Đại Lão Huyền Học Livestream Dọn Gạch
Sai Sót
2024-11-22 01:23:17
Hôm nay là lần thứ hai, lần thứ hai gặp chuyện mình không rõ rồi.
“Anh vào xem có thấy cơ thể anh hay không.” Ôm chút chờ mong cuối cùng, cô nói với sinh hồn phía sau.
Yến Ninh nhìn thoáng qua phía sau theo ánh mắt của Lê Kiến Mộc, không có gì cả.
Trong lòng bà ấy lạnh lẽo, nghiêm túc nhìn chằm chằm Lê Kiến Mộc: “Vị tiểu thư này, rốt cuộc là cô tới làm gì?”
“Khá lắm, tôi đã nói sao cô ác độc như vậy, hóa ra là muốn tới trèo cao, bệnh viện quản lý đúng là càng ngày càng không được, con chó con mèo gì cũng đều cho vào à!”
Ở phía sau, người phụ nữ vừa té ngã cười mỉa khập khiễng đi tới.
Lê Kiến Mộc mắt điếc tai ngơ, nhìn chằm chằm vào phòng bệnh giống như có thể xuyên qua vách tường thấy được bên trong.
“Này, cô là người nhà ai, tên là gì? Vừa rồi cô đẩy ngã bổn tiểu thư, tôi đã gọi luật sư tới đây, hôm nay cô cần phải bồi thường tiền thuốc men và bồi thường thiệt hại tinh thần cho tôi.”
Người phụ nữ đi tới kéo bả vai Lê Kiến Mộc, bất chợt có dòng lực kỳ lạ truyền đến, lập tức đẩy ngã cô ta xuống đất.
“Sở Sở!” Yến Ninh vẫn luôn không nói chuyện hoảng sợ, vội tiến lên đỡ.
Lê Kiến Mộc liếc mắt nhìn sinh hồn nam chạy ra một cái.
Người đàn ông nghi ngờ nhìn tay mình, thấy ánh mắt Lê Kiến Mộc nhìn qua vô tội nói:
“Tôi chính là không muốn để cô ta bắt nạt cô, tôi cũng không biết làm thế nào có thể đẩy ngã được cô ta.”
Lê Kiến Mộc như suy tư gì đó nhìn tay anh ta, không nói gì.
“Đi thôi.”
“Cô không tìm cơ thể giúp tôi à?”
“Bấm đốt ngón tay có sai sót, cơ thể của anh không ở nơi này, chúng ta đi về ổn định hồn phách giúp anh trước, tránh cho biến thành cô hồn dã quỷ.”
Một người một hồn không coi ai ra gì đi ra ngoài.
Những lời này lọt vào tai Giang Sở Sở và Yến Ninh, có chút quỷ dị, có chút phát lạnh.
Mãi đến khi Lê Kiến Mộc rời đi, hai người đều chưa kịp phản ứng.
“Dì Yến, cô ta cô ta cô ta… Cô ta vừa nói gì?”
Vẻ mặt Yến Ninh hoảng hốt, giống như không nghe thấy chỉ lẩm bẩm nói: “Không phải là người bên kia đấy chứ? Vậy vừa rồi cô ấy tới tìm…”
Không biết đang nghĩ gì, đôi mắt của bà ấy thay đổi mấy lần.
Giang Sở Sở không hiểu ý Yến Ninh, nhưng cô ta nhanh chóng tìm ra được giải thích càng hợp lý hơn:
“Có phải là bệnh nhân tâm thần hay không? Đáng ghét, vậy mà phòng bệnh VIP có bệnh nhân tâm thần tới, còn để cô ta trốn thoát! Đám bảo vệ của bệnh viện làm ăn kiểu gì thế không biết!”
Yến Ninh liếc mắt nhìn cô ta một cái, không lên tiếng.
…
Sau khi Lê Kiến Mộc rời khỏi bệnh viện, tìm một cửa hàng nhang đèn.
Gần bệnh viện có rất nhiều cửa hàng làm người giấy, cửa hàng nhang đèn cũng không khó tìm.
Nếu chỉ là tìm được cơ thể cho sinh hồn nam này, đương nhiên không cần mượn dùng lực lượng gì.
Nhưng nếu là cố hồn, dưới tình huống linh lực không đủ mà nói, vẫn nên mượn dùng đạo cụ tương đối có lời hơn.
Cuối con phố yên tĩnh ít người, có một cửa hàng nhang đèn đang sáng rực, ở đường phố âm trầm mà quỷ dị có vẻ phá lệ có cảm giác an toàn.
“Anh vào xem có thấy cơ thể anh hay không.” Ôm chút chờ mong cuối cùng, cô nói với sinh hồn phía sau.
Yến Ninh nhìn thoáng qua phía sau theo ánh mắt của Lê Kiến Mộc, không có gì cả.
Trong lòng bà ấy lạnh lẽo, nghiêm túc nhìn chằm chằm Lê Kiến Mộc: “Vị tiểu thư này, rốt cuộc là cô tới làm gì?”
“Khá lắm, tôi đã nói sao cô ác độc như vậy, hóa ra là muốn tới trèo cao, bệnh viện quản lý đúng là càng ngày càng không được, con chó con mèo gì cũng đều cho vào à!”
Ở phía sau, người phụ nữ vừa té ngã cười mỉa khập khiễng đi tới.
Lê Kiến Mộc mắt điếc tai ngơ, nhìn chằm chằm vào phòng bệnh giống như có thể xuyên qua vách tường thấy được bên trong.
“Này, cô là người nhà ai, tên là gì? Vừa rồi cô đẩy ngã bổn tiểu thư, tôi đã gọi luật sư tới đây, hôm nay cô cần phải bồi thường tiền thuốc men và bồi thường thiệt hại tinh thần cho tôi.”
Người phụ nữ đi tới kéo bả vai Lê Kiến Mộc, bất chợt có dòng lực kỳ lạ truyền đến, lập tức đẩy ngã cô ta xuống đất.
“Sở Sở!” Yến Ninh vẫn luôn không nói chuyện hoảng sợ, vội tiến lên đỡ.
Lê Kiến Mộc liếc mắt nhìn sinh hồn nam chạy ra một cái.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người đàn ông nghi ngờ nhìn tay mình, thấy ánh mắt Lê Kiến Mộc nhìn qua vô tội nói:
“Tôi chính là không muốn để cô ta bắt nạt cô, tôi cũng không biết làm thế nào có thể đẩy ngã được cô ta.”
Lê Kiến Mộc như suy tư gì đó nhìn tay anh ta, không nói gì.
“Đi thôi.”
“Cô không tìm cơ thể giúp tôi à?”
“Bấm đốt ngón tay có sai sót, cơ thể của anh không ở nơi này, chúng ta đi về ổn định hồn phách giúp anh trước, tránh cho biến thành cô hồn dã quỷ.”
Một người một hồn không coi ai ra gì đi ra ngoài.
Những lời này lọt vào tai Giang Sở Sở và Yến Ninh, có chút quỷ dị, có chút phát lạnh.
Mãi đến khi Lê Kiến Mộc rời đi, hai người đều chưa kịp phản ứng.
“Dì Yến, cô ta cô ta cô ta… Cô ta vừa nói gì?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vẻ mặt Yến Ninh hoảng hốt, giống như không nghe thấy chỉ lẩm bẩm nói: “Không phải là người bên kia đấy chứ? Vậy vừa rồi cô ấy tới tìm…”
Không biết đang nghĩ gì, đôi mắt của bà ấy thay đổi mấy lần.
Giang Sở Sở không hiểu ý Yến Ninh, nhưng cô ta nhanh chóng tìm ra được giải thích càng hợp lý hơn:
“Có phải là bệnh nhân tâm thần hay không? Đáng ghét, vậy mà phòng bệnh VIP có bệnh nhân tâm thần tới, còn để cô ta trốn thoát! Đám bảo vệ của bệnh viện làm ăn kiểu gì thế không biết!”
Yến Ninh liếc mắt nhìn cô ta một cái, không lên tiếng.
…
Sau khi Lê Kiến Mộc rời khỏi bệnh viện, tìm một cửa hàng nhang đèn.
Gần bệnh viện có rất nhiều cửa hàng làm người giấy, cửa hàng nhang đèn cũng không khó tìm.
Nếu chỉ là tìm được cơ thể cho sinh hồn nam này, đương nhiên không cần mượn dùng lực lượng gì.
Nhưng nếu là cố hồn, dưới tình huống linh lực không đủ mà nói, vẫn nên mượn dùng đạo cụ tương đối có lời hơn.
Cuối con phố yên tĩnh ít người, có một cửa hàng nhang đèn đang sáng rực, ở đường phố âm trầm mà quỷ dị có vẻ phá lệ có cảm giác an toàn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro