , cả khuôn mặt cô đỏ ửng vì xấu hổ. Trần Nhiên không thể ngờ, bản thân chính là người chủ động

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dạ Tâm

Số ký tự: 0