Kỵ long phàn thiên tạo thiên quan!
Vụ Ngoại Giang Sơn
2024-12-04 00:23:17
Hắn tùy tiện đứng ở đó đã khiến người ta có một cảm giác không thể vượt
qua. Mặc kệ ngươi cường đại, ngươi nghịch thiên cỡ nào, chỉ cần hắn đứng trước mặt ngươi, ngươi đều sẽ cảm thấy ngươi không thể nào vượt qua
được thanh niên trước mắt này.
Nhưng cái này cũng chưa tính là gì, Lạc Ly nhìn qua lại phát hiện, hắn giống mình như đúc.
Hai người ngoài quần áo trên người là khác nhau thì tướng mạo đều không có gì khác biệt.
Thiên Tường Tử cũng nhìn về phía Lạc Ly, không khỏi cũng sửng sốt, khẽ ồ một tiếng.
Ánh mắt hai người nhìn nhau, trong nháy mắt, huyết mạch toàn thân đều dựng lên, trong mơ hồ như có chút liên hệ.
Lạc Ly bấm đốt tính toán, nhất thời biết, thì ra mình lại có quan hệ huyết mạch với Thiên Tường Tử.
Rõ ràng mẫu thân Thiên Tường Tử chính là nhất mạch tổ tiên từ Trung Thiên chủ thế giới của Lạc Ly, mặc dù Thiên Tường Tử theo Đạo Đức tông rời khỏi Trung thiên chủ thế giới, nhưng mà huyết mạch hậu duệ của hắn vẫn còn lưu lại.
Đây cũng là nguồn gốc Thưởng Thiện phạt ác thần thông của Lạc Ly. Từ huyết mạch của mẫu thân truyền lại, thực ra chính là kế thừ huyết mạch thần thông của Thiên Tường Tử Đạo Đức tông.
Hai người nhìn nhau, đều cảm nhận được quan hệ lẫn nhau.
Ngay tại lúc này, Thiên Tường Tử nói: “Đúng là gặp quỷ, các ngươi, các ngươi. Sao có thể đi tới đây chứ?”
Lạc Ly cũng chẳng để ý đến tổ tông viễn cổ này, hắn cười lạnh nói: “Dựa vào cái gì ngươi có thể mà chúng ta lại không thể!”
Thiên Tường Tử nói: “Đúng, dựa vào cái gì!
Vì đến đây, ta tốn bảy vạn năm thời gian, lúc này mới tìm được di vật Tiên Đế Dư Tắc Thành để lại, bỏ hết mọi tài phú mới mua được di vật này tới tay, lúc này mới vượt qua được kiếm ý đáng sợ bên ngoài kia.
Vì phá giải cạm bẫy của tiên tộc, ta mất ba vạn năm, thu thập huyết mạch tiên tộc. Chính là như vậy, tiên tộc bằng chứng của ta vẫn không đủ, vẫn bị tiên tộc cạm bẫy vây khốn, vây ở chỗ này khoảng hai trăm ba mươi năm, ngay lúc ta muốn chết, đột nhiên thiên địa ngoài qua có một đạo linh quang truyền tới, tất cả thuận lý tự nhiên.
Bằng chứng của ta lúc này mới qua của, ta mới có thể đi tới nơi đây, ta tìm suốt mười vạn năm, tiêu tốn toàn bộ dự trữ chuẩn ị của ta mới đi tới đây, kiếm được chí bảo.
Hai ngươi dựa vào cái gì, cứ thế đi đến đây?”
Trong giọng nói mang theo sự không cam lòng, đánh chết hắn cũng không nghĩ tới, hai người Lạc Ly lại đi tới đây.
Lạc Ly không nói gì, thực sự bằng cái gì Lạc Ly cũng không biết, vận khí đi!
Lúc này Phi Hàng lão nhân nói!
“Sư phụ, xin để ta gọi ngài một tiếng sư phụ cuối cùng!”
“Một câu Tiểu Phi của ngài khiến ta nhớ lại mọi chuyện trong quá khứ, ở đây, ta đa tạ ân chỉ dạy của ngài năm ấy!”
Nói xong, Phi Hàng lão nhân quỳ xuống trước mặt Thiên Tường Tử, cung kính dập đầu ba cái.
Sau đó Phi Hàng lão nhân đứng lên, tiếng lớn quát: “Sư phụ, mặc dù ân dạy dỗ của ngài, đối với ta cũng không tệ!
Nhưng mà ta không thể quên được, Tiểu Tuyết mà ta thương yêu nhất đã chết trong tay ngươi, ta không quên được những huynh đệ tỷ muội bị ngươi hại chết, không thể quên được sự tra tấn hãm hại của ngươi với ta năm ấy, không thể quên được ngươi đã làm gì ta!
Mọi chuyện trong quá khứ, ân ân oán oán, đến đây là xong!
Thiên Tường Tử, nạp mạng đi!
Nói xong, Phi Hàng lão nhân rống to một tiếng, xông về phía Thiên Tường Tử, chính là trận chiến sinh tử.
Lạc Ly cũng là nhất động, muốn ra tay theo, Phi Hàng lão nhân quát: “Lạc Ly, không cần ra tay, đây là ân oán của ta, để ta tự làm!”
Thiên Tường Tử lắc đầu, nói: “Tiểu phi, ngươi, ngươi, vẫn còn quá non!
Vốn ta định tới đây lấy chí bảo, sau đó đưa ngươi quy thiên, ngươi lại tự mình vội vã đi chịu chết.
Một khi đã như vậy, ta sẽ tác thành cho ngươi, đưa ngươi đi gặp tiện tì Tiểu Tuyết kia!”
Nói xong, hắn gạt quang cầu đi, hai người bắt đầu đại chiến, ở trong đại diện này, đánh giết ngươi chết ta sống.
Lạc Ly nhìn bọn họ đại chiến, bọn họ dần dần rời xa.
Hắn nhẹ nhàng cử động, trong nháy mắt đi tới một bên quang cầu, đưa tay ra chạm vào, chí bảo trong miệng Thiên Tường Tử kia, Lạc Ly muốn nhìn xem rốt cuộc là cái gì.
Đưa tay chạm đến, Lạc Ly sửng sốt.
Một đạo thần niệm truyền nhập vào trong đầu Lạc Ly:
“Duy tinh duy nhất, duẫn chấp quyết trung; Hựu vân: Dụng chí bất phân, nãi ngưng vu thần...”
Cùng với thần niệm giới thiệu, đây rõ ràng chính là Thánh điển Tiên Đạo Kinh vô thượng của tiên tộc, đây là thánh điển tối cao của tiên tộc, ghi lại mọi pháp môn của tiên tộc.
Lạc Ly cẩn thận quan sát, không khỏi nhíu mày, Tiên Đạo Kinh này, như ẩn như hiện trong đó, giống như có một cảm giác quen thuộc, dường như đã nhìn thấy ở đâu đó rồi?
Cảm giác quen thuộc này, càng lúc càng rõ ràng, đột nhiên Lạc Ly vỗ đùi, nhớ ra rồi.
Hắn duỗi tay ra, từ trong không gian trữ vật của mình, lấy ra một quyển kinh điển, Tạo Thiên Sách!
Đúng, chính là hương vị này, Tiên Đạo kinh và Tạo Thiên sách này, có dị khúc đồng công chi diệu, có cùng nguồn gốc, vốn là một kinh!
Khó trách Tạo Thiên sách chi pháp lại quỷ dị huyền bí đại khí như vậy, thì ra chính là tiên tộc bí pháp!
Lạc Ly nghĩ nghĩ, từ trong trữ vật không gian của mình, lấy ra ba bản Tạo Thiên sách.
Không biết Tạo Thiên sách luyện chế từ cái gì, cho dù là phi thăng, kinh qua ngàn vạn kiếp nạn, Tạo Thiên sách này vẫn hoàn hảo không chút tổn hại gì.
Tạo Thiên sách vừa mới lấy ra, đột nhiên quang cầu kia phát ra bạch quang, lung gắn vào trên tạo thiên sách, hai bên phát sinh liên hệ mật thiết!
Lạc Ly thở ra một hơi dài, quả nhiên mình đoán đúng, hai cái này chính là đồng nguyên hảo khán tiểu thuyết.
Từng đạo kim quang, giữa hai quyển sách, lóe ra.
Rất lâu sau, quang cầu kia khôi phục bình thường, nhưng mà hào quang trong đó, vô cùng ảm đạm.
Tạo Thiên sách lại bắt đầu thay đổi, trong lúc Lạc Ly ngây ngốc, Tạo Thiên sách bắt đầu chuyển hóa một cách li kì.
Kinh văn trong Tạo Thiên sách và Tiên Đạo kinh dung hợp lẫn nhau, một lần nữa chuyển hóa thành một kinh văn mới.
Đây mới là Tiên Đạo kinh thực sự, ba bản Tạo Thiên sách kết hợp một thể, hóa thành một quyển kinh thư, trên bìa sách có năm chữ lớn, Tạo Thiên tiên Đạo Kinh!
Tiên Đạo kinh khi nãy Thiên Tường Tửu quan sát, chính là kinh văn còn thiếu, không đầy đủ, hư giả, hoặc đó chỉ là một nửa tiên tộc truyền thừa, Tạo Thiên tiên Đạo kinh này mới là tiên tộc truyền thừa chân chính.
Kinh văn này chậm rãi rót vào thần thức của Lạc Ly, nhất thời Lạc Ly nhíu mày.
“Cửu dương thiên hỏa luyện chân kim, tiên tộc đăng phong nhất bách linh bát pháp đệ thập thất pháp.
Cảnh giới hư tiên, chọn một hạ giới, đại nhật mênh mông, cách mặt trời ba vạn sáu ngàn dặm, mang theo thái dương phong, hít đại nhật hỏa, lấy cửu dương thiên hỏa luyện chế tiên khu của mình, cửu dương thiên hỏa luyện chân kim.
Trắc thái dương phong, quan thái dương hạt triều tịch, sau đó đã ngoài hoàng ngọc hư pháp, kích thích đại nhật, đại nhật tất nhiên phún hỏa như cự, có thể được quân dương thiên hỏa, đã ngoài nguyên Thái Tố pháp kích thích, nên huyền dương thiên hỏa, đã ngoài thanh tử tinh pháp kích thích, có thể được chu dương thiên hỏa, lấy ngọc thần Thái thượng pháp kích thích. Có thể được viêm dương thiên hỏa...”
Nhưng cái này cũng chưa tính là gì, Lạc Ly nhìn qua lại phát hiện, hắn giống mình như đúc.
Hai người ngoài quần áo trên người là khác nhau thì tướng mạo đều không có gì khác biệt.
Thiên Tường Tử cũng nhìn về phía Lạc Ly, không khỏi cũng sửng sốt, khẽ ồ một tiếng.
Ánh mắt hai người nhìn nhau, trong nháy mắt, huyết mạch toàn thân đều dựng lên, trong mơ hồ như có chút liên hệ.
Lạc Ly bấm đốt tính toán, nhất thời biết, thì ra mình lại có quan hệ huyết mạch với Thiên Tường Tử.
Rõ ràng mẫu thân Thiên Tường Tử chính là nhất mạch tổ tiên từ Trung Thiên chủ thế giới của Lạc Ly, mặc dù Thiên Tường Tử theo Đạo Đức tông rời khỏi Trung thiên chủ thế giới, nhưng mà huyết mạch hậu duệ của hắn vẫn còn lưu lại.
Đây cũng là nguồn gốc Thưởng Thiện phạt ác thần thông của Lạc Ly. Từ huyết mạch của mẫu thân truyền lại, thực ra chính là kế thừ huyết mạch thần thông của Thiên Tường Tử Đạo Đức tông.
Hai người nhìn nhau, đều cảm nhận được quan hệ lẫn nhau.
Ngay tại lúc này, Thiên Tường Tử nói: “Đúng là gặp quỷ, các ngươi, các ngươi. Sao có thể đi tới đây chứ?”
Lạc Ly cũng chẳng để ý đến tổ tông viễn cổ này, hắn cười lạnh nói: “Dựa vào cái gì ngươi có thể mà chúng ta lại không thể!”
Thiên Tường Tử nói: “Đúng, dựa vào cái gì!
Vì đến đây, ta tốn bảy vạn năm thời gian, lúc này mới tìm được di vật Tiên Đế Dư Tắc Thành để lại, bỏ hết mọi tài phú mới mua được di vật này tới tay, lúc này mới vượt qua được kiếm ý đáng sợ bên ngoài kia.
Vì phá giải cạm bẫy của tiên tộc, ta mất ba vạn năm, thu thập huyết mạch tiên tộc. Chính là như vậy, tiên tộc bằng chứng của ta vẫn không đủ, vẫn bị tiên tộc cạm bẫy vây khốn, vây ở chỗ này khoảng hai trăm ba mươi năm, ngay lúc ta muốn chết, đột nhiên thiên địa ngoài qua có một đạo linh quang truyền tới, tất cả thuận lý tự nhiên.
Bằng chứng của ta lúc này mới qua của, ta mới có thể đi tới nơi đây, ta tìm suốt mười vạn năm, tiêu tốn toàn bộ dự trữ chuẩn ị của ta mới đi tới đây, kiếm được chí bảo.
Hai ngươi dựa vào cái gì, cứ thế đi đến đây?”
Trong giọng nói mang theo sự không cam lòng, đánh chết hắn cũng không nghĩ tới, hai người Lạc Ly lại đi tới đây.
Lạc Ly không nói gì, thực sự bằng cái gì Lạc Ly cũng không biết, vận khí đi!
Lúc này Phi Hàng lão nhân nói!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Sư phụ, xin để ta gọi ngài một tiếng sư phụ cuối cùng!”
“Một câu Tiểu Phi của ngài khiến ta nhớ lại mọi chuyện trong quá khứ, ở đây, ta đa tạ ân chỉ dạy của ngài năm ấy!”
Nói xong, Phi Hàng lão nhân quỳ xuống trước mặt Thiên Tường Tử, cung kính dập đầu ba cái.
Sau đó Phi Hàng lão nhân đứng lên, tiếng lớn quát: “Sư phụ, mặc dù ân dạy dỗ của ngài, đối với ta cũng không tệ!
Nhưng mà ta không thể quên được, Tiểu Tuyết mà ta thương yêu nhất đã chết trong tay ngươi, ta không quên được những huynh đệ tỷ muội bị ngươi hại chết, không thể quên được sự tra tấn hãm hại của ngươi với ta năm ấy, không thể quên được ngươi đã làm gì ta!
Mọi chuyện trong quá khứ, ân ân oán oán, đến đây là xong!
Thiên Tường Tử, nạp mạng đi!
Nói xong, Phi Hàng lão nhân rống to một tiếng, xông về phía Thiên Tường Tử, chính là trận chiến sinh tử.
Lạc Ly cũng là nhất động, muốn ra tay theo, Phi Hàng lão nhân quát: “Lạc Ly, không cần ra tay, đây là ân oán của ta, để ta tự làm!”
Thiên Tường Tử lắc đầu, nói: “Tiểu phi, ngươi, ngươi, vẫn còn quá non!
Vốn ta định tới đây lấy chí bảo, sau đó đưa ngươi quy thiên, ngươi lại tự mình vội vã đi chịu chết.
Một khi đã như vậy, ta sẽ tác thành cho ngươi, đưa ngươi đi gặp tiện tì Tiểu Tuyết kia!”
Nói xong, hắn gạt quang cầu đi, hai người bắt đầu đại chiến, ở trong đại diện này, đánh giết ngươi chết ta sống.
Lạc Ly nhìn bọn họ đại chiến, bọn họ dần dần rời xa.
Hắn nhẹ nhàng cử động, trong nháy mắt đi tới một bên quang cầu, đưa tay ra chạm vào, chí bảo trong miệng Thiên Tường Tử kia, Lạc Ly muốn nhìn xem rốt cuộc là cái gì.
Đưa tay chạm đến, Lạc Ly sửng sốt.
Một đạo thần niệm truyền nhập vào trong đầu Lạc Ly:
“Duy tinh duy nhất, duẫn chấp quyết trung; Hựu vân: Dụng chí bất phân, nãi ngưng vu thần...”
Cùng với thần niệm giới thiệu, đây rõ ràng chính là Thánh điển Tiên Đạo Kinh vô thượng của tiên tộc, đây là thánh điển tối cao của tiên tộc, ghi lại mọi pháp môn của tiên tộc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lạc Ly cẩn thận quan sát, không khỏi nhíu mày, Tiên Đạo Kinh này, như ẩn như hiện trong đó, giống như có một cảm giác quen thuộc, dường như đã nhìn thấy ở đâu đó rồi?
Cảm giác quen thuộc này, càng lúc càng rõ ràng, đột nhiên Lạc Ly vỗ đùi, nhớ ra rồi.
Hắn duỗi tay ra, từ trong không gian trữ vật của mình, lấy ra một quyển kinh điển, Tạo Thiên Sách!
Đúng, chính là hương vị này, Tiên Đạo kinh và Tạo Thiên sách này, có dị khúc đồng công chi diệu, có cùng nguồn gốc, vốn là một kinh!
Khó trách Tạo Thiên sách chi pháp lại quỷ dị huyền bí đại khí như vậy, thì ra chính là tiên tộc bí pháp!
Lạc Ly nghĩ nghĩ, từ trong trữ vật không gian của mình, lấy ra ba bản Tạo Thiên sách.
Không biết Tạo Thiên sách luyện chế từ cái gì, cho dù là phi thăng, kinh qua ngàn vạn kiếp nạn, Tạo Thiên sách này vẫn hoàn hảo không chút tổn hại gì.
Tạo Thiên sách vừa mới lấy ra, đột nhiên quang cầu kia phát ra bạch quang, lung gắn vào trên tạo thiên sách, hai bên phát sinh liên hệ mật thiết!
Lạc Ly thở ra một hơi dài, quả nhiên mình đoán đúng, hai cái này chính là đồng nguyên hảo khán tiểu thuyết.
Từng đạo kim quang, giữa hai quyển sách, lóe ra.
Rất lâu sau, quang cầu kia khôi phục bình thường, nhưng mà hào quang trong đó, vô cùng ảm đạm.
Tạo Thiên sách lại bắt đầu thay đổi, trong lúc Lạc Ly ngây ngốc, Tạo Thiên sách bắt đầu chuyển hóa một cách li kì.
Kinh văn trong Tạo Thiên sách và Tiên Đạo kinh dung hợp lẫn nhau, một lần nữa chuyển hóa thành một kinh văn mới.
Đây mới là Tiên Đạo kinh thực sự, ba bản Tạo Thiên sách kết hợp một thể, hóa thành một quyển kinh thư, trên bìa sách có năm chữ lớn, Tạo Thiên tiên Đạo Kinh!
Tiên Đạo kinh khi nãy Thiên Tường Tửu quan sát, chính là kinh văn còn thiếu, không đầy đủ, hư giả, hoặc đó chỉ là một nửa tiên tộc truyền thừa, Tạo Thiên tiên Đạo kinh này mới là tiên tộc truyền thừa chân chính.
Kinh văn này chậm rãi rót vào thần thức của Lạc Ly, nhất thời Lạc Ly nhíu mày.
“Cửu dương thiên hỏa luyện chân kim, tiên tộc đăng phong nhất bách linh bát pháp đệ thập thất pháp.
Cảnh giới hư tiên, chọn một hạ giới, đại nhật mênh mông, cách mặt trời ba vạn sáu ngàn dặm, mang theo thái dương phong, hít đại nhật hỏa, lấy cửu dương thiên hỏa luyện chế tiên khu của mình, cửu dương thiên hỏa luyện chân kim.
Trắc thái dương phong, quan thái dương hạt triều tịch, sau đó đã ngoài hoàng ngọc hư pháp, kích thích đại nhật, đại nhật tất nhiên phún hỏa như cự, có thể được quân dương thiên hỏa, đã ngoài nguyên Thái Tố pháp kích thích, nên huyền dương thiên hỏa, đã ngoài thanh tử tinh pháp kích thích, có thể được chu dương thiên hỏa, lấy ngọc thần Thái thượng pháp kích thích. Có thể được viêm dương thiên hỏa...”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro