Chương 30 - Thiên Nhãn

Dẫn Người Về Đâ...

Dương Thị Tử

2024-08-08 04:09:34

Nhưng điều khiến bà ta cảm thấy khó tin nhất chính là mấy hôm nay chồng bà ta cũng mơ thấy một giấc mơ giống y chang của bà ta!

Tần Ngọc Tú lên mạng tra tìm, nói mơ thấy nghĩa địa là báo hiệu có chuyện chẳng lành sắp xảy ra!

Nhưng sinh hoạt thường ngày của bà ta có quy luật, gần đây công ty của chồng cũng không có hạng mục đầu tư gì, hai người đều không nghĩ ra được sốt ruột có chỗ nào xảy ra vấn đề.

Nghĩ đi nghĩ lại, vậy chỉ có thể là con gái đang ở nước Mỹ xa xôi mà thôi.

“Cô nói xem giấc mơ này của tôi có nghĩa gì vậy, có phải nó đang báo hiệu cho tôi không?”

Vệ Miên hỏi xin Tần Ngọc Tú sinh thần bát tự của cô con gái rồi lại nhìn chằm chằm vào bức ảnh gần đây của con gái trên di động của đối phương.

Đôi mày càng lúc càng nhíu chặt lại.

“Lúc con gái bà được ba tuổi đã từng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hồi đó còn nguy hiểm đến mức suýt thì mất mạng, sau này cũng coi như gặp dữ hóa lành, sau đó vẫn luôn thuận buồm xuôi gió đến năm mười tám tuổi, thành tích học tập cũng ưu tú.”

“Trước sau hôm sinh nhật mười tám tuổi ngã gãy chân, năm hai mươi tuổi ra nước ngoài.”

“Đúng đúng đúng!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Ngọc Tú trừng to mắt, lúc này cảm thấy Vệ Miên thật sự quá thần thánh.

Một người chưa từng gặp mặt bọn họ bao giờ nhưng lại có thể nói chuẩn xác mấy chuyện này, không sai một li.

Vừa vặn Vệ Miên nói đến ra nước ngoài là dừng lại, cô ngẩng đầu bảo: “Bây giờ con gái bà đang có một đối tượng tại bản địa.”

Tần Ngọc Tú sững sờ: “Không… không thể nào?”

Sáng nay, con gái còn gọi video cho bà ta và cũng không thấy nhắc đến chuyện này mà!

“Tôi khẳng định rất chắc chắn con gái bà đang hẹn hò với một anh bạn trai bản địa!”

Không đợi Tần Ngọc Tú nói gì thì Vệ Miên lại nói tiếp.

“Các bà nhanh chóng đón cô ta về đi, bằng không chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng mất.”

Tần Ngọc Tú lập tức trừng to mắt, bàn tay siết chặt lấy cái túi trong tay, cả người trong rõ ràng hoảng loạn.

Bà ta không hề nghi ngờ lời nói của đối phương một chút nào hết, trên thực tế, từ lúc giấc mơ gần đây xuất hiện càng ngày càng liên tục khiến bà ta vẫn luôn cảm thấy con gái sắp xảy ra chuyện.

Cho nên câu nói này của Vệ Miên lại chỉ càng khiến bà ta chắc chắn suy đoán của mình đã được chứng thực mà thôi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trước đây, bà ta với con gái cứ cách khoảng ba hôm là lại liên lạc một lần nhưng mấy hôm nay bởi vì tâm lý hoảng loạn nên ngày nào bà ta cũng phải gọi video hai, ba lần cho đối phương, cốt là để xác thực xem cô ta có bình an hay không.

“Vấn đề xuất hiện trên người anh bạn trai mà con gái bà đang hẹn hò kia, anh ta là một người có tính cách cực đoan, sẽ nhiều lần làm ra chuyện gây hại cho con gái của bà, nói trắng ra chính là bạo lực gia đình.”

“Hơn nữa, tôi còn bói ra được con gái bà đã bị đánh không chỉ một lần thôi đâu.”

“Bà cũng biết loại chuyện như bạo lực gia đình này chỉ có không lần và vô số lần rồi đấy.”

“Tính cách của tên bạn trai kia rất bạo lực, lần sau ra tay sẽ tàn nhẫn hơn lần trước, cuối cùng sẽ thế nào thì tôi tin rằng không cần mình phải nói thêm nữa, chắc là bà cũng có thể đoán ra được.”

Mỗi lần Vệ Miên nói ra một câu là sắc mặt của Tần Ngọc Tú lại trắng bệch hơn một phần.

Đến cuối cùng đã biến thành trắng như tờ giấy.

Đứa con gái được bà ta yêu chiều đến lớn, bà ta và chồng đều không nỡ động vào một ngón tay của cô ta, vậy mà lại bị người ta bạo lực gia đình?

Trên thực tế, kết quả mà Vệ Miên suy đoán ra còn thảm khốc hơn những gì cô đã nói rất nhiều.

Từ sinh thần bát tự có thể suy ra được sinh mệnh của con gái Tần Ngọc Tú sẽ dừng lại vào năm hai mươi lăm tuổi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Thiên Nhãn

Số ký tự: 0