cũng hợp lý
2024-10-15 17:57:09
Hôm sau, Trình Thiếu Lăng ra khỏi nhà từ tờ mờ sáng. Thế là Hà Thương Huyền không kịp nói ý định của mình, chỉ đành kiên nhẫn đợi xem tối anh có quay lại không.
Trời mới chập tối mà anh đã về nhà sớm là đằng khác, tuy nhiên đính kèm một cô gái xinh đẹp nóng bỏng. Cô ta tưởng Thương Huyền là người giúp việc bởi thấy cô ăn mặc đơn giản lại không makeup.
Trình Thiếu Lăng thấy cô gái ngốc nghếch kia đang cặm cụi trong bếp thì gặng hỏi.
- Nấu gì à?
Cô ngại ngùng cúi đầu chào hai người, rồi gượng gạo đáp.
Bác gái phụ trách nhà bếp đang bận chút, nên tôi giúp bác ấy nấu canh. Là canh bồi bổ cho vết thương của anh mau lành.Ờ.Anh lướt nhanh qua chiếc nổi đang bốc khói trên bếp, cũng ngửi thấy mùi đồ ăn thơm thoang thoảng. Kể ra căn nhà rộng lớn có sự hiện diện của Hà Thương Huyền cũng sinh động ấm cúng ra phết.
Cô lại tiếp tục để ý nồi canh hầm, nhưng mắt thi thoảng lén nhìn cặp đôi tíu tít ngoài phòng khách.
Bạn gái của Trình Thiếu Lăng phần nàn.
Anh hứa với em là không thuê người giúp việc trẻ tuổi mà.Đó không phải người giúp việc.Vậy thì là ai? Đừng nói là anh hẹn hò em ở ngoài, còn ở nhà thì có con nhỏ đó lót ấm giường nhé.Trình Thiếu Lăng quắc mắt sắc lạnh làm bạn gái hết làm ồn.
- Ông đây không thích phụ nữ nói nhiều.
Cô ta chỉ đành ngậm ngùi.
- Em biết mà, em yêu anh nên em mới hay nghĩ ngợi.
Dù người ta là bạn gái nhưng Trình Thiếu Lăng vẫn đốp chát không kiêng nể.
Nghĩ ngợi cái con khỉ. Hơi tí lại ghen tuông vớ vẩn.Ai bảo anh có nhiều phụ nữ.....Anh lườm cho cô ả một cái rồi lững thững đi về phòng. Cô ta cũng lẽo đẽo theo sau nhưng bị quê.
- Em ngồi đó đợi đi, anh tắm xong sẽ xuống ăn cơm.
Nhưng mà người ta muốn tắm cùng anh cơ!Nhưng nhị gì hết. Ngồi đợi ngoan ngoãn, hoặc đi về.Thế rồi Hà Thương Huyền thấy một cô gái đẹp đứng cười gượng ở đầu cầu thang. Đến khi Trình Thiếu Lăng đóng rầm cửa phòng, cô ta nắm chặt tay rồi giậm chân tức tối. Hà Thương Huyền hơi buồn cười, liền bị cô ta quay ngoắt lại lườm nguýt nên chỉ đành né tránh nhìn đi chỗ khác. Sau đó cô tất bật chuẩn bị cơm canh lên bàn ăn.
****
Trình Thiếu Lăng tắm xong, nghĩ tới món canh mà Hà Thương Huyền nấu tự nhiên tâm tình háo hức vui vẻ. Anh chưa vội xuống lầu, mà đứng ở trên nhìn xuống. Dáng vẻ cô đeo tạp dề, hai tay đeo găng tay cẩn thận bê canh đặt về phía gần chỗ ghế anh hay ngồi khiến Trình Thiếu Lăng bất giác mỉm cười. Thực ra hiếm khi anh ăn cơm ở nhà, nhưng lần nào ăn cũng ngồi cố định một chỗ, cũng chưa từng để Hà Thương Huyền ăn chung mâm. Nhưng xem ra cô vẫn nhớ.
Còn cô bạn gái anh, như một vật thể lạc loài đang lăng xăng ngó nghiêng từng món mà Hà Thương Huyền đặt trên mặt bàn, còn ngô nghê không phân biệt được trứng kia là chiên hành lá hay xào rau hẹ.
Hzzzz, quả là hai thái cực đối lập, một khung cảnh đa màu sắc. Mà nhờ đó, Trình Thiếu Lăng chắc nịch khẳng định một điều.
Tay anh chỉ cô bạn gái dát toàn đồ hiệu mới nhất của hãng và nói.
" Đây là để cặp kè."
Rồi tay anh di chuyển chỉ vào Hà Thương Huyền và cười.
" Kia là để làm vợ, làm mẹ."
Tự thấy mình kì cục, Trình Thiếu Lăng hạ tay xuống, rồi cho tay đút túi quần, cả người đủng đỉnh bước tới cầu thang. Vừa đi còn vừa bao biện cho lý lẽ là lạ của mình.
"Cũng hợp lý. Làm vợ thì nên biết nấu ăn cho chồng, làm mẹ thì phải biết nấu ăn cho con cái. Vậy mới tốt".
Trời mới chập tối mà anh đã về nhà sớm là đằng khác, tuy nhiên đính kèm một cô gái xinh đẹp nóng bỏng. Cô ta tưởng Thương Huyền là người giúp việc bởi thấy cô ăn mặc đơn giản lại không makeup.
Trình Thiếu Lăng thấy cô gái ngốc nghếch kia đang cặm cụi trong bếp thì gặng hỏi.
- Nấu gì à?
Cô ngại ngùng cúi đầu chào hai người, rồi gượng gạo đáp.
Bác gái phụ trách nhà bếp đang bận chút, nên tôi giúp bác ấy nấu canh. Là canh bồi bổ cho vết thương của anh mau lành.Ờ.Anh lướt nhanh qua chiếc nổi đang bốc khói trên bếp, cũng ngửi thấy mùi đồ ăn thơm thoang thoảng. Kể ra căn nhà rộng lớn có sự hiện diện của Hà Thương Huyền cũng sinh động ấm cúng ra phết.
Cô lại tiếp tục để ý nồi canh hầm, nhưng mắt thi thoảng lén nhìn cặp đôi tíu tít ngoài phòng khách.
Bạn gái của Trình Thiếu Lăng phần nàn.
Anh hứa với em là không thuê người giúp việc trẻ tuổi mà.Đó không phải người giúp việc.Vậy thì là ai? Đừng nói là anh hẹn hò em ở ngoài, còn ở nhà thì có con nhỏ đó lót ấm giường nhé.Trình Thiếu Lăng quắc mắt sắc lạnh làm bạn gái hết làm ồn.
- Ông đây không thích phụ nữ nói nhiều.
Cô ta chỉ đành ngậm ngùi.
- Em biết mà, em yêu anh nên em mới hay nghĩ ngợi.
Dù người ta là bạn gái nhưng Trình Thiếu Lăng vẫn đốp chát không kiêng nể.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghĩ ngợi cái con khỉ. Hơi tí lại ghen tuông vớ vẩn.Ai bảo anh có nhiều phụ nữ.....Anh lườm cho cô ả một cái rồi lững thững đi về phòng. Cô ta cũng lẽo đẽo theo sau nhưng bị quê.
- Em ngồi đó đợi đi, anh tắm xong sẽ xuống ăn cơm.
Nhưng mà người ta muốn tắm cùng anh cơ!Nhưng nhị gì hết. Ngồi đợi ngoan ngoãn, hoặc đi về.Thế rồi Hà Thương Huyền thấy một cô gái đẹp đứng cười gượng ở đầu cầu thang. Đến khi Trình Thiếu Lăng đóng rầm cửa phòng, cô ta nắm chặt tay rồi giậm chân tức tối. Hà Thương Huyền hơi buồn cười, liền bị cô ta quay ngoắt lại lườm nguýt nên chỉ đành né tránh nhìn đi chỗ khác. Sau đó cô tất bật chuẩn bị cơm canh lên bàn ăn.
****
Trình Thiếu Lăng tắm xong, nghĩ tới món canh mà Hà Thương Huyền nấu tự nhiên tâm tình háo hức vui vẻ. Anh chưa vội xuống lầu, mà đứng ở trên nhìn xuống. Dáng vẻ cô đeo tạp dề, hai tay đeo găng tay cẩn thận bê canh đặt về phía gần chỗ ghế anh hay ngồi khiến Trình Thiếu Lăng bất giác mỉm cười. Thực ra hiếm khi anh ăn cơm ở nhà, nhưng lần nào ăn cũng ngồi cố định một chỗ, cũng chưa từng để Hà Thương Huyền ăn chung mâm. Nhưng xem ra cô vẫn nhớ.
Còn cô bạn gái anh, như một vật thể lạc loài đang lăng xăng ngó nghiêng từng món mà Hà Thương Huyền đặt trên mặt bàn, còn ngô nghê không phân biệt được trứng kia là chiên hành lá hay xào rau hẹ.
Hzzzz, quả là hai thái cực đối lập, một khung cảnh đa màu sắc. Mà nhờ đó, Trình Thiếu Lăng chắc nịch khẳng định một điều.
Tay anh chỉ cô bạn gái dát toàn đồ hiệu mới nhất của hãng và nói.
" Đây là để cặp kè."
Rồi tay anh di chuyển chỉ vào Hà Thương Huyền và cười.
" Kia là để làm vợ, làm mẹ."
Tự thấy mình kì cục, Trình Thiếu Lăng hạ tay xuống, rồi cho tay đút túi quần, cả người đủng đỉnh bước tới cầu thang. Vừa đi còn vừa bao biện cho lý lẽ là lạ của mình.
"Cũng hợp lý. Làm vợ thì nên biết nấu ăn cho chồng, làm mẹ thì phải biết nấu ăn cho con cái. Vậy mới tốt".
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro