Thua thiệt.
2024-10-20 23:29:35
Có lẽ vì bị Pheromone ảnh hưởng, đầu óc của Tô An có chút quay cuồng. Cậu ôm lấy cổ Cố Thượng Lâm muốn đánh dấu chủ quyền lên đôi môi của hắn. Cự vật bé nhỏ cũng đã căng cứng từ lúc nào.
Tô An: "Khó chịu...hức~"
Cố Thượng Lâm cố gắng giữ lấy một chút lí trí trước sự cám dỗ của bé mèo trắng nồng nặc Pheromone Đào. Hắn bế xốc cậu dậy vung bước vào trong nhà. Cố Thượng Lâm đi thẳng một mạch lên phòng tắm của mình. Hắn biết bản thân lúc này không muốn cùng cậu như thế trong lúc cậu mất đi lí trí.
Tô An bị ảnh hưởng bởi Pheromone Rượu Vang của Alpha khiến cậu rất chịu. Người của cậu lúc này nóng ran như phát sốt. Nhưng từng cái chạm tay, từng cái vuốt ve của người kia như gió mát lành lạnh lướt ngang qua cơ thể cậu.
Nước mắt sinh lý của cậu chảy xuống, cậu rất khó chịu, bên dưới cũng cực kỳ khó chịu. Tô An không có chỗ phát tiết liền uất hận cắn mạnh vào bả vai Cố Thượng Lâm. Hắn khẽ rên rỉ.
Cố Thượng Lâm: "A..."
Tô An: "Hức...khó chịu lắm..."
Cố Thượng Lâm: "Bé yêu ngoan nào, nhịn một chút. Chúng ta sắp lên đến phòng rồi."
Cố Thượng Lâm nhanh chóng sải bước đến phòng. Hắn ẵm cậu lên phòng tắm, nhẹ nhàng đặt cậu vào bồn rồi xả nước từ vòi hoa sen.
Một dòng nước mát lạnh trút xuống cơ thể khiến Tô An rùng mình. Cơ thể cậu run lên từng đợt. Một tầng sương sớm đọng lại trên đôi mắt cậu. Tô An mím môi chịu đựng cơn nóng mà bản thân đang phải hứng chịu. Cậu ngước mắt lên, dùng đôi mắt ngấn lệ mà nhìn hắn.
Lúc này Cố Thượng Lâm cũng đang rất khó khăn nhẫn nhịn cơn đau truyền tới từ cự vật to lớn. Nhìn một màn mỹ nhân sinh động như vậy khiến cổ họng hắn khô khốc. Hắn cố gắng chấn tỉnh lại chính mình, liên tục suy nghĩ Không được làm em ấy sợ...
Có vẻ như nước lạnh đã bắt đầu hiệu quả. Tô An lấy lại chút ý thức của mình. Cự vật cũng không còn trướng đau mà đã được hắn giúp cho xìu xuống. Cậu nhận ra mình còn đang trong phòng tắm của hắn. Tô An nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang cố nhẫn nhịn mà lấy vòi nước xịt vào người mình. Bất giác mà lên tiếng.
Tô An: "Anh...rất khó chịu. Anh có muốn tắm chung với An An không?"
Cố Thượng Lâm: Em đúng là tổ tông của tôi mà.
"Bé yêu à, em tắm lâu quá sẽ cảm lạnh. Ra đây anh lau người cho em nào."
Tô An ngoan ngoãn bước ra để Cố Thượng Lâm lau người cho mình. Song, cậu còn để hắn giúp mình mặt quần áo.
Cố Thượng Lâm: "Em ra ngoài trước rồi lên giường nằm, tivi trong phòng cứ xem thoải mái nhé."
Tô An gật đầu ngoan ngoãn: "Dạ..."
Cố Thượng Lâm đợi Tô An ra khỏi phòng tắm liền khóa cửa lại. Hắn nhìn xuống cự vật thô to của mình như muốn làm chim sổ lồng. Có lẽ hắn sẽ còn phải chịu khổ dài dài. Cố Thượng Lâm bất lực thở dài, bước tới đứng dưới vòi sen, xả nước thật mạnh để bên ngoài chỉ nghe được tiếng nước. Cứ thể nửa tiếng đồng hồ trôi qua.
Cạch!
Tô An nhìn người đàn ông quấn khăn tắm ngang hông đang để lộ cơ bắp cuồn cuộn ra. Cậu nhìn hắn rồi lại vén áo lên tự nhìn lại chiếc bụng mỡ của mình. Cậu cau mày, bĩu môi.
Tô An lầm bầm: "Sao mình là không có cái đó, cái bụng vô dụng này."
Cố Thượng Lâm nhìn một màn tự biên tự diễn của Tô An thì không khỏi phì cười. Hắn lau khô mình, mặc quần áo rồi đi tới ngồi bên cậu.
Tô An vẫn nhìn chằm chằm vào chiếc bụng mỡ của mình. Cậu không phục! Cậu cũng muốn có một cơ thể đẹp như hắn. Tô An không khỏi ghen tị với Cố Thượng Lâm, nghĩ tới lại càng thấy tức. Cảm thấy mình thua thiệt, cậu lại giận dỗi quay sang tiếp tục coi tivi.
Tô An: "Khó chịu...hức~"
Cố Thượng Lâm cố gắng giữ lấy một chút lí trí trước sự cám dỗ của bé mèo trắng nồng nặc Pheromone Đào. Hắn bế xốc cậu dậy vung bước vào trong nhà. Cố Thượng Lâm đi thẳng một mạch lên phòng tắm của mình. Hắn biết bản thân lúc này không muốn cùng cậu như thế trong lúc cậu mất đi lí trí.
Tô An bị ảnh hưởng bởi Pheromone Rượu Vang của Alpha khiến cậu rất chịu. Người của cậu lúc này nóng ran như phát sốt. Nhưng từng cái chạm tay, từng cái vuốt ve của người kia như gió mát lành lạnh lướt ngang qua cơ thể cậu.
Nước mắt sinh lý của cậu chảy xuống, cậu rất khó chịu, bên dưới cũng cực kỳ khó chịu. Tô An không có chỗ phát tiết liền uất hận cắn mạnh vào bả vai Cố Thượng Lâm. Hắn khẽ rên rỉ.
Cố Thượng Lâm: "A..."
Tô An: "Hức...khó chịu lắm..."
Cố Thượng Lâm: "Bé yêu ngoan nào, nhịn một chút. Chúng ta sắp lên đến phòng rồi."
Cố Thượng Lâm nhanh chóng sải bước đến phòng. Hắn ẵm cậu lên phòng tắm, nhẹ nhàng đặt cậu vào bồn rồi xả nước từ vòi hoa sen.
Một dòng nước mát lạnh trút xuống cơ thể khiến Tô An rùng mình. Cơ thể cậu run lên từng đợt. Một tầng sương sớm đọng lại trên đôi mắt cậu. Tô An mím môi chịu đựng cơn nóng mà bản thân đang phải hứng chịu. Cậu ngước mắt lên, dùng đôi mắt ngấn lệ mà nhìn hắn.
Lúc này Cố Thượng Lâm cũng đang rất khó khăn nhẫn nhịn cơn đau truyền tới từ cự vật to lớn. Nhìn một màn mỹ nhân sinh động như vậy khiến cổ họng hắn khô khốc. Hắn cố gắng chấn tỉnh lại chính mình, liên tục suy nghĩ Không được làm em ấy sợ...
Có vẻ như nước lạnh đã bắt đầu hiệu quả. Tô An lấy lại chút ý thức của mình. Cự vật cũng không còn trướng đau mà đã được hắn giúp cho xìu xuống. Cậu nhận ra mình còn đang trong phòng tắm của hắn. Tô An nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang cố nhẫn nhịn mà lấy vòi nước xịt vào người mình. Bất giác mà lên tiếng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô An: "Anh...rất khó chịu. Anh có muốn tắm chung với An An không?"
Cố Thượng Lâm: Em đúng là tổ tông của tôi mà.
"Bé yêu à, em tắm lâu quá sẽ cảm lạnh. Ra đây anh lau người cho em nào."
Tô An ngoan ngoãn bước ra để Cố Thượng Lâm lau người cho mình. Song, cậu còn để hắn giúp mình mặt quần áo.
Cố Thượng Lâm: "Em ra ngoài trước rồi lên giường nằm, tivi trong phòng cứ xem thoải mái nhé."
Tô An gật đầu ngoan ngoãn: "Dạ..."
Cố Thượng Lâm đợi Tô An ra khỏi phòng tắm liền khóa cửa lại. Hắn nhìn xuống cự vật thô to của mình như muốn làm chim sổ lồng. Có lẽ hắn sẽ còn phải chịu khổ dài dài. Cố Thượng Lâm bất lực thở dài, bước tới đứng dưới vòi sen, xả nước thật mạnh để bên ngoài chỉ nghe được tiếng nước. Cứ thể nửa tiếng đồng hồ trôi qua.
Cạch!
Tô An nhìn người đàn ông quấn khăn tắm ngang hông đang để lộ cơ bắp cuồn cuộn ra. Cậu nhìn hắn rồi lại vén áo lên tự nhìn lại chiếc bụng mỡ của mình. Cậu cau mày, bĩu môi.
Tô An lầm bầm: "Sao mình là không có cái đó, cái bụng vô dụng này."
Cố Thượng Lâm nhìn một màn tự biên tự diễn của Tô An thì không khỏi phì cười. Hắn lau khô mình, mặc quần áo rồi đi tới ngồi bên cậu.
Tô An vẫn nhìn chằm chằm vào chiếc bụng mỡ của mình. Cậu không phục! Cậu cũng muốn có một cơ thể đẹp như hắn. Tô An không khỏi ghen tị với Cố Thượng Lâm, nghĩ tới lại càng thấy tức. Cảm thấy mình thua thiệt, cậu lại giận dỗi quay sang tiếp tục coi tivi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro