Đại Lão Huyền Học Trở Nên Nổi Tiếng Trong Chương Trình Hẹn Hò
Chương 47
Lạp Nghiêu
2024-08-17 11:24:25
[Đây là chương trình hẹn hò, chứ không phải hậu cung của Hạ Duyên nhé, Vân Thiên Thiên dựa vào đâu mà phải quanh quẩn bên cạnh Hạ Duyên]
[Tôi thiếu chút nữa đã nghi ngờ rằng những tin đồn xào CP trước đây có thể là do Hạ Duyên và fans của anh ta tự tưởng tượng ra.]
[Thiên Thiên dễ thương quá ha ha ha, cứ nhìn chằm chằm vào món cà ri gà, mau cho bảo bảo ăn đi.]
Bởi vì Diệp Minh San đi đưa cơm, phòng phát sóng trực tiếp lại chia làm hai phòng, fans của Hạ Duyên đều đi theo thăm anh trai nhà mình.
Sắc mặt Hạ Duyên tốt hơn rất nhiều, trên người vẫn còn mặc áo khoác do Vân Thiên Thiên khoác thêm cho anh ta, khi anh ta nhìn thấy Diệp Minh San, câu nói đầu tiên lại là: “Vân Thiên Thiên đâu?”
“Thiên Thiên đang ăn cơm ở phòng bếp.” Sự mất mát trong mắt Diệp Minh San chợt lóe lên.
Hạ Duyên nghe vậy nhíu mày: “Buổi chiều bọn họ định làm gì?”
“Hoa viên còn có một ít việc phải hoàn thành, Tư Nguyệt và Trình Tiêu nói ăn cơm xong sẽ đi làm, Thiên Thiên không nói sẽ đi.” Khi họ nói đến chuyện này thì Vân Thiên Thiên và Tề Dư Hàng ở phòng bếp, cho nên không tham dự. Nhưng Diệp Minh San nói như vậy, giống như Vân Thiên Thiên không muốn đi.
Hạ Duyên nghe xong không lộ ra thần sắc không vui, trầm mặc tiếp tục ăn cơm.
Ăn cơm xong, Diệp Minh San muốn về phòng bếp cất hộp cơm, Hạ Duyên nhìn về phía nhân viên quay phim: “Vân Thiên Thiên có ở phòng bếp không?”
Camera bên này có thể chứng kiến hai bên phát sóng trực tiếp, anh ấy gật gật đầu: “Thiên Thiên đang rửa bát.”
Một giây sau, Hạ Duyên lập tức đứng lên, muốn cùng Diệp Minh San đến phòng bếp.
“Chân anh có thể đi được không? Hay là đừng đi thì hơn.” Diệp Minh San lo lắng nói.
“Anh không sao.” Hạ Duyên đi ra ngoài, tuy trong lòng Diệp Minh San khó chịu, nhưng vẫn tiến lên đỡ lấy anh ta.
Hạ Duyên dừng bước, vẻ mặt phức tạp nói một tiếng “Cảm ơn.”
Lúc này trong phòng phát sóng trực tiếp, fans của Hạ Duyên bắt đầu bối rối.
[Anh trai làm sao vậy? Tìm Vân Thiên Thiên làm gì?]
[A a a không được mà, tôi bắt đầu đau lòng cho San San rồi.]
[Cái áo khoác này có hàm nghĩa đặc biệt gì sao? Anh trai dễ dàng bị đả động như vậy à?]
Cùng lúc đó, trong phòng phát sóng trực tiếp của phòng bếp bên này lại là một mảnh [ha ha ha ha ha], vốn dĩ Vân Thiên Thiên và Tề Dư Hàng muốn rửa bát, nhưng là Trình Tiêu muốn hỏi Vân Thiên Thiên về hình vẽ trên bức thư rung động, cũng chen chân vào.
Trần Tư Nguyệt vì màn ảnh nên chỉ có thể theo vào, bốn người ở phòng bếp tìm việc làm.
Vân Thiên Thiên vừa thấy tất cả mọi người cùng theo vào, dứt khoát đem việc tặng cho bọn họ, chính mình đi ra khỏi phòng bếp, chạy tới ghế sofa ngồi.
Hạ Duyên và Diệp Minh San vừa vào phòng khách, đã thấy Vân Thiên Thiên ôm gối ngồi trên ghế sofa, như là ăn no bắt đầu mệt mỏi, cực kỳ vui vẻ.
Hạ Duyên hất tay Diệp Minh San ra, khập khiễng đi về phía Vân Thiên Thiên: “Vân Thiên Thiên, tôi có chuyện muốn hỏi cô.”
[Tôi thiếu chút nữa đã nghi ngờ rằng những tin đồn xào CP trước đây có thể là do Hạ Duyên và fans của anh ta tự tưởng tượng ra.]
[Thiên Thiên dễ thương quá ha ha ha, cứ nhìn chằm chằm vào món cà ri gà, mau cho bảo bảo ăn đi.]
Bởi vì Diệp Minh San đi đưa cơm, phòng phát sóng trực tiếp lại chia làm hai phòng, fans của Hạ Duyên đều đi theo thăm anh trai nhà mình.
Sắc mặt Hạ Duyên tốt hơn rất nhiều, trên người vẫn còn mặc áo khoác do Vân Thiên Thiên khoác thêm cho anh ta, khi anh ta nhìn thấy Diệp Minh San, câu nói đầu tiên lại là: “Vân Thiên Thiên đâu?”
“Thiên Thiên đang ăn cơm ở phòng bếp.” Sự mất mát trong mắt Diệp Minh San chợt lóe lên.
Hạ Duyên nghe vậy nhíu mày: “Buổi chiều bọn họ định làm gì?”
“Hoa viên còn có một ít việc phải hoàn thành, Tư Nguyệt và Trình Tiêu nói ăn cơm xong sẽ đi làm, Thiên Thiên không nói sẽ đi.” Khi họ nói đến chuyện này thì Vân Thiên Thiên và Tề Dư Hàng ở phòng bếp, cho nên không tham dự. Nhưng Diệp Minh San nói như vậy, giống như Vân Thiên Thiên không muốn đi.
Hạ Duyên nghe xong không lộ ra thần sắc không vui, trầm mặc tiếp tục ăn cơm.
Ăn cơm xong, Diệp Minh San muốn về phòng bếp cất hộp cơm, Hạ Duyên nhìn về phía nhân viên quay phim: “Vân Thiên Thiên có ở phòng bếp không?”
Camera bên này có thể chứng kiến hai bên phát sóng trực tiếp, anh ấy gật gật đầu: “Thiên Thiên đang rửa bát.”
Một giây sau, Hạ Duyên lập tức đứng lên, muốn cùng Diệp Minh San đến phòng bếp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chân anh có thể đi được không? Hay là đừng đi thì hơn.” Diệp Minh San lo lắng nói.
“Anh không sao.” Hạ Duyên đi ra ngoài, tuy trong lòng Diệp Minh San khó chịu, nhưng vẫn tiến lên đỡ lấy anh ta.
Hạ Duyên dừng bước, vẻ mặt phức tạp nói một tiếng “Cảm ơn.”
Lúc này trong phòng phát sóng trực tiếp, fans của Hạ Duyên bắt đầu bối rối.
[Anh trai làm sao vậy? Tìm Vân Thiên Thiên làm gì?]
[A a a không được mà, tôi bắt đầu đau lòng cho San San rồi.]
[Cái áo khoác này có hàm nghĩa đặc biệt gì sao? Anh trai dễ dàng bị đả động như vậy à?]
Cùng lúc đó, trong phòng phát sóng trực tiếp của phòng bếp bên này lại là một mảnh [ha ha ha ha ha], vốn dĩ Vân Thiên Thiên và Tề Dư Hàng muốn rửa bát, nhưng là Trình Tiêu muốn hỏi Vân Thiên Thiên về hình vẽ trên bức thư rung động, cũng chen chân vào.
Trần Tư Nguyệt vì màn ảnh nên chỉ có thể theo vào, bốn người ở phòng bếp tìm việc làm.
Vân Thiên Thiên vừa thấy tất cả mọi người cùng theo vào, dứt khoát đem việc tặng cho bọn họ, chính mình đi ra khỏi phòng bếp, chạy tới ghế sofa ngồi.
Hạ Duyên và Diệp Minh San vừa vào phòng khách, đã thấy Vân Thiên Thiên ôm gối ngồi trên ghế sofa, như là ăn no bắt đầu mệt mỏi, cực kỳ vui vẻ.
Hạ Duyên hất tay Diệp Minh San ra, khập khiễng đi về phía Vân Thiên Thiên: “Vân Thiên Thiên, tôi có chuyện muốn hỏi cô.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro