Đại Thần Ôm Vào Lòng: 101 Nụ Hôn Sâu
Tỷ vạn ngôi sao không bằng em (7)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 09:49:00
Khi tay hắn mới vừa đặt lên cửa thì một chân của Hạ Quý Thần đã bước vào bên trong phòng.
Dương Lê chưa kịp đóng cửa, Hạ Quý Thần đã bước vào rồi đưa tay đóng luôn cửa lại.
Tim của Dương Lê giật “đùng” theo tiếng đóng của cửa, sau đó hắn nhìn về phía Hạ Quý Thần.
Hạ Quý Thần trông còn giống chủ nhân của căn phòng này hơn hắn, xem như hắn không tồn tại, mặc nhiên đảo một vòng quanh phòng rồi dừng trước quầy bar, rót luôn rượu mà hắn chuẩn bị thiết đãi hai cô gái sắp đến. Anh cầm ly rượu lên lắc vài cái rồi đưa lên miệng thưởng thức.
Khôn mặt Hạ Quý Thần không có vẻ tức giận, nói chính xác hơn là cả người anh đều toát lên cái vẻ trầm ổn thường ngày. Không biết có phải do chột dạ hay không mà Dương Lê cảm thấy sợ hãi Hạ Quý Thần của lúc này. Hắn nhìn anh đang ung dung thưởng thức rượu một lát rồi nở nụ cười: “Anh Hạ, không biết đã trễ thế này rồi, anh đến đây có việc gì thế?”
Hạ Quý Thần nhìn lướt qua Dương Lê một cái rồi không nói lời nào, đặt ly rượu lên quầy bar, rút một điếu thuốc từ hộp thuốc lá xịn đang để trên đó, đưa lên miệng rồi châm thuốc.
“Anh Hạ, nếu không có việc gì quan trọng thì anh có thể…”
Hạ Quý Thần lấy điếu thuốc đang ngậm trong miệng ra, chậm rãi nhả một ngụm khói.
“… Tôi có hẹn bạn, lát nữa sẽ tới…” Câu nói thứ ba của Dương Lê còn chưa kịp dứt, Hạ Quý Thần vừa nhả khói xong đã dùng một giọng nhẹ như không cất tiếng nói: “Năm năm trước, anh để ý một cô gái ở đại học A. Cô ấy có bạn trai nên không chấp nhận anh theo đuổi, thế là anh đã cưỡng bức cô ấy trên xe của mình, khiến cô ấy sau đó nhảy lầu tự sát. Cuối cùng anh đã chi 20 ngàn tệ cho nhà cô gái đó, mua chuộc họ để họ cùng anh nói dối rằng cô ấy có vấn đề về thần kinh.”
Dương Lê không ngờ chuyện đầu tiên Hạ Quý Thần nói lại chính là về những bí mật không ai biết này cũng mình, mắt hắn lộ vẻ khiếp sợ.
Hạ Quý Thần không quan tâm đến biểu hiện của Dương Lê, tiếp tục nói: “Ba năm trước, anh để ý nữ trợ lý mới tuyển của mình, thế là tìm đủ mọi cách làm nhục cô ấy, khiến cô ấy trong vòng một năm phải phá thai ba lần. Sau khi hại cô ấy không thể có thai được nữa, anh lại cảm thấy chơi chán rồi, thế là quẳng cho cô ấy một món tiền đuổi cô ấy đi. Cô ấy trong lúc hoảng loạn đã gặp phải tai nạn xe, hai chân suốt đời tàn phế.”
“Tôi không biết anh đang nói gì?” - Dương Lê sau khi nghe xong câu chuyện thứ hai đã không thể im lặng nữa, vội lên tiếng.
Hạ Quý Thần bỏ ngoài tai lời của hắn, tiếp tục nói: “Còn nữa, nghệ sĩ nữ mà công ty anh vừa ký hợp đồng năm ngoái cũng bị ép ngủ với anh vài lần…”
“Anh Hạ, tôi không biết anh nghe được những chuyện nhảm nhí đó ở đâu, nhưng tôi có thể khẳng định với anh tất cả đều là giả. Nếu anh đến tìm tôi chỉ vì muốn nói với tôi những chuyện này thì chúng ta không có gì để nói với nhau nữa, anh có thể đi…”
“Xem ra anh không muốn nói về những chuyện này nhỉ?” - Hạ Quý Thần cúi đầu nhìn điếu thuốc đang cháy rồi đứng thẳng dậy, từ tốn đi tới chỗ của Dương Lê: “Nếu anh không muốn nói đến những chuyện này, vậy thì chúng ta đổi chủ đề.”
Hạ Quý Thần dừng lại trước mặt Dương Lê, liếc nhìn cánh tay phải mà hắn dùng để làm bị thương Quý Ức, hất nhẹ cằm lên và nói: “Anh tự ra tay hay là tôi ra tay?”
Dương Lê chưa kịp đóng cửa, Hạ Quý Thần đã bước vào rồi đưa tay đóng luôn cửa lại.
Tim của Dương Lê giật “đùng” theo tiếng đóng của cửa, sau đó hắn nhìn về phía Hạ Quý Thần.
Hạ Quý Thần trông còn giống chủ nhân của căn phòng này hơn hắn, xem như hắn không tồn tại, mặc nhiên đảo một vòng quanh phòng rồi dừng trước quầy bar, rót luôn rượu mà hắn chuẩn bị thiết đãi hai cô gái sắp đến. Anh cầm ly rượu lên lắc vài cái rồi đưa lên miệng thưởng thức.
Khôn mặt Hạ Quý Thần không có vẻ tức giận, nói chính xác hơn là cả người anh đều toát lên cái vẻ trầm ổn thường ngày. Không biết có phải do chột dạ hay không mà Dương Lê cảm thấy sợ hãi Hạ Quý Thần của lúc này. Hắn nhìn anh đang ung dung thưởng thức rượu một lát rồi nở nụ cười: “Anh Hạ, không biết đã trễ thế này rồi, anh đến đây có việc gì thế?”
Hạ Quý Thần nhìn lướt qua Dương Lê một cái rồi không nói lời nào, đặt ly rượu lên quầy bar, rút một điếu thuốc từ hộp thuốc lá xịn đang để trên đó, đưa lên miệng rồi châm thuốc.
“Anh Hạ, nếu không có việc gì quan trọng thì anh có thể…”
Hạ Quý Thần lấy điếu thuốc đang ngậm trong miệng ra, chậm rãi nhả một ngụm khói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“… Tôi có hẹn bạn, lát nữa sẽ tới…” Câu nói thứ ba của Dương Lê còn chưa kịp dứt, Hạ Quý Thần vừa nhả khói xong đã dùng một giọng nhẹ như không cất tiếng nói: “Năm năm trước, anh để ý một cô gái ở đại học A. Cô ấy có bạn trai nên không chấp nhận anh theo đuổi, thế là anh đã cưỡng bức cô ấy trên xe của mình, khiến cô ấy sau đó nhảy lầu tự sát. Cuối cùng anh đã chi 20 ngàn tệ cho nhà cô gái đó, mua chuộc họ để họ cùng anh nói dối rằng cô ấy có vấn đề về thần kinh.”
Dương Lê không ngờ chuyện đầu tiên Hạ Quý Thần nói lại chính là về những bí mật không ai biết này cũng mình, mắt hắn lộ vẻ khiếp sợ.
Hạ Quý Thần không quan tâm đến biểu hiện của Dương Lê, tiếp tục nói: “Ba năm trước, anh để ý nữ trợ lý mới tuyển của mình, thế là tìm đủ mọi cách làm nhục cô ấy, khiến cô ấy trong vòng một năm phải phá thai ba lần. Sau khi hại cô ấy không thể có thai được nữa, anh lại cảm thấy chơi chán rồi, thế là quẳng cho cô ấy một món tiền đuổi cô ấy đi. Cô ấy trong lúc hoảng loạn đã gặp phải tai nạn xe, hai chân suốt đời tàn phế.”
“Tôi không biết anh đang nói gì?” - Dương Lê sau khi nghe xong câu chuyện thứ hai đã không thể im lặng nữa, vội lên tiếng.
Hạ Quý Thần bỏ ngoài tai lời của hắn, tiếp tục nói: “Còn nữa, nghệ sĩ nữ mà công ty anh vừa ký hợp đồng năm ngoái cũng bị ép ngủ với anh vài lần…”
“Anh Hạ, tôi không biết anh nghe được những chuyện nhảm nhí đó ở đâu, nhưng tôi có thể khẳng định với anh tất cả đều là giả. Nếu anh đến tìm tôi chỉ vì muốn nói với tôi những chuyện này thì chúng ta không có gì để nói với nhau nữa, anh có thể đi…”
“Xem ra anh không muốn nói về những chuyện này nhỉ?” - Hạ Quý Thần cúi đầu nhìn điếu thuốc đang cháy rồi đứng thẳng dậy, từ tốn đi tới chỗ của Dương Lê: “Nếu anh không muốn nói đến những chuyện này, vậy thì chúng ta đổi chủ đề.”
Hạ Quý Thần dừng lại trước mặt Dương Lê, liếc nhìn cánh tay phải mà hắn dùng để làm bị thương Quý Ức, hất nhẹ cằm lên và nói: “Anh tự ra tay hay là tôi ra tay?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro