Đại Ca Xã Hội Đen Không Phải Là Thế Thân!

Lạc lối

Hoàng Kim (Aiko)

2024-11-11 23:30:23

- Tao cho mày hết ngày mai! Nếu không giải quyết như những gì tao nói thì cứ đợi băng mày bị san bằng đi!

Đây không phải là một lời thách thức mà đơn giản là một lời đe dọa báo trước. Thẩm Thất trước nay không thích nói chỉ thích làm mà thôi. Hôm nay cho tên Trịnh Hải này một cái cảnh cáo đã vượt giới hạn lắm rồi. Nếu hắn ta vẫn không biết diều thì chẳng sao cả! Muốn đâm muốn chém anh đều không ngán đâu!

Nói xong điều cần nói, Thẩm Thất cũng chẳng muốn ở lại thêm chút nào. Anh cầm cây bóng chày hiên ngang ra về. Mặc cho ánh mắt câm hờn của đám đàn em băng Mãng Xà hướng trọn về mình anh cũng chẳng để ý gì.

Đợi đến khi bóng dáng Thẩm Thất khuất đi hẳn. Trịnh Hải đã không ngăn được sự điên cuồng mà đấm thẳng vào người tên đàn em đang bị trói lơ lửng.

Anh..anh Hái tha..tha cho bọn em hức..Má nó! Thằng chó!Trịnh Hải căm phẫn, hai mắt hắn ta như muốn hằn lên cả tơ máu. Cái tên Thẩm Thất này thật sự là một cái gai vô củng chướng mắt. Hết lần này đến lần khác đều khiến cho hắn ta không khỏi muốn phanh thây ra từng mãnh.

Vốn dĩ chỉ để cho đám đàn em vui chơi một chút, ai mà có dè lại bị phản tác dụng. Chưa kể còn bị hăm dọa nhục nhã, cơn hận này Trịnh Haie làm sao có thể nuốt trôi được chứ?!

- Việc điều tra về thằng kia sao rồi?

Còn đang điên cuồng trong suy nghĩ của chính mình thì một cái tên thoáng hiện lên trong đầu hắn ta. Phải rồi, muốn khiến Thẩm Thất nhục nhã đâu phải là không có cách đâu chứ?! Hắn ta có thể đối phó với người bên cạnh của anh cơ mà!

Lạc Bân! Đúng vậy, tên này trông thì giống với Thấm Thất nhưng thật chất lại có suy nghĩ ác liệt hơn nhiều. Nếu có thể thu phục gã thì việc đối phó và làm cho Thẩm Thất ê chè đau khổ không phải là rất dễ dàng sao?

Nở nụ cười điên loạn đến man rợ. Mối thù này hắn sẽ trả lại gấp bội cho Thấm Thất, khiến Thấm Thất cả đời không quên!

Một thời gian sau, mọi chuyện dường như có gì đó thay đổi lệch hẳn đi quỹ đạo vốn có. Thấm Thất không biết có phải áo giác của chính mình không nhưng anh cảm nhận được Lạc Bân dạo này có gì đó rất lạ.

Ban đầu vốn dĩ anh không nghĩ nhiều đâu nhưng mà hành động của gã thật sự không thể không nghi ngờ được.

Vì thế Thẩm Thất đã âm thầm điều tra Lạc Bân và rồi phát hiện ra bí mật mà gã đang chôn giấu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hàng lần này rất tốt, không cần lo!Đám cốm không nghi ngờ chứ?!Yên tâm!

Được rồi, tao đi trước!Lạc Bân nhận lấy gói hàng từ người kia xong nhanh chóng nhét vào túi áo khoác. Kế đó liền xoay người muốn rời khỏi con hẻm nhưng mà không ngờ đập vào mắt lại là Thẩm Thất đứng chết trân nhìn mình.

- Anh Thất...

.......

- Khu..anh Thất ta tay đúng là nặng thật...

Lạc Bân cười cợt lau vệt máu trên miệng. Sức lực của Thẩm Thất không nhỏ chút nào. Mỗi cú đấm đều rất có lực do đó không mấy ai có can đảm sáp lá cà với anh.

- Tao đã nói gì hả?! Tao đã dặn cái gì hả?!

Thẩm Thất tức giận siết chặt cổ áo của người anh em từng cùng mình vào sinh ra tử. Rõ ràng biết cái thứ hàng đó có bao nhiêu độc. Dính vào liền sẽ dính đến chết! Vậy mà tại sao Lạc Bân vẫn không chịu nghe chứ?!

- Em đã nói rồi! Chỉ có tiền và quyền lực mới có thể khiến con người có giá trị hơn thôi! Anh không làm thì ngoài kia những thằng khác cũng làm!

Lạc Bân cảm thấy bản thân không sai chút bào! Hàng trắng, mại dâm hay cơ bạc ở đâu mà không có? Gã không làm thì những kẻ khác cũng làm mà tholi! Vậy tại sao gã phải trơ mắt nhìn đám chó kia có tiền hưởng thụ trong khi gã lại phải hèn mọn thấp kém chứ?!

BỐP!

Lại một cú đấm thẳng vài mặt của Lạc Bân. Gã không né cũng chẳng lên tiếng than vãn gì hết. Đánh xong thì thôi có sao đâu! Gã chắc chắn có ngày Thẩm Thất rồi cũng sẽ nhận ra những điều gã nói mà thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đại Ca Xã Hội Đen Không Phải Là Thế Thân!

Số ký tự: 0