Đại Lão Huyền Học Trở Nên Nổi Tiếng Trong Chương Trình Hẹn Hò
Chương 27
Lạp Nghiêu
2024-08-17 11:24:25
Trước tiên Vân Thiên Thiên kiểm tra vị trí đặt camera, tính toán các góc chết, xung quanh giường ngủ và nhà vệ sinh không quay được, vậy về sau hoạt động huyền học chỉ có thể tiến hành ở đây.
Vừa rồi mọi người thương lượng năm giờ tập hợp tại nhà ăn, bắt đầu chuẩn bị làm cơm tối, bây giờ còn có hơn một giờ, Vân Thiên Thiên còn nhớ rõ hôm nay chính mình không cẩn thận để cho nữ quỷ hồn phi phách tán, cầm bùa giấy đi vào nhà vệ sinh, đốt cháy chờ Tiền Ngũ tới.
Có lẽ do quãng đường xa, Vân Thiên Thiên quay lại phòng, dựa vào đầu giường chơi điện thoại một hồi, Tiền Ngũ mới đến.
“Xin lỗi, tôi tới chậm, hai ngày nay Thành Hoàng Ty đang truy nã một lệ quỷ, chúng tôi đang bận lục soát khắp nơi.”
“Ngài vất vả rồi, thật ngại quá, lại chậm trễ thời gian của ngài.” Hôm qua Vân Thiên Thiên mua một ít nhang, mang theo một hộp bên mình, tuy không bằng nhang do cô tự làm nhưng chất lượng cũng đã là tốt nhất trên thị trường.
Cô đốt một nén nhang, để Tiền Ngũ vừa ăn hương khói vừa kể lại chuyện xảy ra ở sân bay hôm nay.
“Là do tôi sơ ý, lúc ấy vội vàng qua cửa an ninh, tiện tay nhét...” Thái độ nhận sai của Vân Thiên Thiên rất nghiêm túc, nhưng ngữ khí lại mềm mại, rất giống làm nũng.
Tiền Ngũ: “Chờ một chút, cô nói là ở sân bay quốc tế Thủ Đô?”
“Đúng vậy, nữ quỷ kia thoạt nhìn rất nhỏ tuổi, cũng tầm tuổi cô gái bị cô ta nhập, khoảng mười bảy mười tám tuổi…”
Tiền Ngũ: “...” Ông ấy móc một bức tranh từ trong ngực ra: “Là cô gái này phải không?”
“Là cô ta!” Vân Thiên Thiên mở to hai mắt: “Chẳng lẽ đây là…”
“Cảm ơn Thiên Thiên tiểu thư, đây chính là lệ quỷ mà chúng tôi đang tìm khắp nơi.”
Vân Thiên Thiên: “...” Là nhận thức của cô đối với lệ quỷ có sai lệch, hay là định nghĩa lệ quỷ của thế giới này không giống nhau?
Kiếp trước Vân Thiên Thiên và sư phụ cùng nhau bắt lệ quỷ, những lệ quỷ kia cực kỳ hung ác, không phải chỉ cần mấy lá bùa giấy đơn giản là có thể đối phó. Thậm chí có những con quỷ phải cần đến sự phối hợp giữa quỷ sai và thiên sư mới có thể thu phục.
Mà hôm nay ở sân bay nhìn thấy con quỷ kia, trong mắt cô nó chỉ là một con quỷ thế thân bình thường mà thôi.
Tiền Ngũ nói nữ quỷ kia đã trốn thoát khỏi tầm mắt của quỷ sai rất nhiều lần, liên tục tìm kiếm được nhiều quỷ thế thân khác, tu vi ngày càng tăng cao. Thành Hoàng Ty đặc biệt cử tổ chuyên án đi điều tra.
Tiền Ngũ nghe nói Vân Thiên Thiên nhẹ nhàng đem nữ quỷ kia từ trong thân thể người kéo ra, ánh mắt nhìn cô càng nhiều hơn vài phần bội phục: “E rằng đêm nay còn phải làm phiền Thiên Thiên tiểu thư đi đến Thành Hoàng Ty một chuyến, Thành Hoàng gia muốn tự mình thẩm vấn vụ án này, còn có cô gái hôm nay bị lệ quỷ nhập thân cũng có mặt.”
Tiền Ngũ nói ‘có mặt’ là ở trong mộng, có đôi khi âm phủ phá án cũng cần nhân chứng còn sống, linh hồn của người sống lúc nằm mơ sẽ đi tới Thành Hoàng một chuyến.
Vừa rồi mọi người thương lượng năm giờ tập hợp tại nhà ăn, bắt đầu chuẩn bị làm cơm tối, bây giờ còn có hơn một giờ, Vân Thiên Thiên còn nhớ rõ hôm nay chính mình không cẩn thận để cho nữ quỷ hồn phi phách tán, cầm bùa giấy đi vào nhà vệ sinh, đốt cháy chờ Tiền Ngũ tới.
Có lẽ do quãng đường xa, Vân Thiên Thiên quay lại phòng, dựa vào đầu giường chơi điện thoại một hồi, Tiền Ngũ mới đến.
“Xin lỗi, tôi tới chậm, hai ngày nay Thành Hoàng Ty đang truy nã một lệ quỷ, chúng tôi đang bận lục soát khắp nơi.”
“Ngài vất vả rồi, thật ngại quá, lại chậm trễ thời gian của ngài.” Hôm qua Vân Thiên Thiên mua một ít nhang, mang theo một hộp bên mình, tuy không bằng nhang do cô tự làm nhưng chất lượng cũng đã là tốt nhất trên thị trường.
Cô đốt một nén nhang, để Tiền Ngũ vừa ăn hương khói vừa kể lại chuyện xảy ra ở sân bay hôm nay.
“Là do tôi sơ ý, lúc ấy vội vàng qua cửa an ninh, tiện tay nhét...” Thái độ nhận sai của Vân Thiên Thiên rất nghiêm túc, nhưng ngữ khí lại mềm mại, rất giống làm nũng.
Tiền Ngũ: “Chờ một chút, cô nói là ở sân bay quốc tế Thủ Đô?”
“Đúng vậy, nữ quỷ kia thoạt nhìn rất nhỏ tuổi, cũng tầm tuổi cô gái bị cô ta nhập, khoảng mười bảy mười tám tuổi…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiền Ngũ: “...” Ông ấy móc một bức tranh từ trong ngực ra: “Là cô gái này phải không?”
“Là cô ta!” Vân Thiên Thiên mở to hai mắt: “Chẳng lẽ đây là…”
“Cảm ơn Thiên Thiên tiểu thư, đây chính là lệ quỷ mà chúng tôi đang tìm khắp nơi.”
Vân Thiên Thiên: “...” Là nhận thức của cô đối với lệ quỷ có sai lệch, hay là định nghĩa lệ quỷ của thế giới này không giống nhau?
Kiếp trước Vân Thiên Thiên và sư phụ cùng nhau bắt lệ quỷ, những lệ quỷ kia cực kỳ hung ác, không phải chỉ cần mấy lá bùa giấy đơn giản là có thể đối phó. Thậm chí có những con quỷ phải cần đến sự phối hợp giữa quỷ sai và thiên sư mới có thể thu phục.
Mà hôm nay ở sân bay nhìn thấy con quỷ kia, trong mắt cô nó chỉ là một con quỷ thế thân bình thường mà thôi.
Tiền Ngũ nói nữ quỷ kia đã trốn thoát khỏi tầm mắt của quỷ sai rất nhiều lần, liên tục tìm kiếm được nhiều quỷ thế thân khác, tu vi ngày càng tăng cao. Thành Hoàng Ty đặc biệt cử tổ chuyên án đi điều tra.
Tiền Ngũ nghe nói Vân Thiên Thiên nhẹ nhàng đem nữ quỷ kia từ trong thân thể người kéo ra, ánh mắt nhìn cô càng nhiều hơn vài phần bội phục: “E rằng đêm nay còn phải làm phiền Thiên Thiên tiểu thư đi đến Thành Hoàng Ty một chuyến, Thành Hoàng gia muốn tự mình thẩm vấn vụ án này, còn có cô gái hôm nay bị lệ quỷ nhập thân cũng có mặt.”
Tiền Ngũ nói ‘có mặt’ là ở trong mộng, có đôi khi âm phủ phá án cũng cần nhân chứng còn sống, linh hồn của người sống lúc nằm mơ sẽ đi tới Thành Hoàng một chuyến.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro