Đánh Phủ Đầu
2024-12-04 12:43:13
Dũng ngồi khoanh chân giữa căn phòng nhỏ, Tinh Thạch Linh Quang phát sáng nhè nhẹ trước mặt. Bầu không khí tĩnh lặng, chỉ còn tiếng hít thở đều đặn của cậu khi tập trung tinh thần.
Cảm giác nguồn năng lượng từ Tinh Thạch dần chảy qua từng kinh mạch, làm dịu đi những vết thương và khôi phục thể lực sau trận chiến căng thẳng. Hệ thống vang lên:
“Tinh Thạch Linh Quang đã được hấp thụ một phần. Ngươi cần duy trì việc luyện hóa để kích hoạt toàn bộ năng lượng, hỗ trợ cho việc đột phá Luyện Thể tầng 2 – Trung Kỳ.”
Dũng nhíu mày, hơi cau có: “Làm nhanh hơn không được à?”
“Mọi thứ đều cần thời gian. Đừng nóng vội.”
Cậu hít sâu, tập trung hoàn toàn vào quá trình luyện hóa. Cảm giác như từng dòng khí nóng chảy lan tỏa khắp cơ thể, đẩy dần những tạp chất ra ngoài, khiến cơ bắp trở nên cứng cáp hơn.
Hệ thống thông báo:
“Chúc mừng! Ngươi đã đột phá Luyện Thể tầng 2 – Trung Kỳ. Sức mạnh, tốc độ, và khả năng chịu đựng của cơ thể đã được cải thiện đáng kể.”
Dũng mở mắt, ánh sáng sắc lạnh lóe lên trong đôi đồng tử. Cậu siết chặt nắm tay, cảm nhận sức mạnh cuồn cuộn dâng trào.
“Được rồi. Tiếp theo là gì?”
Hệ thống trả lời:
“Để tiến xa hơn, ngươi cần tài nguyên quý hơn và nhiều hơn. Nhưng hãy cẩn thận. Thế lực của ông Hào chắc chắn sẽ không để yên sau những hành động của ngươi. Họ đã bắt đầu động thái mới.”
Ngay trong đêm, một thông tin quan trọng từ đàn em được gửi đến: một nhóm tay sai của ông Hào đã tiếp quản khu Hắc Thạch sau thất bại của Long “Bạo Phong”.
Cường báo cáo: “Bọn chúng không chỉ đến để kiểm soát lại khu vực. Theo tin tôi nghe được, ông Hào đã triệu tập vài võ sư từ các tỉnh để săn lùng anh. Nghe nói một trong số đó là Nguyễn Cường Bá – người từng vô địch giải võ thuật tự do khu vực.”
Dũng không hề nao núng, chỉ khẽ nhếch mép. “Bọn này muốn chơi lớn, đúng không? Tốt thôi, tao cũng muốn thử sức.”
Trong khi Dũng tập trung lên kế hoạch đối phó, một bóng hồng bất ngờ xuất hiện. Đó là Vy, một cô gái quen biết từ trước, có nhan sắc quyến rũ và ánh mắt sắc sảo. Vy từng làm việc trong quán bar do ông Hào kiểm soát, nhưng gần đây đã rời khỏi đó sau một mâu thuẫn không rõ nguyên nhân.
Vy đến tìm Dũng, mang theo một thông tin quan trọng:
“Ông Hào không chỉ muốn tiêu diệt anh. Ông ta còn đang nhắm vào những người gần gũi với anh để gây áp lực. Tôi nghe nói họ đã cử người điều tra về gia đình của anh Cường và Tùng.”
Nghe vậy, Dũng nắm chặt tay, ánh mắt trở nên lạnh lẽo. “Tụi nó nghĩ có thể ép tao bằng cách đó? Được, để xem ai sẽ gục trước.”
Vy tiếp tục: “Tôi không đến đây chỉ để cảnh báo. Nếu anh cần, tôi sẵn sàng giúp. Tôi biết khá rõ cách hoạt động của bọn chúng.”
Dũng nhìn Vy, ánh mắt dò xét. “Tại sao lại giúp tao? Tao không tin người dễ dàng như vậy.”
Vy nhún vai, đôi môi đỏ khẽ cong lên. “Tôi có lý do riêng. Nhưng nếu anh không tin, cứ coi như tôi đang trả nợ cho những gì mình đã làm trước đây.”
Dũng im lặng một lúc, rồi gật đầu. “Được. Nhưng nhớ, nếu mày phản bội, tao sẽ tự tay xử mày.”
Ngay sáng hôm sau, Dũng bắt đầu triển khai kế hoạch mới: tấn công trước khi bọn ông Hào kịp ra tay. Lần này, mục tiêu là một nhà kho gần chợ Bình Tây – nơi được cho là căn cứ tạm thời của nhóm sát thủ được ông Hào thuê về.
“Đánh phủ đầu để tụi nó không có thời gian chuẩn bị. Tao muốn lũ này hiểu rằng, không ai có thể đụng đến tao mà không trả giá,” Dũng nói, ánh mắt sắc như dao.
Tùng hỏi: “Anh định làm thế nào? Chỗ đó đông người và được canh gác kỹ lắm.”
Dũng nhếch mép cười: “Yên tâm, tao đã có kế hoạch. Lần này sẽ không đụng độ trực tiếp, mà là khiến chúng tự rối loạn.”
Trong đêm tối, Dũng cùng Tùng và Vy lặng lẽ tiếp cận nhà kho. Cường đã đi trước để chuẩn bị một vài “món quà” bất ngờ.
Ngay khi tiếng chuông đồng hồ điểm 2 giờ sáng, hàng loạt tiếng nổ nhỏ vang lên từ phía sau nhà kho, phá tan sự yên tĩnh. Lũ canh gác hoảng loạn, chạy tán loạn để kiểm tra.
Lợi dụng sự hỗn loạn, Dũng và Tùng lẻn vào từ lối trước, tiến thẳng đến khu vực trung tâm nơi có các tài liệu quan trọng của bọn chúng.
“Lấy nhanh rồi rút. Tao không muốn gây thêm chú ý,” Dũng nói nhỏ.
Nhưng không phải mọi chuyện đều suôn sẻ. Khi chuẩn bị rút lui, một bóng người xuất hiện chắn lối. Đó là Nguyễn Cường Bá – kẻ được ông Hào cử đến để xử lý Dũng.
“Cuối cùng cũng gặp được mày. Nghe danh đã lâu, để xem mày trụ được bao lâu trước tao,” Bá nói, giọng đầy tự tin.
Dũng nheo mắt, siết chặt nắm tay. “Tao cũng muốn xem, võ sư hàng đầu khu vực mạnh cỡ nào.”
Cảm giác nguồn năng lượng từ Tinh Thạch dần chảy qua từng kinh mạch, làm dịu đi những vết thương và khôi phục thể lực sau trận chiến căng thẳng. Hệ thống vang lên:
“Tinh Thạch Linh Quang đã được hấp thụ một phần. Ngươi cần duy trì việc luyện hóa để kích hoạt toàn bộ năng lượng, hỗ trợ cho việc đột phá Luyện Thể tầng 2 – Trung Kỳ.”
Dũng nhíu mày, hơi cau có: “Làm nhanh hơn không được à?”
“Mọi thứ đều cần thời gian. Đừng nóng vội.”
Cậu hít sâu, tập trung hoàn toàn vào quá trình luyện hóa. Cảm giác như từng dòng khí nóng chảy lan tỏa khắp cơ thể, đẩy dần những tạp chất ra ngoài, khiến cơ bắp trở nên cứng cáp hơn.
Hệ thống thông báo:
“Chúc mừng! Ngươi đã đột phá Luyện Thể tầng 2 – Trung Kỳ. Sức mạnh, tốc độ, và khả năng chịu đựng của cơ thể đã được cải thiện đáng kể.”
Dũng mở mắt, ánh sáng sắc lạnh lóe lên trong đôi đồng tử. Cậu siết chặt nắm tay, cảm nhận sức mạnh cuồn cuộn dâng trào.
“Được rồi. Tiếp theo là gì?”
Hệ thống trả lời:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Để tiến xa hơn, ngươi cần tài nguyên quý hơn và nhiều hơn. Nhưng hãy cẩn thận. Thế lực của ông Hào chắc chắn sẽ không để yên sau những hành động của ngươi. Họ đã bắt đầu động thái mới.”
Ngay trong đêm, một thông tin quan trọng từ đàn em được gửi đến: một nhóm tay sai của ông Hào đã tiếp quản khu Hắc Thạch sau thất bại của Long “Bạo Phong”.
Cường báo cáo: “Bọn chúng không chỉ đến để kiểm soát lại khu vực. Theo tin tôi nghe được, ông Hào đã triệu tập vài võ sư từ các tỉnh để săn lùng anh. Nghe nói một trong số đó là Nguyễn Cường Bá – người từng vô địch giải võ thuật tự do khu vực.”
Dũng không hề nao núng, chỉ khẽ nhếch mép. “Bọn này muốn chơi lớn, đúng không? Tốt thôi, tao cũng muốn thử sức.”
Trong khi Dũng tập trung lên kế hoạch đối phó, một bóng hồng bất ngờ xuất hiện. Đó là Vy, một cô gái quen biết từ trước, có nhan sắc quyến rũ và ánh mắt sắc sảo. Vy từng làm việc trong quán bar do ông Hào kiểm soát, nhưng gần đây đã rời khỏi đó sau một mâu thuẫn không rõ nguyên nhân.
Vy đến tìm Dũng, mang theo một thông tin quan trọng:
“Ông Hào không chỉ muốn tiêu diệt anh. Ông ta còn đang nhắm vào những người gần gũi với anh để gây áp lực. Tôi nghe nói họ đã cử người điều tra về gia đình của anh Cường và Tùng.”
Nghe vậy, Dũng nắm chặt tay, ánh mắt trở nên lạnh lẽo. “Tụi nó nghĩ có thể ép tao bằng cách đó? Được, để xem ai sẽ gục trước.”
Vy tiếp tục: “Tôi không đến đây chỉ để cảnh báo. Nếu anh cần, tôi sẵn sàng giúp. Tôi biết khá rõ cách hoạt động của bọn chúng.”
Dũng nhìn Vy, ánh mắt dò xét. “Tại sao lại giúp tao? Tao không tin người dễ dàng như vậy.”
Vy nhún vai, đôi môi đỏ khẽ cong lên. “Tôi có lý do riêng. Nhưng nếu anh không tin, cứ coi như tôi đang trả nợ cho những gì mình đã làm trước đây.”
Dũng im lặng một lúc, rồi gật đầu. “Được. Nhưng nhớ, nếu mày phản bội, tao sẽ tự tay xử mày.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngay sáng hôm sau, Dũng bắt đầu triển khai kế hoạch mới: tấn công trước khi bọn ông Hào kịp ra tay. Lần này, mục tiêu là một nhà kho gần chợ Bình Tây – nơi được cho là căn cứ tạm thời của nhóm sát thủ được ông Hào thuê về.
“Đánh phủ đầu để tụi nó không có thời gian chuẩn bị. Tao muốn lũ này hiểu rằng, không ai có thể đụng đến tao mà không trả giá,” Dũng nói, ánh mắt sắc như dao.
Tùng hỏi: “Anh định làm thế nào? Chỗ đó đông người và được canh gác kỹ lắm.”
Dũng nhếch mép cười: “Yên tâm, tao đã có kế hoạch. Lần này sẽ không đụng độ trực tiếp, mà là khiến chúng tự rối loạn.”
Trong đêm tối, Dũng cùng Tùng và Vy lặng lẽ tiếp cận nhà kho. Cường đã đi trước để chuẩn bị một vài “món quà” bất ngờ.
Ngay khi tiếng chuông đồng hồ điểm 2 giờ sáng, hàng loạt tiếng nổ nhỏ vang lên từ phía sau nhà kho, phá tan sự yên tĩnh. Lũ canh gác hoảng loạn, chạy tán loạn để kiểm tra.
Lợi dụng sự hỗn loạn, Dũng và Tùng lẻn vào từ lối trước, tiến thẳng đến khu vực trung tâm nơi có các tài liệu quan trọng của bọn chúng.
“Lấy nhanh rồi rút. Tao không muốn gây thêm chú ý,” Dũng nói nhỏ.
Nhưng không phải mọi chuyện đều suôn sẻ. Khi chuẩn bị rút lui, một bóng người xuất hiện chắn lối. Đó là Nguyễn Cường Bá – kẻ được ông Hào cử đến để xử lý Dũng.
“Cuối cùng cũng gặp được mày. Nghe danh đã lâu, để xem mày trụ được bao lâu trước tao,” Bá nói, giọng đầy tự tin.
Dũng nheo mắt, siết chặt nắm tay. “Tao cũng muốn xem, võ sư hàng đầu khu vực mạnh cỡ nào.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro