Đại Lão Huyền Học Trở Nên Nổi Tiếng Trong Chương Trình Hẹn Hò
Chương 7
Lạp Nghiêu
2024-08-17 11:24:25
“Vận hôn nhân như thế nào?” Đạo diễn thấy cô dừng lại, vội vàng truy vấn nói.
Vân Thiên Thiên nhấp môi: “Cái này không có phương tiện để nói, thôi đi.”
Lúc này đây chính là đang ở ghi hình, xác thật không tiện để nói quá nhiều. Đạo diễn đình chỉ quay chụp tư liệu, nhịn không được tò mò hỏi: “Làm thế nào mà Vân tiểu thư biết được những việc này vậy?”
“Cũng không có gì đặc biệt.” Vân Thiên Thiên nói: “Chỉ là một ít kiến thức cơ bản bình thường.” Bởi vì là dùng máy tính bảng, nên cũng ảnh hưởng ít nhiều đến việc cảm thụ 'khí' của cô, xem tương đối qua loa đại khái, nói càng mơ hồ.
Đạo diễn nghĩ lại, những gì Vân Thiên Thiên nói vừa rồi xác thật có rất nhiều việc có thể tra được ở trên mạng, tuy rằng Tề Dư Hàng và Trình Tiêu chỉ là tố nhân*, nhưng dưới tình huống biết được tên những khách mời này, nhà họ Vân muốn điều tra tư liệu trước cho Vân Thiên Thiên cũng không phải không thể.
*Tố nhân: Người ngoài vòng giới giải trí
So với việc tin tưởng Vân Thiên Thiên học tâm lý học hoặc là mệnh lý, vẫn là lý do này tương đối đáng tin cậy.
Tiếp theo chính là chụp một góc ảnh chụp trong nhà. Đạo diễn lựa chọn vị trí bên cạnh sô pha, nơi đó đặt một cái kệ sách nhỏ, bên trong trưng bày mấy quyển tạp chí thời trang.
Vân Thiên Thiên đi qua đó, rút ra hai quyển tạp chí trong đó đặt sang một bên, lúc này mới để cho bọn họ chụp ảnh.
Đạo diễn nhìn hai quyển bị Vân Thiên Thiên rút ra, bìa mặt là Hạ Duyên.
Ông ấy không dám hỏi, Trần Mạn lại ở lúc người của tổ tiết mục rời đi mới nhịn không được hỏi: “Vì sao cậu lại lấy ra quyển tạp chí của Hạ Duyên.”
Cái kệ sách nhỏ này vốn dĩ đặt ở bên cạnh quầy TV, trước lúc tổ tiết mục tới, Vân Thiên Thiên bảo dì Ngô dịch đi. Nói cái gì mà vị trí này tụ tài.
Trần Mạn cũng không biết tại sao Vân Thiên Thiên lại đột nhiên tin những thứ này, lúc đó cô ấy và dì Ngô còn nói giỡn, nhà họ Vân đã tụ đủ nhiều tài rồi, không cần tụ nữa.
Vân Thiên Thiên: “Tớ chỉ cảm thấy hai quyển này không cùng kích cỡ với những quyển khác, đặt ở bên trong không quá chỉnh tề.”
Trần Mạn: “Tớ tin cậu cái quỷ……”
Vân Thiên Thiên cũng không giải thích, nhìn hai quyển tạp chí kia, đều là của năm trước, tùy tay ném xuống, cùng với con sói nhỏ lúc sáng, bảo dì Ngô khi nào đi vứt rác rưởi thì ném đi.
Sau khi cắt nối biên tập đoạn giới thiệu dẫn đường mở đầu, ngày hôm sau đã được phát sóng lên các nền tảng xã hội.
Vân Thiên Thiên nhấp môi: “Cái này không có phương tiện để nói, thôi đi.”
Lúc này đây chính là đang ở ghi hình, xác thật không tiện để nói quá nhiều. Đạo diễn đình chỉ quay chụp tư liệu, nhịn không được tò mò hỏi: “Làm thế nào mà Vân tiểu thư biết được những việc này vậy?”
“Cũng không có gì đặc biệt.” Vân Thiên Thiên nói: “Chỉ là một ít kiến thức cơ bản bình thường.” Bởi vì là dùng máy tính bảng, nên cũng ảnh hưởng ít nhiều đến việc cảm thụ 'khí' của cô, xem tương đối qua loa đại khái, nói càng mơ hồ.
Đạo diễn nghĩ lại, những gì Vân Thiên Thiên nói vừa rồi xác thật có rất nhiều việc có thể tra được ở trên mạng, tuy rằng Tề Dư Hàng và Trình Tiêu chỉ là tố nhân*, nhưng dưới tình huống biết được tên những khách mời này, nhà họ Vân muốn điều tra tư liệu trước cho Vân Thiên Thiên cũng không phải không thể.
*Tố nhân: Người ngoài vòng giới giải trí
So với việc tin tưởng Vân Thiên Thiên học tâm lý học hoặc là mệnh lý, vẫn là lý do này tương đối đáng tin cậy.
Tiếp theo chính là chụp một góc ảnh chụp trong nhà. Đạo diễn lựa chọn vị trí bên cạnh sô pha, nơi đó đặt một cái kệ sách nhỏ, bên trong trưng bày mấy quyển tạp chí thời trang.
Vân Thiên Thiên đi qua đó, rút ra hai quyển tạp chí trong đó đặt sang một bên, lúc này mới để cho bọn họ chụp ảnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đạo diễn nhìn hai quyển bị Vân Thiên Thiên rút ra, bìa mặt là Hạ Duyên.
Ông ấy không dám hỏi, Trần Mạn lại ở lúc người của tổ tiết mục rời đi mới nhịn không được hỏi: “Vì sao cậu lại lấy ra quyển tạp chí của Hạ Duyên.”
Cái kệ sách nhỏ này vốn dĩ đặt ở bên cạnh quầy TV, trước lúc tổ tiết mục tới, Vân Thiên Thiên bảo dì Ngô dịch đi. Nói cái gì mà vị trí này tụ tài.
Trần Mạn cũng không biết tại sao Vân Thiên Thiên lại đột nhiên tin những thứ này, lúc đó cô ấy và dì Ngô còn nói giỡn, nhà họ Vân đã tụ đủ nhiều tài rồi, không cần tụ nữa.
Vân Thiên Thiên: “Tớ chỉ cảm thấy hai quyển này không cùng kích cỡ với những quyển khác, đặt ở bên trong không quá chỉnh tề.”
Trần Mạn: “Tớ tin cậu cái quỷ……”
Vân Thiên Thiên cũng không giải thích, nhìn hai quyển tạp chí kia, đều là của năm trước, tùy tay ném xuống, cùng với con sói nhỏ lúc sáng, bảo dì Ngô khi nào đi vứt rác rưởi thì ném đi.
Sau khi cắt nối biên tập đoạn giới thiệu dẫn đường mở đầu, ngày hôm sau đã được phát sóng lên các nền tảng xã hội.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro