Đại Lão Huyền Học Trở Nên Nổi Tiếng Trong Chương Trình Hẹn Hò
Chương 38
Lạp Nghiêu
2024-08-17 11:24:25
Vân Thiên Thiên rút ra một tờ, vẽ một bùa chú ở mặt sau, sau đó lật lại, viết một chữ ‘Sớm’, phần ký tên vẽ một đám mây nhỏ.
Hộp thư ở trong hoa viên, cách hậu viện cũng khá gần, rất nhanh Vân Thiên Thiên đãtìm được tên của mình, đem phong thư bỏ vào.
Gió đêm hè mang theo vài phần mát mẻ, Vân Thiên Thiên nhìn sắc trời, như là sắp mưa. Vì thế bước nhanh quay về.
Sau lưng truyền đến tiếng bước chân, Vân Thiên Thiên cũng không quay đầu lại.
Sân rất yên tĩnh, tiếng bước chân càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng gần, theo đó là một trận làm cho sống lưng người ta phát lạnh.
Vân Thiên Thiên bất đắc dĩ, dừng bước quay đầu lại, một nữ quỷ tóc dài đang sâu kín nhìn chằm chằm cô, dưới ánh trăng, trên làn da trắng bệch có vết máu thật dài, thập phần đáng sợ.
Thấy Vân Thiên Thiên quay đầu lại, nữ quỷ kia nhếch khóe miệng, biểu cảm càng thêm dọa người.
Vân Thiên Thiên lại chỉ nhìn thoáng qua, liền quay đầu, tiếp tục đi về phía trước.
Trời sắp mưa rồi, cô cũng không muốn đội mưa bắt quỷ.
Nữ quỷ lâm vào hoài nghi, cho rằng Vân Thiên Thiên không nhìn thấy cô ta.
Nhưng không nên như vậy nha, với tu vi của cô ta, vào ban đêm có thể hiện hình, trước đây đã từng hù dọa qua vài người sống.
Nữ quỷ nghi ngờ tu vi của mình nên cũng không có đuổi theo, tính toán lại ăn thêm âm hồn, để nâng cao tu vi.
Vân Thiên Thiên tắm rửa xong đã mười một giờ, cô vội vàng nằm xuống, chờ Tiền Ngũ tới đón mình.
Có lẽ hiệu quả làm việc của Thành Hoàng Ty ở thế giới này khá thấp, Vân Thiên Thiên cảm giác mình đã ngủ rất lâu Tiền Ngũ mới đến.
Một giây sau, linh hồn của Vân Thiên Thiên đã ở trong Thành Hoàng Ty, bên cạnh còn có cô gái bị quỷ chiếm cơ thể làm thế thân.
Ban đầu cô ấy co rúm người một cục vì sợ hãi, nhưng khi nhìn thấy Vân Thiên Thiên, thở phào nhẹ nhõm, theo bản năng tới gần Vân Thiên Thiên.
Vân Thiên Thiên mỉm cười chào hỏi cô ấy: “Xin chào, lại gặp mặt.”
Giọng nói của cô rất nhẹ nhàng, tâm tình khẩn trương của cô gái được trấn an, cô ấy nhìn về phía tượng Thành Hoàng trước mặt, vừa rồi một người tự xưng là ông cố của cô ấy đã nói rõ ngọn nguồn cho cô ấy nghe, cả người cô ấy đều mơ hồ, không biết mình nên làm gì, lại càng không biết lát nữa mình có thể trở về hay không.
Tượng Thành Hoàng đột nhiên mở miệng, giống như vị quan thanh liêm thời xưa, bắt đầu thẩm án.
Bên cạnh còn có một người giống sư gia, ghi chép lại toàn bộ quá trình thẩm án.
Cô gái này tên là Tiền Lê Lê, vừa thi đại học xong, hôm đó đến sân bay thực sự chỉ là để theo dõi Hạ Duyên, nhưng không may không những không theo dõi được, còn gặp phải chuyện xui xẻo bị quỷ nhập.
Khi cô ấy mới bắt đầu kể chuyện, cô ấy vẫn còn thấy hoảng hốt, sau đó thấy tượng Thành Hoàng làm theo thông lệ, quỷ sai bên cạnh cũng đều vẻ mặt bình thản, lúc này cô ấy mới thả lỏng.
Hộp thư ở trong hoa viên, cách hậu viện cũng khá gần, rất nhanh Vân Thiên Thiên đãtìm được tên của mình, đem phong thư bỏ vào.
Gió đêm hè mang theo vài phần mát mẻ, Vân Thiên Thiên nhìn sắc trời, như là sắp mưa. Vì thế bước nhanh quay về.
Sau lưng truyền đến tiếng bước chân, Vân Thiên Thiên cũng không quay đầu lại.
Sân rất yên tĩnh, tiếng bước chân càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng gần, theo đó là một trận làm cho sống lưng người ta phát lạnh.
Vân Thiên Thiên bất đắc dĩ, dừng bước quay đầu lại, một nữ quỷ tóc dài đang sâu kín nhìn chằm chằm cô, dưới ánh trăng, trên làn da trắng bệch có vết máu thật dài, thập phần đáng sợ.
Thấy Vân Thiên Thiên quay đầu lại, nữ quỷ kia nhếch khóe miệng, biểu cảm càng thêm dọa người.
Vân Thiên Thiên lại chỉ nhìn thoáng qua, liền quay đầu, tiếp tục đi về phía trước.
Trời sắp mưa rồi, cô cũng không muốn đội mưa bắt quỷ.
Nữ quỷ lâm vào hoài nghi, cho rằng Vân Thiên Thiên không nhìn thấy cô ta.
Nhưng không nên như vậy nha, với tu vi của cô ta, vào ban đêm có thể hiện hình, trước đây đã từng hù dọa qua vài người sống.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nữ quỷ nghi ngờ tu vi của mình nên cũng không có đuổi theo, tính toán lại ăn thêm âm hồn, để nâng cao tu vi.
Vân Thiên Thiên tắm rửa xong đã mười một giờ, cô vội vàng nằm xuống, chờ Tiền Ngũ tới đón mình.
Có lẽ hiệu quả làm việc của Thành Hoàng Ty ở thế giới này khá thấp, Vân Thiên Thiên cảm giác mình đã ngủ rất lâu Tiền Ngũ mới đến.
Một giây sau, linh hồn của Vân Thiên Thiên đã ở trong Thành Hoàng Ty, bên cạnh còn có cô gái bị quỷ chiếm cơ thể làm thế thân.
Ban đầu cô ấy co rúm người một cục vì sợ hãi, nhưng khi nhìn thấy Vân Thiên Thiên, thở phào nhẹ nhõm, theo bản năng tới gần Vân Thiên Thiên.
Vân Thiên Thiên mỉm cười chào hỏi cô ấy: “Xin chào, lại gặp mặt.”
Giọng nói của cô rất nhẹ nhàng, tâm tình khẩn trương của cô gái được trấn an, cô ấy nhìn về phía tượng Thành Hoàng trước mặt, vừa rồi một người tự xưng là ông cố của cô ấy đã nói rõ ngọn nguồn cho cô ấy nghe, cả người cô ấy đều mơ hồ, không biết mình nên làm gì, lại càng không biết lát nữa mình có thể trở về hay không.
Tượng Thành Hoàng đột nhiên mở miệng, giống như vị quan thanh liêm thời xưa, bắt đầu thẩm án.
Bên cạnh còn có một người giống sư gia, ghi chép lại toàn bộ quá trình thẩm án.
Cô gái này tên là Tiền Lê Lê, vừa thi đại học xong, hôm đó đến sân bay thực sự chỉ là để theo dõi Hạ Duyên, nhưng không may không những không theo dõi được, còn gặp phải chuyện xui xẻo bị quỷ nhập.
Khi cô ấy mới bắt đầu kể chuyện, cô ấy vẫn còn thấy hoảng hốt, sau đó thấy tượng Thành Hoàng làm theo thông lệ, quỷ sai bên cạnh cũng đều vẻ mặt bình thản, lúc này cô ấy mới thả lỏng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro