điều tra
2024-10-15 17:57:09
Sáng hôm sau, Dĩnh Sa dậy sớm để đi thăm chủ tịch, bởi giờ thăm có giới hạn, không thể chậm trể
Bạch Anh Tử có một đêm ngon giấc, tỉnh dậy còn cười vui vẻ không ngậm được miệng. Anh lười biếng không thèm về phòng, mà ở phòng Dĩnh Sa đi tắm luôn. Chỉ là ôm nhau ngủ, nhưng cảm giác thân thuộc như thể làm vợ chồng đến nơi, chỉ thiếu mỗi cái lễ cưới.
Anh cũng không nhận ra mình vừa nghĩ tới việc cưới xin và có vợ. Gặp khá nhiều phụ nữ, vậy mà Sa Dĩnh Sa vừa mới xuôi xuôi thì não anh đã nảy số nhanh như vậy. Kể cũng lạ!
Đi tới tủ đồ, Bạch Anh Tử tìm máy sấy tóc. Thường thì máy sấy hay có một vị trí để cố định, nhưng anh tìm không thấy. Anh mở các ngăn kéo, cuối cùng cũng thấy máy sấy tóc ở ngăn thấp nhất. Khi lấy đồ ra, một chiếc hộp cũ kỹ ở góc đập vào mắt khiến anh tò mò.
Chiếc hộp gỗ có thiết kế đơn giản, thậm chí sơ sài và nhạt màu, cảm giác đã tồn tại khá lâu. Đặt máy sấy sang một bền, Bạch Anh Tử thử hé ra một chút. Thứ xuất hiện đầu tiền làm anh chưa hình dung được, nên anh đã mở hẳn ra.
Là một bộ đồng phục cấp 3, cũ rách, trên ngực chiếc áo được gấp gọn gàng là chữ in tên Trần Minh Hi mờ nhạt.
Lướt qua cái tên này, Bạch Anh Tử thấy lạ hoắc. Có khi là người quen nào đó của Sa Dĩnh Sa? Cơ mà ai lại giữ đồng phục rách làm gì, nhìn thôi cũng dấy lên cảm giác không tốt. Nhưng anh đoán Dĩnh Sa với vật này có kỉ niệm khó quên, nên mới giữ kỹ trong hộp.
Nhìn thêm chút nữa, anh thấy có mấy mẩu giấy thập thò bên dưới. Anh cầm lên, khó hiểu nhìn các mẩu báo cũ được cắt nhỏ, đều là tin tức pháp luật và đời sống, còn có một danh sách viết tay khoảng 4-5 cái tên nam giới.
Những cái tên trên được gạch bỏ, chỉ còn một cái tên cuối cùng bị khoanh tròn. Tên rất quen, không ai khác là
Ngụy Thang Luần.
Chính là Ngụy Thang Luân, kẻ mà anh đã gặp một lần ở bữa tiệc và đêm qua hắn cũng ở phòng ktv đối diện, còn cho người để ý phòng của anh.
Vậy là Sa Dĩnh Sa biết đối phương? Nhưng anh nhớ hôm ở bữa tiệc, lúc chào hỏi cô tỏ ra là lần đầu gặp gỡ.
Bạch Anh Tử không vội sấy khô tóc, anh ngồi trên giường xem xét mọi thứ. Những mẩu tin tức kia, đều liên quan tới những cái tên trong danh sách.
" Váy đồng phục"
Anh nhíu mày khi nghĩ về chuyện nghe được ở wc tối qua. Mấy mầu giấy trên tay không tự chủ mà rơi xuống.
Không thể nào!
Trần Minh Hi với Sa Dĩnh Sa, nghe đâu cũng không có chút liên hệ. Bạch Anh Tử cố trấn an bản thân, không phải cô, Minh Hi có thể là chị em họ hoặc người quen của Sa Dĩnh Sa chẳng hạn. Nên bọn người Ngụy Thang Luân mới thấy cô quen mắt.
"Mẹ kiếp".
Bạch Anh Tử không muốn nghĩ sâu về việc này. Anh bỗng gợn lên sự bất an trong lòng, cảm giác nếu tìm hiểu thêm nữa sẽ khiến bản thân rơi vào thế khó.
Dẫu vậy anh không thể không nghĩ, bởi thứ này xuất hiện ở phòng của bạn gái anh. Rồi Văn Xuyên nhận được tin của sếp.
"Tìm hiểu cho tôi người tên Trần Minh Hi, có liên hệ gì với Sa Dĩnh Sa và Ngụy Thang Luân không, càng nhanh càng tốt".
"À, cả mấy người này nữa...."
Văn Xuyên thấy lạ, lần thứ 2 Bạch Anh Tử cho điều tra Sa Dĩnh Sa, nhưng lần này đính kèm hai cái tên khác. Một lạ, một quen.
Vài giây sau Văn Xuyên lại nhận tiếp một tin với danh sách mấy cái tên liền.
Hiếm khi Bạch Anh Tử quan tâm ai tới mức điều tra nhiều như lần này, nên Văn Xuyên cảm thấy việc mình phải tìm hiểu cho sếp sẽ khá nghiêm trọng đây.
Bạch Anh Tử có một đêm ngon giấc, tỉnh dậy còn cười vui vẻ không ngậm được miệng. Anh lười biếng không thèm về phòng, mà ở phòng Dĩnh Sa đi tắm luôn. Chỉ là ôm nhau ngủ, nhưng cảm giác thân thuộc như thể làm vợ chồng đến nơi, chỉ thiếu mỗi cái lễ cưới.
Anh cũng không nhận ra mình vừa nghĩ tới việc cưới xin và có vợ. Gặp khá nhiều phụ nữ, vậy mà Sa Dĩnh Sa vừa mới xuôi xuôi thì não anh đã nảy số nhanh như vậy. Kể cũng lạ!
Đi tới tủ đồ, Bạch Anh Tử tìm máy sấy tóc. Thường thì máy sấy hay có một vị trí để cố định, nhưng anh tìm không thấy. Anh mở các ngăn kéo, cuối cùng cũng thấy máy sấy tóc ở ngăn thấp nhất. Khi lấy đồ ra, một chiếc hộp cũ kỹ ở góc đập vào mắt khiến anh tò mò.
Chiếc hộp gỗ có thiết kế đơn giản, thậm chí sơ sài và nhạt màu, cảm giác đã tồn tại khá lâu. Đặt máy sấy sang một bền, Bạch Anh Tử thử hé ra một chút. Thứ xuất hiện đầu tiền làm anh chưa hình dung được, nên anh đã mở hẳn ra.
Là một bộ đồng phục cấp 3, cũ rách, trên ngực chiếc áo được gấp gọn gàng là chữ in tên Trần Minh Hi mờ nhạt.
Lướt qua cái tên này, Bạch Anh Tử thấy lạ hoắc. Có khi là người quen nào đó của Sa Dĩnh Sa? Cơ mà ai lại giữ đồng phục rách làm gì, nhìn thôi cũng dấy lên cảm giác không tốt. Nhưng anh đoán Dĩnh Sa với vật này có kỉ niệm khó quên, nên mới giữ kỹ trong hộp.
Nhìn thêm chút nữa, anh thấy có mấy mẩu giấy thập thò bên dưới. Anh cầm lên, khó hiểu nhìn các mẩu báo cũ được cắt nhỏ, đều là tin tức pháp luật và đời sống, còn có một danh sách viết tay khoảng 4-5 cái tên nam giới.
Những cái tên trên được gạch bỏ, chỉ còn một cái tên cuối cùng bị khoanh tròn. Tên rất quen, không ai khác là
Ngụy Thang Luần.
Chính là Ngụy Thang Luân, kẻ mà anh đã gặp một lần ở bữa tiệc và đêm qua hắn cũng ở phòng ktv đối diện, còn cho người để ý phòng của anh.
Vậy là Sa Dĩnh Sa biết đối phương? Nhưng anh nhớ hôm ở bữa tiệc, lúc chào hỏi cô tỏ ra là lần đầu gặp gỡ.
Bạch Anh Tử không vội sấy khô tóc, anh ngồi trên giường xem xét mọi thứ. Những mẩu tin tức kia, đều liên quan tới những cái tên trong danh sách.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Váy đồng phục"
Anh nhíu mày khi nghĩ về chuyện nghe được ở wc tối qua. Mấy mầu giấy trên tay không tự chủ mà rơi xuống.
Không thể nào!
Trần Minh Hi với Sa Dĩnh Sa, nghe đâu cũng không có chút liên hệ. Bạch Anh Tử cố trấn an bản thân, không phải cô, Minh Hi có thể là chị em họ hoặc người quen của Sa Dĩnh Sa chẳng hạn. Nên bọn người Ngụy Thang Luân mới thấy cô quen mắt.
"Mẹ kiếp".
Bạch Anh Tử không muốn nghĩ sâu về việc này. Anh bỗng gợn lên sự bất an trong lòng, cảm giác nếu tìm hiểu thêm nữa sẽ khiến bản thân rơi vào thế khó.
Dẫu vậy anh không thể không nghĩ, bởi thứ này xuất hiện ở phòng của bạn gái anh. Rồi Văn Xuyên nhận được tin của sếp.
"Tìm hiểu cho tôi người tên Trần Minh Hi, có liên hệ gì với Sa Dĩnh Sa và Ngụy Thang Luân không, càng nhanh càng tốt".
"À, cả mấy người này nữa...."
Văn Xuyên thấy lạ, lần thứ 2 Bạch Anh Tử cho điều tra Sa Dĩnh Sa, nhưng lần này đính kèm hai cái tên khác. Một lạ, một quen.
Vài giây sau Văn Xuyên lại nhận tiếp một tin với danh sách mấy cái tên liền.
Hiếm khi Bạch Anh Tử quan tâm ai tới mức điều tra nhiều như lần này, nên Văn Xuyên cảm thấy việc mình phải tìm hiểu cho sếp sẽ khá nghiêm trọng đây.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro