[Đam Mỹ] Phúc Của Kẻ Ngốc

Phóng lao phải...

2024-10-20 23:29:35

Cố Thượng Lâm: "Không tiễn cô ta đi sao? Dù sao thì cũng đã rất cố gắng leo lên tới giường của cậu mà?"

Mặc Quân: "Đồ đàn bà ngu ngốc đó mà cũng đòi chơi tôi? Đúng là không biết tự lượng sức mình."

Vẫn là căn phòng đó, Mặc Quân không rời đi mà đánh một vòng rồi quay lại. Cố Thượng Lâm có vẻ không chú ý mấy đến người nam nhi đối diện, hắn tỏ vẻ chán nản chống cằm nhìn anh. Một chân bắt chéo lâu lâu lại rung lên một chút như thể rất muốn tiễn khách.

Kể ra Mặc Quân cũng không có ý tốt muốn đưa Tô Yên đến đây. Cô ta rất ngu ngốc nhưng cũng cực kỳ tinh quái, là Mặc Quân thất thố mới để cô ta nắm được thóp của mình.

Mấy ngày trước.

Mặc Quân vẫn như mọi ngày đang đắm chìm vào trụy lạc. Một tay anh ôm eo nam Omega phục vụ, tay kia lại khoác vai nữ Beta xinh đẹp.

Mặc Quân: "Cưng à~ Nói đi tối nay em muốn tôi thưởng thế nào?"

Nam Omega cũng không đề mình chịu thiệt, ngón tay xinh đẹp hư hỏng lướt dọc vùng ngực của Mặc Quân. Đôi mắt ma mị, quyến rũ không yên phân mà dán lên mắt xuống mũi xuống miệng rồi dừng lại ở vùng ngực săn chắc.

Cậu ta áp má mình lên ngực anh, giọng điệu nũng nịu.

Nam Omega: "Mặc Tổng~ Chỉ cần là đồ của ngài cho, tự khắc là đồ tốt. Xuyến Xuyến chỉ mong trong lòng ngài có em, em sẽ phục vụ ngài thật tốt."

Nữ Beta kia liền giận dỗi: "Mặc Tổng, ngài chỉ quan tâm cậu ta thôi vậy còn em thì sao?" Cô tay đưa tay lên lướt nhẹ trên má Mặc Quân rồi dùng một lực nhẹ ép anh nhìn mình.

Nữ Beta: "Mặc Tổng- Em cũng sẽ phục vụ ngài thật tốt."

Mặc Quân lúc này đã ngà ngà say. Đôi mắt lại không yên phận đảo lượn xung quanh. Cuối cùng dừng mặt trên lưng một thiếu nữ ngồi ở phía xa xa. Không biết là do bộ đồ đính những viên ngọc lấp lánh hay do chính cô làm nối bật lên vẻ đẹp của bộ đồ, Mặc Quân nhìn chút lát liền bị hớp hồn. Những lời ong bướm kia cũng vội vã mà bay tan theo điệu nhạc xập xình của quán Bar.

Mặc Quân thả tay đang ôm lấy hai nhân viên phục vụ. Anh đứng lên sửa soạn lại quần áo cho chỉnh tề. Cuối cùng thả chút Pheromone mùi Quế rồi dõng dạc bước về phía cô giá kia.

Mặc Quân: "Em gái, đi một mình sao? Không phiền thì cho phép anh bồi em đêm nay nhé?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một cô gái xinh đẹp, nhìn gần lại càng thêm nét quyến rũ. Mặc Quần đã say nên mắt không được tốt lắm, lại thêm nữ nhân kia trang điểm có phần đậm hơn thường ngày nên anh không dễ dàng nhận ra đây là người quen.

Tô Yên: "Anh đẹp trai, em rất khó không phải rượu nào cũng uống được."

Mặc Quân ngồi xuống chiếc ghế trống bên cạnh, miệng mỉm cười vui vẻ.

Mặc Quân: "Rượu nơi này anh rất quen thuộc, không phiền thì được phép mời tiểu thư xinh đẹp như em một ly."

Không biết cả hai đã uống bao nhiều rượu nhưng có vẻ Mặc Quân đã rất say. Anh cũng không để ý rượu mà anh rót cho Tô Yên đã được cô đồ đi gần hết. Khi Mặc Quân đồ gục trên bàn đã là nửa chai rượu thứ tư.

Tô Yên chật vật đưa vào phòng khách sạn của quán Bar. Vì đây là Bar kinh doanh mở từ 8 giờ tối đến 10 giờ sáng mai nên có dịch vụ ngủ qua đêm. Đương nhiên là có một số dịch vụ đi kèm để phát sinh thêm phụ phí. Mà người thuê dịch vụ phòng cũng thường không có ý nghĩ gì trong sáng.

Có vẻ đống cơ bắp trên cơ thể Mặc Quân cũng không quá vô dụng. Tô Yên phải chật vật cả một lúc mới đưa hắn lên tới giường. Khó khăn lắm mới cởi hết được đống quần áo kia. Cô ta cũng không có ý định tốt lành gì.

Cơ thể hoàn mỹ của Mặc Tổng dần dần được hé lộ. Phải nói đây là body chuẩn men mà bao Alpha hằng mong ước. Ngủ với người đàn ông này, nếu thành công chắc chắc cô ta sẽ đổi đời. Nhưng Tô Yên làm đủ mọi cách người đàn ông kia vẫn không nhúc nhích. Anh ta...không lên được. (

Có lẽ vì quá say, say đến bất tỉnh nhân sự nên Mặc Quân chẳng còn cảm nhận được gì nữa. Dù Tô Yên có bày hàng trăm kể nhưng cô cũng không nghĩ hẳn sẽ say đến mức này. Đúng là đã yếu còn thích ra gió, say, say đến bất tỉnh nhân sự, không còn cảm nhận được gì thì đúng là vô dụng. Uồng công cô nghĩ ra một kế hoàn mỹ để đổi đời.

Tô Yên cũng bật lực nhìn xuống nơi đó mãi không chịu nghe lời. Nhưng đã đến bước này thì không thể rút lui. Đã lỡ phóng lao thì phải theo lao. Cô ta áp môi mình lên cổ Mặc Quân bắt đầu tạo ra dấu vết ái muội. Bản thân cũng tự cởi hết đồ rồi dùng sức cấu mạnh lên cổ, vai rồi ngực tại hiện trường giả một đêm cuồng say. Chỉ ngày mai thôi, khi tỉnh dậy anh ta sẽ phải chịu trách nhiệm với mớ hỗn độn giả này mà không hề hay biết.

Tô Yên: "Anh yên tâm, tôi sẽ cố mà hết sức sử dụng đống tiền của anh lót đường cho tôi đi. Chồng tương lai à~"

****************

Tác giả: Tớ không nghĩ là vào năm học mới sẽ bận rộn nhiều đến mức này. Nhưng với sự yêu thương mãnh liệt của độc giả đối với bộ truyện này đã tiếp thêm động lực để tớ viết tiếp câu chuyện của Tô An. Cảm ơn mọi người đã dành tình cảm cho truyện của tớ nhiều đến thế, yêu mọi người nhiều.333

Cá: Cũng đã kết thúc 3 tháng hè ngắn ngủi rồi. Mọi người đã khai giảng hết chưa nè? Còn tớ cũng rất háo hức đến lúc đi học nhưng thật sự vẫn chưa nghỉ hè đã mà...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Đam Mỹ] Phúc Của Kẻ Ngốc

Số ký tự: 0