Đại Thần Ôm Vào Lòng: 101 Nụ Hôn Sâu
Hạ quý thần, chúng ta sinh con đi (34)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 09:49:00
Bởi vì, hắn đã mềm lòng trước cô.
Nói đúng hơn, từ lúc hắn quyết định cướp con, sâu thẳm trong tim hắn đã có một ý nghĩ khác: Hắn cướp con đi rồi, cô có đau lòng không?
Vì vậy, cho dù hắn đã làm theo những gì mình muốn, nhưng hắn vẫn không có được sự vui vẻ sau khi trả thù thành công như mong muốn.
Giống như bây giờ, Ly Ly chết thảm như vậy, con gái của Trình Vệ Quốc đau khổ cầu xin hắn, hắn nên dứt khoát nói với cô, đừng có mơ gặp được con trai, nhưng khi đối diện với cô, hắn không những không thể nói ra được câu này, mà thậm chí hắn còn rất muốn, rất muốn gật đầu đồng ý với cô.
Cô là con gái của Trình Vệ Quốc, cái lão già Trình Vệ Quốc không biết xấu hổ kia, đằng sau cái mác giáo sư đại học là bộ mặt của một tên súc sinh, ngay cả cầm thú cũng không bằng, ngay cả một đứa bé gái cũng không tha!
Hắn vì muốn thoả mãn thú tính đã bỏ thuốc mê cho một cô gái, xâm hại còn uy hiếp Ly Ly, nếu dám nói ra ngoài thì hắn sẽ đem những tấm hình của con bé tung hết ra ngoài.
Hắn và Ly Ly từ nhỏ đã không còn ba mẹ, là do một tay bà nội nuôi lớn, mặc dù thế lực của Hàn gia lớn mạnh, nhưng trong gia tộc này, hắn và Ly Ly nương tựa nhau mà sống. Có lẽ là vì lí do không có cảm giác an toàn nên Ly Ly yếu đuối hơn nhiều so với những cô gái khác. Nhưng cũng có lẽ là vì từ nhỏ đã bảo vệ quá kĩ đứa em gái duy nhất này, làm cho tâm hồn cô đã quá thuần khiết so với những cô gái khác, vì vậy đối với sự uy hiếp của Trình Vệ Quốc, Ly Ly hết lần này đến lần khác đều như vậy, không dám nói cho hắn biết. Đến cuối cùng, con bé mang thai, bởi vì không có kinh nghiệm, còn là trẻ vị thành niên, nên lúc biết thì đã muộn rồi, nhưng con bé lại không dám sinh đứa trẻ ra, chỉ có thể một mình chạy đến bệnh viện phá bỏ cái thai, sau đó đã chết trên bàn mổ.
Nếu không phải là hắn đến trường thu dọn di vật của Ly Ly phát hiện ra quyển nhật kí của con bé, nhìn thấy những dòng mà con bé ghi lại chuyện Trình Vệ Quốc đã làm với mình, thì hắn vẫn mãi không dám tin, đứa em gái ruột mà hắn yêu thương, thề phải bảo vệ cả đời, lại phải chịu đựng sự đối xử như vậy!
Hắn biết quá muộn màng, Ly Ly đã chết, hắn không có chứng cứ, vốn không có cách nào để hành hạ Trình Vệ Quốc!
Vì vậy, sau khi biết Trình Vệ Quốc có một đứa con gái, hắn liền đi tìm con gái của ông ta…
Đúng vậy, cô là con gái của Trình Vệ Quốc, tên súc sinh đó đã hại chết Ly Ly, cho dù cô hoàn toàn không biết những chuyện dơ bẩn mà ba cô đã làm, nhưng ba của cô là Trình Vệ Quốc, cô không đáng để hắn mềm lòng…
“Dẫn tôi đi gặp Hàm Hàm, được không? Tôi xin anh, dẫn tôi đi gặp Hàm Hàm…” - Trình Vị Vãn nhìn thấy Hàn Tri Phản chần chừ không gật đầu, cô lại lên tiếng cầu xin, giọng yếu đi rất nhiều.
Hàn Tri Phản đắm chìm trong hồi ức, bị lời của Trình Vị Vãn làm cho hoàn hồn.
Trong lòng hắn vốn đã đưa ra sự quyết định rồi, nhưng nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của cô, những lời từ chối rõ ràng là lên tới môi và chuẩn bị thốt ra lại làm hắn không thể nói thành lời.
Hắn bực bội nhìn đi chỗ khác, vừa nghĩ hay là cứ mềm lòng một lần, chỉ một lần này thôi, đảo mắt nhìn thì thấy ở gần chỗ trên tủ áo có để mấy hộp thực phẩm dinh dưỡng.
Tối hôm qua, hắn ngồi trong xe nhìn thấy cô bước xuống từ xe của một người đàn ông, lập tức cảnh tượng đó ẩn hiện trong đầu óc hắn.
Cô và người đàn ông đó, cười cười nói nói rất thân mật, lúc cô đi vào khu chung cư, người đàn ông đó đi theo sau cầm mấy cái túi đồ cho cô.
Nói đúng hơn, từ lúc hắn quyết định cướp con, sâu thẳm trong tim hắn đã có một ý nghĩ khác: Hắn cướp con đi rồi, cô có đau lòng không?
Vì vậy, cho dù hắn đã làm theo những gì mình muốn, nhưng hắn vẫn không có được sự vui vẻ sau khi trả thù thành công như mong muốn.
Giống như bây giờ, Ly Ly chết thảm như vậy, con gái của Trình Vệ Quốc đau khổ cầu xin hắn, hắn nên dứt khoát nói với cô, đừng có mơ gặp được con trai, nhưng khi đối diện với cô, hắn không những không thể nói ra được câu này, mà thậm chí hắn còn rất muốn, rất muốn gật đầu đồng ý với cô.
Cô là con gái của Trình Vệ Quốc, cái lão già Trình Vệ Quốc không biết xấu hổ kia, đằng sau cái mác giáo sư đại học là bộ mặt của một tên súc sinh, ngay cả cầm thú cũng không bằng, ngay cả một đứa bé gái cũng không tha!
Hắn vì muốn thoả mãn thú tính đã bỏ thuốc mê cho một cô gái, xâm hại còn uy hiếp Ly Ly, nếu dám nói ra ngoài thì hắn sẽ đem những tấm hình của con bé tung hết ra ngoài.
Hắn và Ly Ly từ nhỏ đã không còn ba mẹ, là do một tay bà nội nuôi lớn, mặc dù thế lực của Hàn gia lớn mạnh, nhưng trong gia tộc này, hắn và Ly Ly nương tựa nhau mà sống. Có lẽ là vì lí do không có cảm giác an toàn nên Ly Ly yếu đuối hơn nhiều so với những cô gái khác. Nhưng cũng có lẽ là vì từ nhỏ đã bảo vệ quá kĩ đứa em gái duy nhất này, làm cho tâm hồn cô đã quá thuần khiết so với những cô gái khác, vì vậy đối với sự uy hiếp của Trình Vệ Quốc, Ly Ly hết lần này đến lần khác đều như vậy, không dám nói cho hắn biết. Đến cuối cùng, con bé mang thai, bởi vì không có kinh nghiệm, còn là trẻ vị thành niên, nên lúc biết thì đã muộn rồi, nhưng con bé lại không dám sinh đứa trẻ ra, chỉ có thể một mình chạy đến bệnh viện phá bỏ cái thai, sau đó đã chết trên bàn mổ.
Nếu không phải là hắn đến trường thu dọn di vật của Ly Ly phát hiện ra quyển nhật kí của con bé, nhìn thấy những dòng mà con bé ghi lại chuyện Trình Vệ Quốc đã làm với mình, thì hắn vẫn mãi không dám tin, đứa em gái ruột mà hắn yêu thương, thề phải bảo vệ cả đời, lại phải chịu đựng sự đối xử như vậy!
Hắn biết quá muộn màng, Ly Ly đã chết, hắn không có chứng cứ, vốn không có cách nào để hành hạ Trình Vệ Quốc!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vì vậy, sau khi biết Trình Vệ Quốc có một đứa con gái, hắn liền đi tìm con gái của ông ta…
Đúng vậy, cô là con gái của Trình Vệ Quốc, tên súc sinh đó đã hại chết Ly Ly, cho dù cô hoàn toàn không biết những chuyện dơ bẩn mà ba cô đã làm, nhưng ba của cô là Trình Vệ Quốc, cô không đáng để hắn mềm lòng…
“Dẫn tôi đi gặp Hàm Hàm, được không? Tôi xin anh, dẫn tôi đi gặp Hàm Hàm…” - Trình Vị Vãn nhìn thấy Hàn Tri Phản chần chừ không gật đầu, cô lại lên tiếng cầu xin, giọng yếu đi rất nhiều.
Hàn Tri Phản đắm chìm trong hồi ức, bị lời của Trình Vị Vãn làm cho hoàn hồn.
Trong lòng hắn vốn đã đưa ra sự quyết định rồi, nhưng nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của cô, những lời từ chối rõ ràng là lên tới môi và chuẩn bị thốt ra lại làm hắn không thể nói thành lời.
Hắn bực bội nhìn đi chỗ khác, vừa nghĩ hay là cứ mềm lòng một lần, chỉ một lần này thôi, đảo mắt nhìn thì thấy ở gần chỗ trên tủ áo có để mấy hộp thực phẩm dinh dưỡng.
Tối hôm qua, hắn ngồi trong xe nhìn thấy cô bước xuống từ xe của một người đàn ông, lập tức cảnh tượng đó ẩn hiện trong đầu óc hắn.
Cô và người đàn ông đó, cười cười nói nói rất thân mật, lúc cô đi vào khu chung cư, người đàn ông đó đi theo sau cầm mấy cái túi đồ cho cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro