[Đam Mỹ] Nghe Được Giọng Nói Của Anh

Chương 10

Thanh Lộc

2024-07-11 07:28:46

Thanh niên mặc đồng phục bệnh nhân, ánh nắng sau giờ ngọ vẩy vào gương mắt có chút tái nhợt vì bệnh của cậu ấy, tóc đen hơi hất lên để lộ gương mặt hoạt bát, con ngươi đen láy mang theo ý cười như là luồng gió xuân tháng ba thổi nhẹ, khóe miệng hơi nhếch lên, ngay cả đường nét gương mặt hơi góc cạnh cũng bởi vì ý cười mà trở nên nhu hòa, không khỏi khiến cho người ta nhìn đến ngây dại.

Một khắc này, tựa hồ Ô Vân Diễn có một loại ảo giác, dường như người thanh niên đó biết phát sáng.

Cho đến khi rời khỏi phòng bệnh rồi mà Ô Vân Diễn vẫn có chút sững sờ, anh không thể không thừa nhận, dáng dấp của Cố Hoài Vũ hoàn toàn rất hấp dẫn người khác, đặc biệt là lúc cười lên thì giống như là một bức tranh đột nhiên sống lại, giống như vẽ rồng điểm mắt (2).

Cố Hoài Vũ nằm viện hơn một tuần, rốt cục đột nhiên nhớ tới lúc trước anh nhận Loạn Thần, bây giờ cũng không biết thế nào rồi, anh biến mất lâu như vậy, Chuẩn bị sẽ không phát điên chứ.

Lúc này Cố Hoài Vũ mới lấy điện thoại di động ra lên QQ, quả nhiên điện thoại rung không ngừng, QQ cũng không ngừng vang lên tích tích.

[ Chuẩn bị ] Tần Hoài Hà: Vũ Đại? ? ? Vũ Đại? ? ?

[ Chuẩn bị ] Tần Hoài Hà: Vũ Đại, thứ sáu tuần này chúng ta chuẩn bị pia kịch, anh có rảnh không?

[ Chuẩn bị ] Tần Hoài Hà: Vũ Đại? Vũ Đại? Có được hay không /(ㄒoㄒ)/~~

Đây là tin nhắn cũ, thứ sáu cũng qua rồi.

[ Chuẩn bị ] Tần Hoài Hà: Vũ Đại, anh sao vậy? Sao lại biến mất? Nếu anh đọc được thì hồi âm cho tôi một chút được không?

Triệu Tử Hiến - Vu Sơn Hữu Vũ: Xin lỗi, trước đó xảy ra chút chuyện, vẫn luôn không có rảnh lên QQ.

[ Chuẩn bị ] Tần Hoài Hà: Vũ Đại! ! ! Trời ạ! ! ! Rốt cuộc anh cũng xuất hiện! [ Khóc lớn ]

Triệu Tử Hiến - Vu Sơn Hữu Vũ: Là như vậy, trong khoảng thời gian này có thể tôi cũng không thể ghi âm được, nếu như các cô chờ không được nữa thì có thể thay người, tôi không sao đâu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


[ Chuẩn bị ] Tần Hoài Hà: Tại sao lại như vậy! Vũ Đại là thụ quân mà tác giả khâm điểm nha! Không thể thay người không thể thay người. Mạo muội hỏi một câu, thật ra là Vũ Đại bị sao vậy? Sao lại biến mất lâu như vậy, chúng tôi đều cho là anh bị lừa gạt đến nông thôn rồi /(ㄒoㄒ)/~~

Triệu Tử Hiến - Vu Sơn Hữu Vũ: Bị tai nạn xe cộ, bây giờ vẫn còn đang nằm bệnh viện cho nên gần đây không thể pia kịch, cũng không thể ghi âm.

[ Chuẩn bị ] Tần Hoài Hà: Σ(⊙▽⊙ A, Vũ Đại, anh không sao chứ?

Triệu Tử Hiến - Vu Sơn Hữu Vũ: Không sao, qua mấy ngày nữa là có thể xuất viện.

[ Chuẩn bị ] Tần Hoài Hà: Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, chúng tôi có thể pia các phần khác trước, Vũ Đại anh dưỡng long thể cho tốt, đừng lo lắng, chúng tôi chờ anh.

Triệu Tử Hiến - Vu Sơn Hữu Vũ: Ừ.

[ Chuẩn bị ] Tần Hoài Hà: Đúng rồi, Vũ Đại có cần tôi đi giải thích với mấy em gái trong nhóm không?

Thật ra Cố Hoài Vũ cũng không muốn mọi người đều biết chuyện mình xảy ra tai nạn xe cộ, nhưng là ngẫm lại đúng là mình đột nhiên biến mất mới làm cho kế hoạch của mọi người bị rối loạn, là do mình sai trước, hẳn là anh nên cho mọi người một lời giải thích hợp lý, cho nên anh suy tư một lát thì cũng đồng ý.

Triệu Tử Hiến - Vu Sơn Hữu Vũ: Ừ, vậy cũng được.

Cố Hoài Vũ mở nhóm chat ra.

Chú thích: (1) Hộ công: người giúp việc, thường là giúp đỡ chăm sóc bệnh nhân trong bệnh viện, cũng có thể làm việc nhà.

(2) Pia kịch: tất cả người phối vai trong kịch sẽ tập diễn thử trực tiếp với nhau qua phần mềm, trong quá trình đó sẽ tìm ra các lỗi cũng như là các phần diễn chưa đạt và rút kinh nghiệm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Đam Mỹ] Nghe Được Giọng Nói Của Anh

Số ký tự: 0