Tìm ta làm gì?
KK Cố Hương
2024-07-12 17:17:59
“Nha đầu, ta tìm ngươi đã lâu, không ngờ vận khí tốt như vậy, hai người ta muốn tìm đều là ngươi.”
“Tìm ta?” Mộ Như Nguyệt nhướng mày, “Tìm ta làm gì?”
“Ha hả” Vô Ngu mỉm cười, “Nha đầu, ta muốn thu ngươi làm đồ đệ."
Mộ Như Nguyệt uống một ngụm trà cho nhuận họng, cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Ta từ chối "Nàng quyết đoán không chừa đường sống, khiến mấy người ở đây đều lập tức ngây ngẩn. Vô Ngu đại sư là ai? Thủ tịch đan dược sư Thanh Vân Môn, ngay cả môn chủ cũng phải nể mặt vài phần.
Một nhân vật cường đại như vậy muốn thu đồ đệ, thế nhưng lại bị từ chối? Nếu nhóm thiên chỉ kiêu tử của Thanh Vân Môn nghe được, phỏng chừng sẽ có một loại xúc động muốn đánh nữ nhân này một trận.
“Nha đầu, ngươi từ chối ta thì cũng nên cho ta một lý do. đi?" Vô Ngu cũng không ngờ Mộ Như Nguyệt sẽ từ chối, hơi
ngẩn ra một chút.
“Làm đồ đệ ngươi không có lợi ích gì” Mộ Như Nguyệt liếc. hẳn một cái, không nhanh không chậm nói.
Chuyện không có lợi nàng sẽ không làm.
“Ai nói với ngươi làm đồ đệ của ta không có lợi ích gì? Đan dược, địa vị, ngươi muốn cái gì ta đều có thể cho ngươi, dù ngươi muốn đi ngang trong Thanh Vân Môn, ta cũng cam đoan không ai dám đụng tới một cọng lông tơ của ngươi”
Vô Ngu mỉm cười, buông lời thề son sắt.
Lợi ích? Còn không đơn giản sao? Nàng muốn cái gì hẳn đều có thể cho, chỉ cần có hẳn ở đây, dù có là nữ nhi của môn chủ cũng không dám động tới nàng.
Mắt Mộ Như Nguyệt sáng lấp lánh, trên cái đại lục này, có chỗ dựa là có thêm một phần đảm bảo, nghe giọng điệu lão già này, làm đồ đệ của hắn cũng không tồi.
Trọng yếu là nếu có sư phụ chỉ dạy, trên con đường tu luyện có thể ít trở ngại hơn. “Được, ta miễn cưỡng đồng ý đi.”
Miễn cưỡng?
Đồng Húc suýt chút nữa ngã quy, Vô Ngu đại sư muốn thu nàng làm đồ đệ, nàng vậy là miễn cưỡng làm? Phải biết rằng đồ đệ của Vô Ngu đại sư còn tôn quý hơn gấp trăm lần công chúa của một nước.
Nàng còn dám nói như thế?
Bất quá Vô Ngu đại sư mặc kệ nàng có miễn cưỡng hay không, chỉ cần Mộ Như Nguyệt đồng ý là quan trọng hơn hết.
“Nha đầu, nếu ngươi đã trở thành đồ đệ của lão phu, có nên báo thân phận ngươi cho lão phu không?” Ánh mắt Vô Ngu lộ ra sự kích động.
“Tìm ta?” Mộ Như Nguyệt nhướng mày, “Tìm ta làm gì?”
“Ha hả” Vô Ngu mỉm cười, “Nha đầu, ta muốn thu ngươi làm đồ đệ."
Mộ Như Nguyệt uống một ngụm trà cho nhuận họng, cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Ta từ chối "Nàng quyết đoán không chừa đường sống, khiến mấy người ở đây đều lập tức ngây ngẩn. Vô Ngu đại sư là ai? Thủ tịch đan dược sư Thanh Vân Môn, ngay cả môn chủ cũng phải nể mặt vài phần.
Một nhân vật cường đại như vậy muốn thu đồ đệ, thế nhưng lại bị từ chối? Nếu nhóm thiên chỉ kiêu tử của Thanh Vân Môn nghe được, phỏng chừng sẽ có một loại xúc động muốn đánh nữ nhân này một trận.
“Nha đầu, ngươi từ chối ta thì cũng nên cho ta một lý do. đi?" Vô Ngu cũng không ngờ Mộ Như Nguyệt sẽ từ chối, hơi
ngẩn ra một chút.
“Làm đồ đệ ngươi không có lợi ích gì” Mộ Như Nguyệt liếc. hẳn một cái, không nhanh không chậm nói.
Chuyện không có lợi nàng sẽ không làm.
“Ai nói với ngươi làm đồ đệ của ta không có lợi ích gì? Đan dược, địa vị, ngươi muốn cái gì ta đều có thể cho ngươi, dù ngươi muốn đi ngang trong Thanh Vân Môn, ta cũng cam đoan không ai dám đụng tới một cọng lông tơ của ngươi”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vô Ngu mỉm cười, buông lời thề son sắt.
Lợi ích? Còn không đơn giản sao? Nàng muốn cái gì hẳn đều có thể cho, chỉ cần có hẳn ở đây, dù có là nữ nhi của môn chủ cũng không dám động tới nàng.
Mắt Mộ Như Nguyệt sáng lấp lánh, trên cái đại lục này, có chỗ dựa là có thêm một phần đảm bảo, nghe giọng điệu lão già này, làm đồ đệ của hắn cũng không tồi.
Trọng yếu là nếu có sư phụ chỉ dạy, trên con đường tu luyện có thể ít trở ngại hơn. “Được, ta miễn cưỡng đồng ý đi.”
Miễn cưỡng?
Đồng Húc suýt chút nữa ngã quy, Vô Ngu đại sư muốn thu nàng làm đồ đệ, nàng vậy là miễn cưỡng làm? Phải biết rằng đồ đệ của Vô Ngu đại sư còn tôn quý hơn gấp trăm lần công chúa của một nước.
Nàng còn dám nói như thế?
Bất quá Vô Ngu đại sư mặc kệ nàng có miễn cưỡng hay không, chỉ cần Mộ Như Nguyệt đồng ý là quan trọng hơn hết.
“Nha đầu, nếu ngươi đã trở thành đồ đệ của lão phu, có nên báo thân phận ngươi cho lão phu không?” Ánh mắt Vô Ngu lộ ra sự kích động.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro