Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn
Chương 30
Miêu An Diệp
2024-08-17 11:27:33
Triệu Dương quay đầu lại xem xét, phát hiện nơi phát ra âm thanh vừa nãy là ở chỗ bảo tiêu nhà mình, trong lòng cậu ấy có chút kinh ngạc.
Mấy bảo tiêu này đều là người trầm ổn, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Bảo tiêu đi đầu tiến lên phía trước, nhỏ giọng thì thầm: “Nhị thiếu gia, thùng quà tặng vừa mới động đậy, hình như bên trong là… vật sống.”
Triệu Dương trừng mắt nhìn hắn, thấp giọng răn dạy: “Nói hươu nói vượn!”
Trước lúc xuất phát cậu ấy đã tự mình kiểm tra thùng giấy, bên trong vẫn là mấy món đồ chơi trẻ con cùng vài bộ quần áo trẻ sơ sinh!
Cậu ấy cũng không bị mù.
Bảo tiêu nghe thế cũng không dám nói thêm gì, bởi vì quả thật bây giờ không có gì động đậy trong thùng thật.
Tặng quà và hồng bao xong, bọn họ ngồi xuống nghỉ ngơi, cách thời điểm khai tiệc còn một khoảng thời gian khá dài.
Tiệc đầy tháng ngày hôm nay, Đàm Kính Nghiệp và Trần Lệ tổ chức cực kỳ long trọng, mời không ít người trong vòng xã giao ở Ninh Thành.
Trong lòng Triệu Dương có tâm sự, cậu ấy chào một tiếng với đám bạn bè của mình xong, tập trung ánh mắt tìm kiếm gì đó giữa đám người xung quanh.
Không phải tối qua Phó Vãn đã nói, hôm nay bọn họ sẽ biết được kẻ nào đã làm ra chuyện thiếu đạo đức, tạo hồn trận để “mượn thai” ở nhà cậu ấy hay sao?
Sao đến bây giờ vẫn không thấy có chút biến hoá nào vậy?
Triệu Dương nhìn tới nhìn lui, tất cả đều không khác gì một buổi tiệc bình thường mà.
Trong lòng đang âm thầm phun tào, cậu ấy đột nhiên nhìn thấy ba của Tiết Định Khôn, Tiết tổng.
Người đàn ông trung niên ăn mặc tây trang nghiêm túc, vẻ mặt vô cùng mệt mỏi, nhìn kĩ sẽ thấy mái tóc ông đã có thêm vài sợi bạc, dường như dạo này ông tiều tuỵ đi rất nhiều.
Triệu Dương nhanh chóng chạy lên chào hỏi: “Chào chú Tiết, hai ngày nay Định Khôn có tốt lên chút nào không ạ?”
Tiết tổng bất đắc dĩ thở dài: “Vẫn như cũ thôi, làm cách nào cũng không tỉnh lại, e rằng về sau sẽ trở thành người thực vật.”
Hai vợ chồng nhà họ Tiết không tiếp thu được sự thật này, hôm qua con trai mình còn tung tăng nhảy nhót, giờ lại đột ngột nằm bất tỉnh nhân sự trên giường bệnh.
Mỗi ngày vợ ông ta gần như đều khóc ở bệnh viện.
Vì thế, tiệc đầy tháng lần này của nhà họ Đàm, chỉ có một mình Tiết tổng tới.
“Chú Tiết, thực ra… thực ra Định Khôn cậu ấy…” Triệu Dương có chút ngập ngừng.
Thần sắc Tiết tổng khẽ biến, lập tức truy hỏi: “Tiết Dương, có phải cháu biết được cái gì hay không?”
Tiết tổng vẫn luôn cảm thấy vụ tai nạn giao thông của con trai mình thật sự rất quái dị, đây là nội thành, chung quanh đều là khu dân cư, cho dù con trai ông ta có nghịch ngợm thì cũng không đến mức phóng bạt mạng như thế ở nội thành.
Sao có thể xảy ra tai nạn nghiêm trọng như vậy được?
Chẳng lẽ Triệu Dương biết được ẩn tình gì?
Tiết tổng cũng mặc kệ đây là tiệc đầu tháng của nhà họ Đàm, lôi kéo Triệu Dương lại đây.
Triệu Dương lấy điện thoại ra một lần nữa, ho khan một cái, nói: “Chuyện đó… Có người nhờ cháu chuyển lời tới cô chú, Định Khôn cậu ấy ăn cơm bá vương…”
Tiết tổng: “…?”
Cái quỷ gì thế?
Tiết tổng có chút không kịp tiếp thu, thời buổi nào rồi mà con của ông ta còn đi ăn cơm bá vương, chuyện này mà truyền ra thế nào cũng bị người ta mắng là do nhân phẩm không tốt, đi ăn cơm bá vương mới bị tai nạn.
Tiết tổng thất vọng, nói với Triệu Dương: “Thằng nhóc này ăn cơm bá vương nhà ai? Lát nữa cháu đưa địa chỉ cho chú, chú đi thu thập cục diện rối rắm cho nó.”
Hai người đang nói chuyện, cách đó không xa bỗng truyền đến âm thanh ầm ĩ.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Mấy bảo tiêu này đều là người trầm ổn, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Bảo tiêu đi đầu tiến lên phía trước, nhỏ giọng thì thầm: “Nhị thiếu gia, thùng quà tặng vừa mới động đậy, hình như bên trong là… vật sống.”
Triệu Dương trừng mắt nhìn hắn, thấp giọng răn dạy: “Nói hươu nói vượn!”
Trước lúc xuất phát cậu ấy đã tự mình kiểm tra thùng giấy, bên trong vẫn là mấy món đồ chơi trẻ con cùng vài bộ quần áo trẻ sơ sinh!
Cậu ấy cũng không bị mù.
Bảo tiêu nghe thế cũng không dám nói thêm gì, bởi vì quả thật bây giờ không có gì động đậy trong thùng thật.
Tặng quà và hồng bao xong, bọn họ ngồi xuống nghỉ ngơi, cách thời điểm khai tiệc còn một khoảng thời gian khá dài.
Tiệc đầy tháng ngày hôm nay, Đàm Kính Nghiệp và Trần Lệ tổ chức cực kỳ long trọng, mời không ít người trong vòng xã giao ở Ninh Thành.
Trong lòng Triệu Dương có tâm sự, cậu ấy chào một tiếng với đám bạn bè của mình xong, tập trung ánh mắt tìm kiếm gì đó giữa đám người xung quanh.
Không phải tối qua Phó Vãn đã nói, hôm nay bọn họ sẽ biết được kẻ nào đã làm ra chuyện thiếu đạo đức, tạo hồn trận để “mượn thai” ở nhà cậu ấy hay sao?
Sao đến bây giờ vẫn không thấy có chút biến hoá nào vậy?
Triệu Dương nhìn tới nhìn lui, tất cả đều không khác gì một buổi tiệc bình thường mà.
Trong lòng đang âm thầm phun tào, cậu ấy đột nhiên nhìn thấy ba của Tiết Định Khôn, Tiết tổng.
Người đàn ông trung niên ăn mặc tây trang nghiêm túc, vẻ mặt vô cùng mệt mỏi, nhìn kĩ sẽ thấy mái tóc ông đã có thêm vài sợi bạc, dường như dạo này ông tiều tuỵ đi rất nhiều.
Triệu Dương nhanh chóng chạy lên chào hỏi: “Chào chú Tiết, hai ngày nay Định Khôn có tốt lên chút nào không ạ?”
Tiết tổng bất đắc dĩ thở dài: “Vẫn như cũ thôi, làm cách nào cũng không tỉnh lại, e rằng về sau sẽ trở thành người thực vật.”
Hai vợ chồng nhà họ Tiết không tiếp thu được sự thật này, hôm qua con trai mình còn tung tăng nhảy nhót, giờ lại đột ngột nằm bất tỉnh nhân sự trên giường bệnh.
Mỗi ngày vợ ông ta gần như đều khóc ở bệnh viện.
Vì thế, tiệc đầy tháng lần này của nhà họ Đàm, chỉ có một mình Tiết tổng tới.
“Chú Tiết, thực ra… thực ra Định Khôn cậu ấy…” Triệu Dương có chút ngập ngừng.
Thần sắc Tiết tổng khẽ biến, lập tức truy hỏi: “Tiết Dương, có phải cháu biết được cái gì hay không?”
Tiết tổng vẫn luôn cảm thấy vụ tai nạn giao thông của con trai mình thật sự rất quái dị, đây là nội thành, chung quanh đều là khu dân cư, cho dù con trai ông ta có nghịch ngợm thì cũng không đến mức phóng bạt mạng như thế ở nội thành.
Sao có thể xảy ra tai nạn nghiêm trọng như vậy được?
Chẳng lẽ Triệu Dương biết được ẩn tình gì?
Tiết tổng cũng mặc kệ đây là tiệc đầu tháng của nhà họ Đàm, lôi kéo Triệu Dương lại đây.
Triệu Dương lấy điện thoại ra một lần nữa, ho khan một cái, nói: “Chuyện đó… Có người nhờ cháu chuyển lời tới cô chú, Định Khôn cậu ấy ăn cơm bá vương…”
Tiết tổng: “…?”
Cái quỷ gì thế?
Tiết tổng có chút không kịp tiếp thu, thời buổi nào rồi mà con của ông ta còn đi ăn cơm bá vương, chuyện này mà truyền ra thế nào cũng bị người ta mắng là do nhân phẩm không tốt, đi ăn cơm bá vương mới bị tai nạn.
Tiết tổng thất vọng, nói với Triệu Dương: “Thằng nhóc này ăn cơm bá vương nhà ai? Lát nữa cháu đưa địa chỉ cho chú, chú đi thu thập cục diện rối rắm cho nó.”
Hai người đang nói chuyện, cách đó không xa bỗng truyền đến âm thanh ầm ĩ.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro