Anh Em Tám Ngườ...
Nhất A Áp
2024-08-07 13:02:38
Bọn họ lập tức nhìn về phía Kiều Sở Sở.
Kiều Sở Sở nhìn Bùi Du Xuyên bằng ánh mắt kì lạ.
Một tay Bùi Du Xuyên cầm khăn lau cà phê trên bàn, vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía Bùi Bất Tiện.
Bùi Bất Tiện nở nụ cười ngọt ngào với anh ấy.
Kiều Sở Sở: […Là ảo giác của mình sao? Sao mình cứ có cảm giác họ đang giấu mình làm gì thế nhỉ?]
Thần kinh mấy người kéo căng, ra vẻ bình thường nhìn điện thoại.
Kiều Sở Sở lười suy nghĩ nhiều, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: [Mặc dù bảy người anh bảy tuyến tình cảm, nhưng thời gian tử vong lại gần nhau, nếu như mình muốn thay đổi kết cục thì phải bóp chết tình yêu của họ từ trong trứng nước, như vậy thì họ sẽ không chết nhỉ?]
Bùi Uyên gửi tin nhắn lên nhóm: “Khi chúng ta thấy Hạ Tuyết Thuần, cái gọi là vừa gặp đã yêu đã bị bóp chết rồi.”
Bùi Triệt: “Sao Kiều Sở Sở không phát hiện ra chúng ta không có hứng thú với Hạ Tuyết Thuần vậy?”
Bùi Từ: “Ha ha, não Kiều Sở Sở đâu lớn đến mức đó, anh trông cậy em ấy có thể phát hiện cái gì?”
Bùi Mộc: “Ngay cả phép nhân chia em ấy cũng tính không đúng!”
Bùi Phong Lộng: “Lại còn mơ mộng bảo vệ chúng ta.”
Bùi Du Xuyên: “…Còn mẹ nó rất cảm động?”
Bùi Bất Tiện: “Nhưng em ấy bảo vệ chúng ta không phải vì chúng ta chết rồi em ấy cũng sẽ bị ảnh hưởng, nên em ấy mới bảo vệ chúng ta?”
Sáu người khác: “?”
Đúng rồi.
Nếu như họ chết rồi Kiều Sở Sở cũng sẽ phá sản, nói không chừng cũng chết cùng cũng nên.
Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa bị làm cho cảm động rồi.
Kiều Sở Sở nhíu mày suy nghĩ: [Mặc kệ họ có vừa gặp đã yêu không, từ sau chuyện Lâm Thanh gặp mẹ nữ chính, mình cảm thấy nội dung trong cốt truyện sẽ xảy ra, cho nên nhất định họ sẽ rung động.]
[Mà trong bảy người, người đầu tiên động lòng là anh bảy Bùi Bất Tiện.]
Sáu người trên bàn ăn đều đồng thời nhìn về phía Bùi Bất Tiện!
Bùi Bất Tiện ôm chó, vừa mơ màng vừa vô tội ngẩng đầu.
Ánh mắt các anh em khác giao nhau.
Sao lại là anh ấy?
Trong mấy anh em bọn họ, ai tiếp nhận thử thách trước cũng được.
Chỉ có duy nhất Bùi Bất Tiện tính cách kì lạ nhất là không được!
Bùi Du Xuyên: “Khiến người khác đau lòng quá mà, hạng nhất lại là Bùi Bất Tiện sao? Cược một trăm tệ Bùi Bất Tiện sẽ yêu Hạ Tuyết Thuần!”
Bùi Từ: “Em theo!”
Bùi Mộc: Em theo!”
Bùi Phong Lộng: “Mấy người thật quá đáng, sao có thể nghĩ Tiểu Thất như vậy, tốt xấu gì nó cũng là em bảy của chúng ta!”
Bùi Du Xuyên: “Vậy em có theo hay không?”
Bùi Phong Lộng: “Em cược hết.”
Những người khác: “?”
Kiều Sở Sở vẫn trầm tư: [Hạ Tuyết Thuần sẽ đến căn nhà này làm người giúp việc tạm thời, cho nên một tháng này sẽ là thời gian vàng của cô ta và các anh.]
Bùi Du Xuyên nhanh chóng nói đùa: “Hủy họp, em đến cổng rải đinh.”
Bùi Phong Lộng: “Hủy họp, em đi đuổi hết người giúp việc.”
Bùi Từ: “Hủy họp, em đi tìm thầy trừ tà.”
Bùi Mộc: “Hủy họp, vì em muốn hủy họp.”
Bùi Triệt: “…”
Bùi Uyên: “Cảnh cáo mấy người, ai cũng không được phép ngăn cản kịch bản, nếu không Kiều Sở Sở sẽ không thể dự đoán chuyện xảy ra tiếp theo, chúng ta chỉ cần thay đổi tình hình vào lúc mấu chốt là được, đừng biến chuyện thành việc khó.”
Cảnh tượng ồn ào lập tức dừng lại.
Bùi Uyên nhìn về phía Bùi Bất Tiện: “Tiểu Thất, một mình em có thể đối phó được không?”
Bùi Bất Tiện: “Em không phải một mình, em còn có một con chó nữa.”
Bùi Uyên: “…”
Những người khác: “…”
Kiều Sở Sở nhìn Bùi Du Xuyên bằng ánh mắt kì lạ.
Một tay Bùi Du Xuyên cầm khăn lau cà phê trên bàn, vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía Bùi Bất Tiện.
Bùi Bất Tiện nở nụ cười ngọt ngào với anh ấy.
Kiều Sở Sở: […Là ảo giác của mình sao? Sao mình cứ có cảm giác họ đang giấu mình làm gì thế nhỉ?]
Thần kinh mấy người kéo căng, ra vẻ bình thường nhìn điện thoại.
Kiều Sở Sở lười suy nghĩ nhiều, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: [Mặc dù bảy người anh bảy tuyến tình cảm, nhưng thời gian tử vong lại gần nhau, nếu như mình muốn thay đổi kết cục thì phải bóp chết tình yêu của họ từ trong trứng nước, như vậy thì họ sẽ không chết nhỉ?]
Bùi Uyên gửi tin nhắn lên nhóm: “Khi chúng ta thấy Hạ Tuyết Thuần, cái gọi là vừa gặp đã yêu đã bị bóp chết rồi.”
Bùi Triệt: “Sao Kiều Sở Sở không phát hiện ra chúng ta không có hứng thú với Hạ Tuyết Thuần vậy?”
Bùi Từ: “Ha ha, não Kiều Sở Sở đâu lớn đến mức đó, anh trông cậy em ấy có thể phát hiện cái gì?”
Bùi Mộc: “Ngay cả phép nhân chia em ấy cũng tính không đúng!”
Bùi Phong Lộng: “Lại còn mơ mộng bảo vệ chúng ta.”
Bùi Du Xuyên: “…Còn mẹ nó rất cảm động?”
Bùi Bất Tiện: “Nhưng em ấy bảo vệ chúng ta không phải vì chúng ta chết rồi em ấy cũng sẽ bị ảnh hưởng, nên em ấy mới bảo vệ chúng ta?”
Sáu người khác: “?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đúng rồi.
Nếu như họ chết rồi Kiều Sở Sở cũng sẽ phá sản, nói không chừng cũng chết cùng cũng nên.
Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa bị làm cho cảm động rồi.
Kiều Sở Sở nhíu mày suy nghĩ: [Mặc kệ họ có vừa gặp đã yêu không, từ sau chuyện Lâm Thanh gặp mẹ nữ chính, mình cảm thấy nội dung trong cốt truyện sẽ xảy ra, cho nên nhất định họ sẽ rung động.]
[Mà trong bảy người, người đầu tiên động lòng là anh bảy Bùi Bất Tiện.]
Sáu người trên bàn ăn đều đồng thời nhìn về phía Bùi Bất Tiện!
Bùi Bất Tiện ôm chó, vừa mơ màng vừa vô tội ngẩng đầu.
Ánh mắt các anh em khác giao nhau.
Sao lại là anh ấy?
Trong mấy anh em bọn họ, ai tiếp nhận thử thách trước cũng được.
Chỉ có duy nhất Bùi Bất Tiện tính cách kì lạ nhất là không được!
Bùi Du Xuyên: “Khiến người khác đau lòng quá mà, hạng nhất lại là Bùi Bất Tiện sao? Cược một trăm tệ Bùi Bất Tiện sẽ yêu Hạ Tuyết Thuần!”
Bùi Từ: “Em theo!”
Bùi Mộc: Em theo!”
Bùi Phong Lộng: “Mấy người thật quá đáng, sao có thể nghĩ Tiểu Thất như vậy, tốt xấu gì nó cũng là em bảy của chúng ta!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bùi Du Xuyên: “Vậy em có theo hay không?”
Bùi Phong Lộng: “Em cược hết.”
Những người khác: “?”
Kiều Sở Sở vẫn trầm tư: [Hạ Tuyết Thuần sẽ đến căn nhà này làm người giúp việc tạm thời, cho nên một tháng này sẽ là thời gian vàng của cô ta và các anh.]
Bùi Du Xuyên nhanh chóng nói đùa: “Hủy họp, em đến cổng rải đinh.”
Bùi Phong Lộng: “Hủy họp, em đi đuổi hết người giúp việc.”
Bùi Từ: “Hủy họp, em đi tìm thầy trừ tà.”
Bùi Mộc: “Hủy họp, vì em muốn hủy họp.”
Bùi Triệt: “…”
Bùi Uyên: “Cảnh cáo mấy người, ai cũng không được phép ngăn cản kịch bản, nếu không Kiều Sở Sở sẽ không thể dự đoán chuyện xảy ra tiếp theo, chúng ta chỉ cần thay đổi tình hình vào lúc mấu chốt là được, đừng biến chuyện thành việc khó.”
Cảnh tượng ồn ào lập tức dừng lại.
Bùi Uyên nhìn về phía Bùi Bất Tiện: “Tiểu Thất, một mình em có thể đối phó được không?”
Bùi Bất Tiện: “Em không phải một mình, em còn có một con chó nữa.”
Bùi Uyên: “…”
Những người khác: “…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro