Nhiệm Vụ Khắc N...
2024-12-04 12:43:13
Trần Hùng Dũng lén lút luồn qua những góc tối của khu điện chính. Tiếng bước chân và đèn pin của hai người công an vẫn vang vọng, khiến cậu phải giữ nhịp thở thật chậm.
Trong đầu cậu, giọng nói của hệ thống vang lên, không còn lạnh lùng mà mang chút uy nghiêm:
“Nhiệm vụ đầu tiên: Thoát khỏi ngôi chùa mà không bị phát hiện. Phần thưởng: Kỹ năng Ẩn Thân Cơ Bản và 50 điểm kinh nghiệm. Lưu ý: Nhiệm vụ này không phải để ngươi phụ thuộc vào ta, mà là bài kiểm tra năng lực tự sinh tồn.”
Dũng nhíu mày, lẩm bẩm: “Lại còn bài kiểm tra? Vậy mày giúp tao kiểu gì?”
Hệ thống đáp ngắn gọn:
“Ta chỉ cung cấp thông tin và định hướng. Thành bại phụ thuộc vào ngươi.”
Tìm đường thoát
Dũng cắn răng, cố gắng không tạo ra bất kỳ tiếng động nào khi bước đi. Trong đầu, bản đồ sơ lược hiện ra với chỉ dẫn một lối thoát nhỏ phía sau khu vườn chùa.
Cậu lén nhìn qua khe cửa. Hai người công an đang nói chuyện, một người ra hiệu về phía sau, nơi hành lang dẫn đến khu vực cậu cần đi qua.
“Cửa này có người canh. Tao không thể qua được bằng cách thông thường,” Dũng thầm nghĩ.
Ánh mắt cậu đảo quanh, tìm kiếm bất cứ thứ gì có thể giúp mình. Một bức tượng Phật nhỏ đặt trên bàn thờ cạnh đó thu hút sự chú ý của Dũng. “Nếu tao đánh lạc hướng bọn chúng…”
Không chần chừ, Dũng rút một chiếc dây chuyền trong túi quần. Đó là món đồ cậu giật được trước khi bị truy đuổi. Cậu buộc dây chuyền vào một viên đá nhỏ, nhắm chuẩn hướng bức tượng rồi ném mạnh.
Bốp!
Tiếng va chạm vang lên, làm cả hai người công an giật mình quay lại.
“Chuyện gì vậy?!”
“Chắc có người trong đó! Kiểm tra ngay!”
Cả hai người chạy vội về hướng phát ra âm thanh. Lợi dụng cơ hội, Dũng lách qua hành lang, luồn xuống bậc thang dẫn ra khu vườn.
Rắc rối bất ngờ
Khi bước ra khu vườn phía sau, Dũng thở phào. “Thoát được nửa đường rồi. Phía trước chắc không còn gì khó nữa…”
Nhưng ngay lúc đó, một bóng người xuất hiện từ góc tối. Đó là một bảo vệ của chùa, tay cầm đèn pin, ánh mắt đầy nghi ngờ.
“Ê! Ai đó?!”
Dũng đứng sững, không kịp phản ứng. Gã bảo vệ lao đến, đèn pin chiếu thẳng vào mặt cậu.
“Chết tiệt, giờ sao đây?” Dũng thầm rủa, cố giữ bình tĩnh. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu.
“Xin lỗi chú ơi,” Dũng nói nhanh, giọng run rẩy giả vờ. “Cháu là học sinh, bị lạc đường khi đi chùa với nhóm bạn.”
Gã bảo vệ nhíu mày, nhưng vẻ ngoài tội nghiệp của Dũng và bộ đồng phục nhàu nhĩ làm hắn chần chừ.
“Lạc đường? Sao lại vào đây giờ này?”
Dũng cúi gằm mặt, giả bộ hoảng loạn. “Tụi bạn cháu chơi trốn tìm, cháu không tìm được lối ra. Chú làm ơn chỉ giúp cháu, cháu không dám vào đây nữa đâu.”
Nghe vậy, gã bảo vệ thở dài. “Lần sau đừng nghịch dại như vậy. Đi thẳng theo lối kia, có cửa nhỏ ra ngoài.”
“Cảm ơn chú nhiều!” Dũng cúi đầu cảm kích, nhưng khi gã quay lưng đi, ánh mắt cậu trở nên sắc lạnh.
Thoát thân trong gang tấc
Dũng bước nhanh theo hướng bảo vệ chỉ, nhưng ngay khi nhìn thấy lối ra, cậu phát hiện một chiếc camera an ninh treo gần cửa.
“Chết tiệt! Qua đây thì mặt mình sẽ bị quay lại,” Dũng nghĩ thầm, mắt liếc nhanh xung quanh.
Một gốc cây lớn cách cửa ra khoảng 10 mét. Cậu lao nhanh về phía đó, nép sát thân cây để tránh tầm nhìn của camera. Khi đã đến sát cửa, Dũng tìm thấy một viên gạch cũ trên mặt đất.
“Lại phải mạo hiểm thôi.”
Cậu nhắm kỹ, ném viên gạch về phía xa, tạo tiếng động lớn. Camera quay nhanh về hướng âm thanh, và ngay lúc đó, Dũng lao qua cửa, biến mất vào màn đêm.
Phần thưởng đầu tiên
Khi đã an toàn trong một con hẻm nhỏ cách xa ngôi chùa, giọng nói hệ thống vang lên:
“Chúc mừng! Nhiệm vụ hoàn thành. Phần thưởng: Kỹ năng Ẩn Thân Cơ Bản được lưu giữ vĩnh viễn. Điểm kinh nghiệm: 50.”
Dũng ngồi bệt xuống đất, cảm giác vừa thở phào vừa phấn khích. “50 điểm? Tao làm được rồi!”
Hệ thống tiếp tục:
“Kỹ năng Ẩn Thân sẽ giúp ngươi hòa mình vào bóng tối, giảm khả năng bị phát hiện. Hãy sử dụng nó một cách thông minh trong các nhiệm vụ tiếp theo.”
“Được rồi, giao nhiệm vụ tiếp theo đi. Tao đang nóng lòng kiếm thêm điểm đây!”
Hướng dẫn và nhiệm vụ mới
Giọng hệ thống vang lên, lần này mang chút hài hước:
“Ngươi nghĩ kiếm điểm là dễ dàng sao? Hãy nghe rõ. Để tiến vào tầng Luyện Thể, ngươi cần công pháp cơ bản và linh khí từ tài nguyên quý. Điểm hiện tại không đủ. Nhiệm vụ tiếp theo sẽ khó khăn hơn.”
Nhiệm vụ mới:
• Mục tiêu: Đột nhập tiệm thuốc bắc lớn nhất ở chợ Lương Nhữ Học, thu thập tài nguyên quý và thoát thân.
• Phần thưởng: 100 điểm kinh nghiệm.
Dũng bật cười lớn. “Mày giao nhiệm vụ đúng gu tao đấy. Được rồi, cứ để đó, tao sẽ chơi tới cùng!”
Ánh mắt cậu sáng lên đầy quyết tâm, bước tiếp vào con đường rèn luyện không lối về.
Trong đầu cậu, giọng nói của hệ thống vang lên, không còn lạnh lùng mà mang chút uy nghiêm:
“Nhiệm vụ đầu tiên: Thoát khỏi ngôi chùa mà không bị phát hiện. Phần thưởng: Kỹ năng Ẩn Thân Cơ Bản và 50 điểm kinh nghiệm. Lưu ý: Nhiệm vụ này không phải để ngươi phụ thuộc vào ta, mà là bài kiểm tra năng lực tự sinh tồn.”
Dũng nhíu mày, lẩm bẩm: “Lại còn bài kiểm tra? Vậy mày giúp tao kiểu gì?”
Hệ thống đáp ngắn gọn:
“Ta chỉ cung cấp thông tin và định hướng. Thành bại phụ thuộc vào ngươi.”
Tìm đường thoát
Dũng cắn răng, cố gắng không tạo ra bất kỳ tiếng động nào khi bước đi. Trong đầu, bản đồ sơ lược hiện ra với chỉ dẫn một lối thoát nhỏ phía sau khu vườn chùa.
Cậu lén nhìn qua khe cửa. Hai người công an đang nói chuyện, một người ra hiệu về phía sau, nơi hành lang dẫn đến khu vực cậu cần đi qua.
“Cửa này có người canh. Tao không thể qua được bằng cách thông thường,” Dũng thầm nghĩ.
Ánh mắt cậu đảo quanh, tìm kiếm bất cứ thứ gì có thể giúp mình. Một bức tượng Phật nhỏ đặt trên bàn thờ cạnh đó thu hút sự chú ý của Dũng. “Nếu tao đánh lạc hướng bọn chúng…”
Không chần chừ, Dũng rút một chiếc dây chuyền trong túi quần. Đó là món đồ cậu giật được trước khi bị truy đuổi. Cậu buộc dây chuyền vào một viên đá nhỏ, nhắm chuẩn hướng bức tượng rồi ném mạnh.
Bốp!
Tiếng va chạm vang lên, làm cả hai người công an giật mình quay lại.
“Chuyện gì vậy?!”
“Chắc có người trong đó! Kiểm tra ngay!”
Cả hai người chạy vội về hướng phát ra âm thanh. Lợi dụng cơ hội, Dũng lách qua hành lang, luồn xuống bậc thang dẫn ra khu vườn.
Rắc rối bất ngờ
Khi bước ra khu vườn phía sau, Dũng thở phào. “Thoát được nửa đường rồi. Phía trước chắc không còn gì khó nữa…”
Nhưng ngay lúc đó, một bóng người xuất hiện từ góc tối. Đó là một bảo vệ của chùa, tay cầm đèn pin, ánh mắt đầy nghi ngờ.
“Ê! Ai đó?!”
Dũng đứng sững, không kịp phản ứng. Gã bảo vệ lao đến, đèn pin chiếu thẳng vào mặt cậu.
“Chết tiệt, giờ sao đây?” Dũng thầm rủa, cố giữ bình tĩnh. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu.
“Xin lỗi chú ơi,” Dũng nói nhanh, giọng run rẩy giả vờ. “Cháu là học sinh, bị lạc đường khi đi chùa với nhóm bạn.”
Gã bảo vệ nhíu mày, nhưng vẻ ngoài tội nghiệp của Dũng và bộ đồng phục nhàu nhĩ làm hắn chần chừ.
“Lạc đường? Sao lại vào đây giờ này?”
Dũng cúi gằm mặt, giả bộ hoảng loạn. “Tụi bạn cháu chơi trốn tìm, cháu không tìm được lối ra. Chú làm ơn chỉ giúp cháu, cháu không dám vào đây nữa đâu.”
Nghe vậy, gã bảo vệ thở dài. “Lần sau đừng nghịch dại như vậy. Đi thẳng theo lối kia, có cửa nhỏ ra ngoài.”
“Cảm ơn chú nhiều!” Dũng cúi đầu cảm kích, nhưng khi gã quay lưng đi, ánh mắt cậu trở nên sắc lạnh.
Thoát thân trong gang tấc
Dũng bước nhanh theo hướng bảo vệ chỉ, nhưng ngay khi nhìn thấy lối ra, cậu phát hiện một chiếc camera an ninh treo gần cửa.
“Chết tiệt! Qua đây thì mặt mình sẽ bị quay lại,” Dũng nghĩ thầm, mắt liếc nhanh xung quanh.
Một gốc cây lớn cách cửa ra khoảng 10 mét. Cậu lao nhanh về phía đó, nép sát thân cây để tránh tầm nhìn của camera. Khi đã đến sát cửa, Dũng tìm thấy một viên gạch cũ trên mặt đất.
“Lại phải mạo hiểm thôi.”
Cậu nhắm kỹ, ném viên gạch về phía xa, tạo tiếng động lớn. Camera quay nhanh về hướng âm thanh, và ngay lúc đó, Dũng lao qua cửa, biến mất vào màn đêm.
Phần thưởng đầu tiên
Khi đã an toàn trong một con hẻm nhỏ cách xa ngôi chùa, giọng nói hệ thống vang lên:
“Chúc mừng! Nhiệm vụ hoàn thành. Phần thưởng: Kỹ năng Ẩn Thân Cơ Bản được lưu giữ vĩnh viễn. Điểm kinh nghiệm: 50.”
Dũng ngồi bệt xuống đất, cảm giác vừa thở phào vừa phấn khích. “50 điểm? Tao làm được rồi!”
Hệ thống tiếp tục:
“Kỹ năng Ẩn Thân sẽ giúp ngươi hòa mình vào bóng tối, giảm khả năng bị phát hiện. Hãy sử dụng nó một cách thông minh trong các nhiệm vụ tiếp theo.”
“Được rồi, giao nhiệm vụ tiếp theo đi. Tao đang nóng lòng kiếm thêm điểm đây!”
Hướng dẫn và nhiệm vụ mới
Giọng hệ thống vang lên, lần này mang chút hài hước:
“Ngươi nghĩ kiếm điểm là dễ dàng sao? Hãy nghe rõ. Để tiến vào tầng Luyện Thể, ngươi cần công pháp cơ bản và linh khí từ tài nguyên quý. Điểm hiện tại không đủ. Nhiệm vụ tiếp theo sẽ khó khăn hơn.”
Nhiệm vụ mới:
• Mục tiêu: Đột nhập tiệm thuốc bắc lớn nhất ở chợ Lương Nhữ Học, thu thập tài nguyên quý và thoát thân.
• Phần thưởng: 100 điểm kinh nghiệm.
Dũng bật cười lớn. “Mày giao nhiệm vụ đúng gu tao đấy. Được rồi, cứ để đó, tao sẽ chơi tới cùng!”
Ánh mắt cậu sáng lên đầy quyết tâm, bước tiếp vào con đường rèn luyện không lối về.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro