Không Dám Nhận
2024-11-21 16:31:11
Ngụy quản sự vội né tránh: “Lão nô không dám nhận! Đây là chuyện nên làm!”
Đêm nay, ngoài Tạ Vân Tiêu, còn có Vĩnh Ninh Bá phủ cũng mơ hồ.
Lúc này, Vĩnh Ninh Bá phủ cũng đèn đóm sáng trưng.
Vĩnh Ninh Bá phu nhân ngồi trên nhuyễn tháp, nhìn Tô Minh Hàng đi đi lại trước mặt mình, sốt ruột nói: “Được rồi! Đừng đi đi lại lại nữa, nhìn đến đau cả đầu!”
“Nương…” Tô Minh Hàng ngồi xuống bên cạnh Vĩnh Ninh Bá phu nhân: “Hiện giờ phụ thân còn chưa quay về, Tạ lão đột nhiên vào kinh, còn nói với ngài muốn con hòa ly, sợ là không có ý tốt!”
Hắn gõ vào chân mình: “Hôm nay con đứng ngoài cửa Tạ phủ, chân của con sắp đứng đến phế luôn! Đồng liêu và văn nhân ra ra vào vào đều nhìn con, không khác gì đang nhìn khỉ! Quả thực… chỉ muốn độn thổ cho xong!”
Vĩnh Ninh Bá gia phu nhân trừng mắt nhìn Tô Minh Hàng: “Con cũng thật là! Lúc đầu ra tay nặng như thế! Tốt xấu gì Tạ thị đó cũng đang mang thai con của con!”
“Con… không phải là do con uống say sao!” Ánh mắt Tô Minh Hàng mập mờ, đứng dậy: “Hơn nữa, trước mắt chúng ta phải làm sao đây? Nương cứ bám vào lỗi sai của con không buông có tác dụng gì!”
Tô Minh Hàng ngồi xuống ghế: “Danh vọng của Tạ lão trong lòng văn nhân học sinh cao như thế, lại ngã bệnh ở Vĩnh Ninh Bá phủ chúng ta, nếu thật sự xảy ra chuyện, Vĩnh Ninh Bá phủ có thể bị nước bọt ngập chết!”
Hiện giờ Vĩnh Ninh Bá vẫn chưa quay về, Vĩnh Ninh Bá phu nhân Trần thị trong lòng cũng có chút hoảng sợ.
Trần thị nhịn không được mà chửi rửa Tạ Vân Mạn: “Một phu nhân gả vào Tô gia chúng ta, không được Tô gia cho phép đã tự ý về Vĩnh Gia, dạy ra được một đứa nhi nữ không biết nặng nhẹ, không có giáo dưỡng như thế, làm còn dám đến nhà đòi hòa ly! Lại còn sĩ tộc! Không có chút liêm sỉ nào!”
Nói rồi, Trần thị lại trừng mắt nhìn nhi tử: “Nếu không phải con đánh người không nên hồn, cho dù bị Tạ gia nắm được điểm yếu, Tạ gia dám liều lĩnh như vậy sao!”
“Lúc đầu không phải mẫu thân bảo con đánh Tạ Vân Mạn sao? Sao lúc đó người không nói thế?”
Tô Minh Hàng thấy chân mày Trần thị nhướn cao muốn tranh luận với hắn, vội nói: “Được rồi được rồi! Nương… bây giờ không phải lúc trốn tránh trách nhiệm, hiện giờ Tạ lão đang ở Biện Kinh, chúng ta nên làm thế nào?”
Trần thị nghe vậy mới nuốt cơn tức giận, trầm mặc cả nửa ngày mới nói: “Ngày mai, con tiếp tục xin nghỉ đến Tạ phủ! Vẫn là câu nói đó… chúng ta không thể bị nắm điểm yếu, không thể bị mất mặt!”
“Hơn nữa, muội muội con ở phủ Đại hoàng tử được sủng ái! Cho dù là Tạ lão gia tử muốn ra mặt thay tôn nữ, nhưng Tạ Thị Lang đang đỏ mắt mong chờ vị trí Lễ Bộ Thượng Thư, trông chờ chúng ta nói vài câu tốt đẹp cho Tạ Thị Lang trước mặt Đại Hoàng Tử!”
Nghĩ đến nhi nữ, Trần thị tràn đầy sức lực: “Đêm nay Tạ Thị Lang nhất định sẽ khuyên Tạ lão thái gia đừng tùy tiện đắc tội Đại Hoàng Tử, ngày mai họ nhất định sẽ kính cẩn lễ phép mời con vào phủ!”
Vĩnh Ninh Bá phu nhân vừa dứt lời đã thấy ma ma thân cận bên cạnh mình sắc mặt lo lắng bước vào.
“Phu nhân, Đại Lang, hạ nhân nhà chúng ta nói, bây giờ bên ngoài đang đồn Vĩnh Ninh Bá phủ vì mưu đồ đoạt của hồi môn của tức phụ mà mưu hại tức phụ, đến đứa trẻ trong bụng nàng cũng không tha! Nói Tạ lão thái gia thấy tôn nữ được trung bộc đưa về Vĩnh Gia sống dở chết dở, vô cùng tức giận muốn tôn nữ hòa ly, kết quả Bá gia cũng đuổi theo đến Vĩnh Gia, nói…”
Đêm nay, ngoài Tạ Vân Tiêu, còn có Vĩnh Ninh Bá phủ cũng mơ hồ.
Lúc này, Vĩnh Ninh Bá phủ cũng đèn đóm sáng trưng.
Vĩnh Ninh Bá phu nhân ngồi trên nhuyễn tháp, nhìn Tô Minh Hàng đi đi lại trước mặt mình, sốt ruột nói: “Được rồi! Đừng đi đi lại lại nữa, nhìn đến đau cả đầu!”
“Nương…” Tô Minh Hàng ngồi xuống bên cạnh Vĩnh Ninh Bá phu nhân: “Hiện giờ phụ thân còn chưa quay về, Tạ lão đột nhiên vào kinh, còn nói với ngài muốn con hòa ly, sợ là không có ý tốt!”
Hắn gõ vào chân mình: “Hôm nay con đứng ngoài cửa Tạ phủ, chân của con sắp đứng đến phế luôn! Đồng liêu và văn nhân ra ra vào vào đều nhìn con, không khác gì đang nhìn khỉ! Quả thực… chỉ muốn độn thổ cho xong!”
Vĩnh Ninh Bá gia phu nhân trừng mắt nhìn Tô Minh Hàng: “Con cũng thật là! Lúc đầu ra tay nặng như thế! Tốt xấu gì Tạ thị đó cũng đang mang thai con của con!”
“Con… không phải là do con uống say sao!” Ánh mắt Tô Minh Hàng mập mờ, đứng dậy: “Hơn nữa, trước mắt chúng ta phải làm sao đây? Nương cứ bám vào lỗi sai của con không buông có tác dụng gì!”
Tô Minh Hàng ngồi xuống ghế: “Danh vọng của Tạ lão trong lòng văn nhân học sinh cao như thế, lại ngã bệnh ở Vĩnh Ninh Bá phủ chúng ta, nếu thật sự xảy ra chuyện, Vĩnh Ninh Bá phủ có thể bị nước bọt ngập chết!”
Hiện giờ Vĩnh Ninh Bá vẫn chưa quay về, Vĩnh Ninh Bá phu nhân Trần thị trong lòng cũng có chút hoảng sợ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trần thị nhịn không được mà chửi rửa Tạ Vân Mạn: “Một phu nhân gả vào Tô gia chúng ta, không được Tô gia cho phép đã tự ý về Vĩnh Gia, dạy ra được một đứa nhi nữ không biết nặng nhẹ, không có giáo dưỡng như thế, làm còn dám đến nhà đòi hòa ly! Lại còn sĩ tộc! Không có chút liêm sỉ nào!”
Nói rồi, Trần thị lại trừng mắt nhìn nhi tử: “Nếu không phải con đánh người không nên hồn, cho dù bị Tạ gia nắm được điểm yếu, Tạ gia dám liều lĩnh như vậy sao!”
“Lúc đầu không phải mẫu thân bảo con đánh Tạ Vân Mạn sao? Sao lúc đó người không nói thế?”
Tô Minh Hàng thấy chân mày Trần thị nhướn cao muốn tranh luận với hắn, vội nói: “Được rồi được rồi! Nương… bây giờ không phải lúc trốn tránh trách nhiệm, hiện giờ Tạ lão đang ở Biện Kinh, chúng ta nên làm thế nào?”
Trần thị nghe vậy mới nuốt cơn tức giận, trầm mặc cả nửa ngày mới nói: “Ngày mai, con tiếp tục xin nghỉ đến Tạ phủ! Vẫn là câu nói đó… chúng ta không thể bị nắm điểm yếu, không thể bị mất mặt!”
“Hơn nữa, muội muội con ở phủ Đại hoàng tử được sủng ái! Cho dù là Tạ lão gia tử muốn ra mặt thay tôn nữ, nhưng Tạ Thị Lang đang đỏ mắt mong chờ vị trí Lễ Bộ Thượng Thư, trông chờ chúng ta nói vài câu tốt đẹp cho Tạ Thị Lang trước mặt Đại Hoàng Tử!”
Nghĩ đến nhi nữ, Trần thị tràn đầy sức lực: “Đêm nay Tạ Thị Lang nhất định sẽ khuyên Tạ lão thái gia đừng tùy tiện đắc tội Đại Hoàng Tử, ngày mai họ nhất định sẽ kính cẩn lễ phép mời con vào phủ!”
Vĩnh Ninh Bá phu nhân vừa dứt lời đã thấy ma ma thân cận bên cạnh mình sắc mặt lo lắng bước vào.
“Phu nhân, Đại Lang, hạ nhân nhà chúng ta nói, bây giờ bên ngoài đang đồn Vĩnh Ninh Bá phủ vì mưu đồ đoạt của hồi môn của tức phụ mà mưu hại tức phụ, đến đứa trẻ trong bụng nàng cũng không tha! Nói Tạ lão thái gia thấy tôn nữ được trung bộc đưa về Vĩnh Gia sống dở chết dở, vô cùng tức giận muốn tôn nữ hòa ly, kết quả Bá gia cũng đuổi theo đến Vĩnh Gia, nói…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro