Đại Sư Huyền Học Là Đầu Bếp Thần Côn
Chương 32
Miêu An Diệp
2024-08-17 11:27:33
Triệu Dương lắp bắp thốt lên một tiếng cảm thán: “… Đây, đây mới thật sự là… dưới gối toàn con gái nè…”
Mẹ ơi! Có quỷ thật kìa!
Triệu Côn Minh và Lý Mỹ Phượng chưa từng hoài nghi chuyện xác thai nhi sẽ liên quan đến bạn tốt là Trần Lệ cùng chồng cô ta, nhưng một màn trước mắt này đánh vào mặt hai người quá lớn, bọn họ không muốn tin cũng phải tin.
Mặt dán mặt như thế, còn không phải là ba mẹ ruột thì là gì?
Không hiểu sao lại có một loại… ấm áp vô cùng quỷ dị.
Triệu Dương từng nói nhìn thấy xác chết thai nhi mở mắt, nhưng rốt cuộc hai vợ chồng bọn họ chưa từng tận mắt thấy qua, trong lòng vẫn nửa tin nửa ngờ.
Nhưng hiện tại… Hoá ra đó chính là đại sư thật sự!
Chỉ tốn có 6000 tệ đã mời được đại sư, đây chính là vận may lớn của nhà họ. Phải biết rằng, phí mời vị đại sư phong thuỷ chuyên dùng cho nhà giàu số một ở Cảng Đảo đều phải tốn tới mười con số.
Lý Mỹ Phượng nhát gan, lần đầu gặp phải chuyện này, chân cô ấy mềm đến nỗi không đứng dậy nổi, cả người co rúm dựa vào trong lòng chồng mình.
Cũng may xung quanh đều chú ý một nhà Đàm Kính Nghiệp, không ai để tâm tới bọn họ đứng ở một góc.
Triệu Côn Minh lo cho vợ mình, thu lại cái tay đang đập vào gáy của Triệu Dương, khoảnh khắc anh ấy rời tay khỏi làn da của Triệu Dương, một màn quỷ dị trước mắt bỗng nhiên biến mất không thấy tung tích.
Triệu Côn Minh ngẩn ra, theo bản năng lại đưa tay chạm vào người Triệu Dương, quả nhiên lại nhìn thấy mấy cái xác thai nhi đang cọ cọ xung quanh Đàm Kính Nghiệp và Trần Lệ.
Thì ra… Triệu Dương chính là cái chốt mở khoá!
Tức khắc, Triệu Côn Minh cảm thấy Phó Vãn quá là hiểu lòng người rồi, vợ của anh ấy nhát gan, sao có thể suốt ngày nhìn mấy thứ này được?
Chỉ cần không động vào Triệu Dương thì sẽ không thấy nữa!
Triệu Dương khóc không ra nước mắt, không phải chứ Phó đại sư, vì sao phải làm cho cậu ấy luôn nhìn thấy hình ảnh này?
Ai rảnh thì có thể giải thích hộ xem, sao người trong cái gia đình kia đã âm dương cách biệt còn chơi trò “tương thân tương ái” làm gì?
Lý Mỹ Phượng phục hồi lại tinh thần, ánh mắt cô ấy phức tạp nhìn một nhà hạnh phúc này, con gái lớn mặt không chút cảm xúc đang đứng một bên, hai vợ chồng còn đang ôm một bé trai vừa mới đầy tháng ở trong lòng.
Vậy mà lại là bọn họ…
Quen nhau mấy năm, không nói tới việc khi gặp nạn họ sẽ giúp đỡ hay không, nhưng Lý Mỹ Phượng nghĩ cũng chưa từng nghĩ sẽ bị bọn họ đâm sau lưng!
Thời bây giờ rất nhiều cặp vợ chồng trẻ không muốn có con, số lượng vợ chồng không sinh được con cũng càng ngày càng tăng. Nhưng, không muốn sinh con và không thể sinh con là hai khái niệm khác nhau.
Bạn thân Trần Lệ là người biết rõ nhất mấy năm nay con đường cầu con của cô ấy có bao nhiêu khó khăn, có những lúc cô ấy không kiên trì được nữa, đều là Trần Lệ không ngừng cổ vũ.
Trước khi đến tiệc đầy tháng, Lý Mỹ Phượng từng suy đoán đây là thủ đoạn cạnh tranh đến từ phía đối thủ của chồng mình, lại không ngờ được người đó chính là người mà mình chưa từng nghi ngờ.
“Hay là chúng ta về trước đi?” Triệu Côn Minh lo lắng khuyên bảo.
Nếu đã biết là ai làm, vậy thì dễ xử lý rồi.
Lỹ Mỹ Phượng chưa kịp trả lời, Triệu Dương đứng một bên càng nghĩ càng bực, tức giận đến hai mắt đỏ ngầu, chửi: “Về sau em không bao giờ tham gia cái tiệc đầy tháng chó chết này nữa, em còn đang tự hỏi sao bình thường bọn họ lại ân cần thế, hoá ra là muốn biến nhà chúng ta thành ổ oán khí, bắt nạt anh trai và chị dâu như vậy, cho dù trời có phạt xuống thì ông đây cũng muốn lột da bọn chúng!”
Mẹ ơi! Có quỷ thật kìa!
Triệu Côn Minh và Lý Mỹ Phượng chưa từng hoài nghi chuyện xác thai nhi sẽ liên quan đến bạn tốt là Trần Lệ cùng chồng cô ta, nhưng một màn trước mắt này đánh vào mặt hai người quá lớn, bọn họ không muốn tin cũng phải tin.
Mặt dán mặt như thế, còn không phải là ba mẹ ruột thì là gì?
Không hiểu sao lại có một loại… ấm áp vô cùng quỷ dị.
Triệu Dương từng nói nhìn thấy xác chết thai nhi mở mắt, nhưng rốt cuộc hai vợ chồng bọn họ chưa từng tận mắt thấy qua, trong lòng vẫn nửa tin nửa ngờ.
Nhưng hiện tại… Hoá ra đó chính là đại sư thật sự!
Chỉ tốn có 6000 tệ đã mời được đại sư, đây chính là vận may lớn của nhà họ. Phải biết rằng, phí mời vị đại sư phong thuỷ chuyên dùng cho nhà giàu số một ở Cảng Đảo đều phải tốn tới mười con số.
Lý Mỹ Phượng nhát gan, lần đầu gặp phải chuyện này, chân cô ấy mềm đến nỗi không đứng dậy nổi, cả người co rúm dựa vào trong lòng chồng mình.
Cũng may xung quanh đều chú ý một nhà Đàm Kính Nghiệp, không ai để tâm tới bọn họ đứng ở một góc.
Triệu Côn Minh lo cho vợ mình, thu lại cái tay đang đập vào gáy của Triệu Dương, khoảnh khắc anh ấy rời tay khỏi làn da của Triệu Dương, một màn quỷ dị trước mắt bỗng nhiên biến mất không thấy tung tích.
Triệu Côn Minh ngẩn ra, theo bản năng lại đưa tay chạm vào người Triệu Dương, quả nhiên lại nhìn thấy mấy cái xác thai nhi đang cọ cọ xung quanh Đàm Kính Nghiệp và Trần Lệ.
Thì ra… Triệu Dương chính là cái chốt mở khoá!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tức khắc, Triệu Côn Minh cảm thấy Phó Vãn quá là hiểu lòng người rồi, vợ của anh ấy nhát gan, sao có thể suốt ngày nhìn mấy thứ này được?
Chỉ cần không động vào Triệu Dương thì sẽ không thấy nữa!
Triệu Dương khóc không ra nước mắt, không phải chứ Phó đại sư, vì sao phải làm cho cậu ấy luôn nhìn thấy hình ảnh này?
Ai rảnh thì có thể giải thích hộ xem, sao người trong cái gia đình kia đã âm dương cách biệt còn chơi trò “tương thân tương ái” làm gì?
Lý Mỹ Phượng phục hồi lại tinh thần, ánh mắt cô ấy phức tạp nhìn một nhà hạnh phúc này, con gái lớn mặt không chút cảm xúc đang đứng một bên, hai vợ chồng còn đang ôm một bé trai vừa mới đầy tháng ở trong lòng.
Vậy mà lại là bọn họ…
Quen nhau mấy năm, không nói tới việc khi gặp nạn họ sẽ giúp đỡ hay không, nhưng Lý Mỹ Phượng nghĩ cũng chưa từng nghĩ sẽ bị bọn họ đâm sau lưng!
Thời bây giờ rất nhiều cặp vợ chồng trẻ không muốn có con, số lượng vợ chồng không sinh được con cũng càng ngày càng tăng. Nhưng, không muốn sinh con và không thể sinh con là hai khái niệm khác nhau.
Bạn thân Trần Lệ là người biết rõ nhất mấy năm nay con đường cầu con của cô ấy có bao nhiêu khó khăn, có những lúc cô ấy không kiên trì được nữa, đều là Trần Lệ không ngừng cổ vũ.
Trước khi đến tiệc đầy tháng, Lý Mỹ Phượng từng suy đoán đây là thủ đoạn cạnh tranh đến từ phía đối thủ của chồng mình, lại không ngờ được người đó chính là người mà mình chưa từng nghi ngờ.
“Hay là chúng ta về trước đi?” Triệu Côn Minh lo lắng khuyên bảo.
Nếu đã biết là ai làm, vậy thì dễ xử lý rồi.
Lỹ Mỹ Phượng chưa kịp trả lời, Triệu Dương đứng một bên càng nghĩ càng bực, tức giận đến hai mắt đỏ ngầu, chửi: “Về sau em không bao giờ tham gia cái tiệc đầy tháng chó chết này nữa, em còn đang tự hỏi sao bình thường bọn họ lại ân cần thế, hoá ra là muốn biến nhà chúng ta thành ổ oán khí, bắt nạt anh trai và chị dâu như vậy, cho dù trời có phạt xuống thì ông đây cũng muốn lột da bọn chúng!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro