Đại Lão Huyền Học Livestream Dọn Gạch
Lạnh
2024-11-21 00:36:47
“So hôm nay lại lạnh như vậy.”
Sáng sớm hôm sau, Lê Kiến Mộc mới tỉnh lại thì nghe thấy bên ngoài hành lang có giọng nói.
Cô đứng dậy mở cửa sổ ra xem, sinh hồn nam đang ở hành lang luyện tập đi đường.
Nhân viên tạp vụ dậy sớm đi ngang qua, đi xuyên qua người anh ta, anh ta đều chỉ coi không nhìn thấy, vô cùng chuyên chú đi qua đi lại, dáng vẻ nghiêm túc giống như người bệnh nặng trên mạng hay nói.
Lê Kiến Mộc hơi giơ tay, sinh hồn nam lập tức không chịu khống chế bị kéo về bên trong cánh cửa.
“Tuy anh không phải là ma quỷ, nhưng sinh hồn lây dính âm khí, anh xuyên qua người người thường mà nói, cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với bọn họ.”
Người đàn ông ngoan ngoãn nói: “Xin lỗi, tôi đã biết.”
“Buổi chiều mặt trời xuống núi, tôi sẽ giúp anh tìm đường về nhà, ban ngày anh ở đây một mình không thành vấn đề đúng không?”
Người đàn ông nhìn thoáng qua cổ tay Lê Kiến Mộc: “Đợi ở bên trong dâu tây nhỏ đi?”
Lê Kiến Mộc sửng sốt: “Anh không ngại thì được.”
“Đương nhiên không ngại, đi theo bên cạnh đại sư tương đối có cảm giác an toàn.”
“Được.”
Lê Kiến Mộc rửa mặt xong, lại để người đàn ông vào trong vòng tay dâu tây nhỏ mang đến công trường.
Trải qua chuyện hôm qua, người ở công trường càng thêm nhiệt tình với cô hơn, khi làm việc cũng cố ý vô tình giúp đỡ.
Mãi đến khi Lê Kiến Mộc mở miệng nghiêm khắc từ chối, những người này mới từ bỏ.
Giữa trưa kỹ sư Vương đi ra ngoài mua cơm hộp, một rương to được khuân vào, có thịt có xương sườn, cơm đầy đủ, còn có cả canh.
Lê Kiến Mộc mở phát sóng trực tiếp ra trước khi ăn cơm theo lẽ thường.
Đám nhân viên tạp vụ vốn tìm cô tính quẻ thấy thế, chỉ có thể xách hộp cơm cách thật xa.
Trong phòng phát sóng trực tiếp.
[Streamer “Thanh Huyền Môn” đã online, mau tới đây xem đi.]
App phát sóng trực tiếp của mấy người hiện lên hàng chữ này.
Chỉ trong nháy mắt, phòng phát sóng trực tiếp chen vào mấy người xem.
[Như cá gặp nước: Cô gái nhỏ, ngày hôm qua kiếm tiền đủ cho cô tiêu mấy ngày rồi, đừng lừa gạt người khác nữa.]
[Viện trưởng bệnh xà tinh: Hôm nay cũng muốn đưa streamer đến bệnh viện tâm thần nhà tôi ở một ngày…]
[ISP khuyên người ta hoàn lương: Ngay đầu không cần viết phát sóng trực tiếp huyền học, phát sóng trực tiếp bốc gạch đi, có thể kiếm được càng nhiều hơn.]
Lê Kiến Mộc không để ý đám người này.
Đôi mắt của cô tự động lọc bình luận của ba người này, rời mắt nhìn những bình luận khác.
Chẳng qua ngày hôm qua những người khác căn bản không thấy cô đoán mệnh cho “đẹp trai nhất vũ trụ”, chỉ thấy cô bốc gạch, cho nên lúc này đề tài đều nói về bốc gạch.
Lê Kiến Mộc chỉ có thể mở miệng nói:
“Nơi này là phòng phát sóng trực tiếp huyền học của Thanh Huyền Môn, đoán mệnh, xem tướng, xem phong thủy, đều được cả, tất cả những nhu cầu chỉ cần một quả bom nổ dưới nước, trả tiền trước tính sau.”
Sau khi nói xong cô không quan tâm mọi người bình luận gì nữa, bắt đầu lấy cơm hộp ra ăn.
Món xương sườn ngày hôm nay thật sự không tệ lắm.
Chỉ mới ăn một miếng, di động của cô vang lên âm thanh.
Đó là âm thanh đặc hiệu khi có người tặng quà bom nổ dưới nước.
Cô nuốt miếng thịt trong miệng xuống, cầm lấy di động nhìn thoáng qua.
Sáng sớm hôm sau, Lê Kiến Mộc mới tỉnh lại thì nghe thấy bên ngoài hành lang có giọng nói.
Cô đứng dậy mở cửa sổ ra xem, sinh hồn nam đang ở hành lang luyện tập đi đường.
Nhân viên tạp vụ dậy sớm đi ngang qua, đi xuyên qua người anh ta, anh ta đều chỉ coi không nhìn thấy, vô cùng chuyên chú đi qua đi lại, dáng vẻ nghiêm túc giống như người bệnh nặng trên mạng hay nói.
Lê Kiến Mộc hơi giơ tay, sinh hồn nam lập tức không chịu khống chế bị kéo về bên trong cánh cửa.
“Tuy anh không phải là ma quỷ, nhưng sinh hồn lây dính âm khí, anh xuyên qua người người thường mà nói, cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với bọn họ.”
Người đàn ông ngoan ngoãn nói: “Xin lỗi, tôi đã biết.”
“Buổi chiều mặt trời xuống núi, tôi sẽ giúp anh tìm đường về nhà, ban ngày anh ở đây một mình không thành vấn đề đúng không?”
Người đàn ông nhìn thoáng qua cổ tay Lê Kiến Mộc: “Đợi ở bên trong dâu tây nhỏ đi?”
Lê Kiến Mộc sửng sốt: “Anh không ngại thì được.”
“Đương nhiên không ngại, đi theo bên cạnh đại sư tương đối có cảm giác an toàn.”
“Được.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lê Kiến Mộc rửa mặt xong, lại để người đàn ông vào trong vòng tay dâu tây nhỏ mang đến công trường.
Trải qua chuyện hôm qua, người ở công trường càng thêm nhiệt tình với cô hơn, khi làm việc cũng cố ý vô tình giúp đỡ.
Mãi đến khi Lê Kiến Mộc mở miệng nghiêm khắc từ chối, những người này mới từ bỏ.
Giữa trưa kỹ sư Vương đi ra ngoài mua cơm hộp, một rương to được khuân vào, có thịt có xương sườn, cơm đầy đủ, còn có cả canh.
Lê Kiến Mộc mở phát sóng trực tiếp ra trước khi ăn cơm theo lẽ thường.
Đám nhân viên tạp vụ vốn tìm cô tính quẻ thấy thế, chỉ có thể xách hộp cơm cách thật xa.
Trong phòng phát sóng trực tiếp.
[Streamer “Thanh Huyền Môn” đã online, mau tới đây xem đi.]
App phát sóng trực tiếp của mấy người hiện lên hàng chữ này.
Chỉ trong nháy mắt, phòng phát sóng trực tiếp chen vào mấy người xem.
[Như cá gặp nước: Cô gái nhỏ, ngày hôm qua kiếm tiền đủ cho cô tiêu mấy ngày rồi, đừng lừa gạt người khác nữa.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Viện trưởng bệnh xà tinh: Hôm nay cũng muốn đưa streamer đến bệnh viện tâm thần nhà tôi ở một ngày…]
[ISP khuyên người ta hoàn lương: Ngay đầu không cần viết phát sóng trực tiếp huyền học, phát sóng trực tiếp bốc gạch đi, có thể kiếm được càng nhiều hơn.]
Lê Kiến Mộc không để ý đám người này.
Đôi mắt của cô tự động lọc bình luận của ba người này, rời mắt nhìn những bình luận khác.
Chẳng qua ngày hôm qua những người khác căn bản không thấy cô đoán mệnh cho “đẹp trai nhất vũ trụ”, chỉ thấy cô bốc gạch, cho nên lúc này đề tài đều nói về bốc gạch.
Lê Kiến Mộc chỉ có thể mở miệng nói:
“Nơi này là phòng phát sóng trực tiếp huyền học của Thanh Huyền Môn, đoán mệnh, xem tướng, xem phong thủy, đều được cả, tất cả những nhu cầu chỉ cần một quả bom nổ dưới nước, trả tiền trước tính sau.”
Sau khi nói xong cô không quan tâm mọi người bình luận gì nữa, bắt đầu lấy cơm hộp ra ăn.
Món xương sườn ngày hôm nay thật sự không tệ lắm.
Chỉ mới ăn một miếng, di động của cô vang lên âm thanh.
Đó là âm thanh đặc hiệu khi có người tặng quà bom nổ dưới nước.
Cô nuốt miếng thịt trong miệng xuống, cầm lấy di động nhìn thoáng qua.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro