Đã Trùng Sinh Rồi Ai Còn Yêu Đương Nữa

Có Người Đang S...

2024-11-21 10:32:17

Một người là Sở Tư Kỳ, đã thay đổi trang phục, chiếc váy dài đã biến thành váy ngắn, đôi dép lê được thay bằng giày da nhỏ, khuôn mặt bình dị ngày thường nay đã trang điểm nhẹ nhàng, trông vô cùng tinh tế.

Người thứ hai là Vương Tuệ Như, vẻ mặt cô ấy đầy lo lắng, ánh mắt chất chứa sự bồn chồn, một tay kéo Sở Tư Kỳ lại, dường như sợ cô ta lao ra ngoài.

Người cuối cùng là một cô gái mà Giang Cần chưa từng gặp, tên là Tư Tuệ Dĩnh, cũng là bạn cùng phòng của Hồng Nhan. Lúc này, khuôn mặt cô ta lạnh lùng, sát khí bừng bừng, nhìn chằm chằm vào Giang Cần.

"Hồng Nhan, từ đầu Giang Cần đã thích tớ, tại sao cậu cứ phải tranh giành với tớ?" Sở Tư Kỳ mở miệng trước, ánh mắt đầy hận thù.

Hồng Nhan từ từ ngẩng lên: "Cậu ta không thích cậu, dù có thích, cậu cũng không xứng với tình cảm đó."

Vương Tuệ Như cảm thấy đầu óc như bị choáng váng, không thể tin được một Hồng Nhan vốn dĩ luôn dịu dàng lại có thể nói những lời như vậy: "Hồng Nhan, cậu bình tĩnh lại đi."

"Tớ nói sai sao? Sở Tư Kỳ, cậu định làm gì? Muốn cậu ta tiếp tục thích cậu để rồi cậu lại từ chối, chỉ để thỏa mãn bản thân sao?"

Sở Tư Kỳ bỗng nghẹn lại, mặt tái nhợt: "Cậu nói bậy, tớ không có."

Hồng Nhan quay sang Vương Tuệ Như: "Tuệ Như, có nhiều chuyện cậu còn rõ hơn tớ, cậu nghĩ ai đang nói dối?"

Vương Tuệ Như mím môi, im lặng hồi lâu: "Tớ không biết, tớ chẳng hiểu gì cả."

"Ngay cả cậu cũng không dám nói thật, chứng tỏ Sở Tư Kỳ thật sự hết thuốc chữa."

"Hồng Nhan, cậu đừng đánh tráo khái niệm. Giang Cần đã thích tớ từ khi còn học lớp 10!" Sở Tư Kỳ nghiến răng.

Hồng Nhan nhìn cô ta bằng ánh mắt điềm tĩnh: "Vậy rồi sao? Đổi lại được gì? Cậu có thích cậu ta không?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tớ..."

"Cậu chỉ thích cảm giác được người ta theo đuổi thôi, ích kỷ, phù phiếm, ngu ngốc."

Lời của Hồng Nhan sắc như dao, khiến gương mặt Sở Tư Kỳ trở nên trắng bệch.

Cô ta không hiểu tại sao mình đã thay bộ đồ đẹp nhất, trang điểm kỹ càng, đến đây đầy khí thế, mà chỉ với vài câu nói của đối phương đã không thể chịu nổi?

Phố Nam cuối tuần vốn đông đúc, bàn trước, bàn sau, hai bàn bên cạnh, mười mấy người đều nhìn chằm chằm vào bàn của Giang Cần, thầm nghĩ, nhiều mỹ nhân vây quanh một gã bình thường thế này thì có gì đáng mà làm bộ làm tịch chứ?

"Hồng Nhan, cậu chỉ mới gặp Giang Cần hai lần, làm sao cậu hiểu cậu ta?"

Hồng Nhan mỉm cười nhẹ: "Điều đó có quan trọng không? Tớ sẽ có nhiều thời gian để hiểu cậu ta, bởi vì tớ không dành thời gian tán gẫu với đàn anh."

Sở Tư Kỳ trừng lớn mắt: "Cậu thật biết cách bóp méo sự thật, tớ có vấn đề về học bạ, tớ không đi thì làm sao giải quyết?"

"Thật sao?"

Hồng Nhan mở túi, lấy ra một chiếc điện thoại, bật tin nhắn, lướt đến một đoạn.

[Em gái, học bạ của em có vấn đề, có thời gian ra ngoài nói chuyện nhé?]

Sở Tư Kỳ ngỡ ngàng, nhìn chằm chằm vào tin nhắn, rồi lấy điện thoại của mình ra so sánh, quả nhiên không sai một chữ!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tớ cũng nhận được tin nhắn của anh ta, nhưng tớ không đi, vì tớ biết anh ta chỉ tìm cớ. Cậu không nhận ra sao?"

"Tớ..."

Hồng Nhan cất điện thoại vào túi, nhìn cô ta với ánh mắt lạnh lùng: "Cậu không ngốc, cậu chỉ giả vờ ngốc thôi. Cậu muốn có thêm nhiều người theo đuổi mình, để cậu đắc ý, nên cậu mới giả vờ không biết mục đích của Trịnh Khánh Long, giả vờ mình vô tội."

Sở Tư Kỳ cảm thấy oan ức đến tột cùng: "Tớ không có, lúc đó tớ không nghĩ nhiều, hồi cấp ba học bạ tớ từng bị lỗi một lần, cậu đang đổ oan cho tớ."

"Đừng giả vờ ngây thơ, thật sự rất đáng ghét."

Tư Tuệ Dĩnh không nhịn được nữa: "Hồng Nhan, chúng ta là chị em cùng phòng, chỉ vì một tên đàn ông tồi mà cậu làm vậy có đáng không?"

Đàn ông tồi???

Giang Cần nhíu mày, thầm nghĩ từ đầu đến cuối hắn chỉ lo kiếm tiền, chẳng qua lại với ai, vậy rốt cuộc tồi ở chỗ nào?

Hai kiếp rồi, hắn mới lần đầu bị gắn cái danh “đàn ông tồi” như thế này.

Nhưng rõ ràng là Tư Tuệ Dĩnh đã bắt đầu thì không định dừng lại, cô ta lập tức hướng mũi dùi về phía Giang Cần.

"Cậu ngồi đây không nói câu nào, cảm thấy hai cô gái vì cậu mà đánh nhau là vinh dự lắm à? Cậu đang tận hưởng cảm giác này đúng không?"

"Một cái ký túc xá tốt đẹp, bốn chị em thân thiết, chỉ vì sự hiện diện của cậu mà giờ trở nên thù hận nhau. Cậu còn có thể ngồi đây ăn uống được sao?"

"Cậu đã thích Tư Kỳ thì hãy nghiêm túc thích cô ấy đi, cô ấy đã nói sẽ cho cậu cơ hội rồi. Vậy tại sao cậu còn đi gây sự với Hồng Nhan? Đạp hai chân trên hai con thuyền, cảm giác đó sung sướng lắm à?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đã Trùng Sinh Rồi Ai Còn Yêu Đương Nữa

Số ký tự: 0