Dẫn Nhi Tử Đi Lưu Đày, Sơ Sẩy Thế Nào Lại Trở Thành Hoàng Đế
Vừa Xuyên Không Đã Sinh Con 2
Ngô Đồng Dạ Vũ
2024-06-16 07:56:17
Mọi người còn chưa kịp vui mừng đã bị giọng nói đó dọa cho thót tim, ai nấy đều trở nên căng thẳng. Bà đỡ run rẩy đưa tay lên thử xem Quân Uyển còn thở hay không.
Sau khi phát hiện nàng vẫn còn hơi thở, bà ấy mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ngân Lan cô nương đừng lo lắng, do lúc nãy sinh nở mất sức nên Vương phi mới ngất đi thôi, đợi lát nữa khôi phục thể lực là người tỉnh lại ngay.” Bà đỡ giải thích.
Nghe vậy, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Vị ma ma kia không ngừng lau nước mắt: “Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.”
Lúc này, một bà đỡ khác mới hoàn hồn, vui mừng chạy ra ngoài, nói với vị công công tâm phúc của Hoàng đế đang đứng chờ bên ngoài: “Bẩm Vương công công, Vương phi đã hạ sinh một tiểu hoàng tôn.”
“Tốt, tốt, tốt, Hoàng thượng có thể yên tâm rồi.” Vương công công nói xong định quay người rời đi, nhưng dường như nhớ ra điều gì đó, ông ta quay lại dặn dò bà đỡ: “Hãy chăm sóc Vương phi và Tiểu hoàng tôn cho tốt, nếu có sơ suất gì thì các ngươi gánh không nổi đâu.”
“Nô tỳ tuân lệnh.”
Sau khi cảnh cáo xong, Vương công công mới vội vàng rời đi.
Ông ta phải nhanh chóng quay về hoàng cung báo tin vui này cho Hoàng thượng và Quý phi nương nương.
Lúc này, tiểu hoàng tôn đã được bà đỡ lau rửa sạch sẽ, cắt rốn và quấn tã cẩn thận.
Bà đỡ kiểm tra cho Quân Uyển, sau đó thay ga giường cho nàng.
“Linh Lan, lấy số ngân lượng Vương phi thưởng cho các bà đỡ ra đây.” Vị ma ma lúc nãy lau mồ hôi cho Quân Uyển lên tiếng.
“Vâng.”
Linh Lan nhanh chóng bưng một cái khay trở lại, trên đó đặt vài cái túi thơm thêu hoa sen, bên trong đựng đầy vàng lá.
“Đa tạ Vương phi! Đa tạ ma ma!” Thấy vậy, mấy bà đỡ mừng rỡ, quỳ xuống hành lễ tạ ơn, sau đó cất túi thơm vào trong người.
Sau khi các bà đỡ rời đi, ma ma dặn dò Linh Lan mang canh gà đi hâm nóng, để khi nào Vương phi tỉnh lại là có thể dùng ngay. Sau đó bà ta quay người, nhìn Quân Uyển đang nằm trên giường với ánh mắt đầy thương xót, rồi mới bước đến bên chiếc nôi.
-------
Trong hoàng cung.
Vương công công trở về tẩm cung của Hoàng đế và bẩm báo: “Chúc mừng Hoàng thượng, chúc mừng Quý phi nương nương, Chiến Vương phi đã hạ sinh hoàng tôn, mẫu tử bình an ạ!”
Nghe vậy, trên khuôn mặt tiều tụy của Hoàng đế lộ ra vẻ vui mừng: “Tốt lắm! Đúng là tôn nhi ngoan của trẫm.”
Di Quý phi bên cạnh cũng nở nụ cười vui vẻ: “Hoàng thượng, Vương phi của Diễm Nhi đã sinh hạ hoàng tôn, có nên cho Diễm Nhi hồi kinh không ạ?”
“Ừ, nên cho nó về.” Hoàng đế nhìn về phía Vương công công: “Vương Tài, truyền chỉ, cho Chiến Vương Mặc Diễm nhanh chóng hồi kinh.”
Nói xong, ông ta lại nói tiếp: “Chiến Vương phi hạ sinh hoàng tôn, lập công lớn, thưởng trăm lượng hoàng kim, năm mươi thước gấm vóc, châu báu ngọc ngà mỗi loại ba hòm, trang sức bằng vàng bạc tùy ý.
Trưởng tôn của Chiến Vương đặt tên là Cảnh Sâm. Khâm thử!”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sau khi phát hiện nàng vẫn còn hơi thở, bà ấy mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ngân Lan cô nương đừng lo lắng, do lúc nãy sinh nở mất sức nên Vương phi mới ngất đi thôi, đợi lát nữa khôi phục thể lực là người tỉnh lại ngay.” Bà đỡ giải thích.
Nghe vậy, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Vị ma ma kia không ngừng lau nước mắt: “Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.”
Lúc này, một bà đỡ khác mới hoàn hồn, vui mừng chạy ra ngoài, nói với vị công công tâm phúc của Hoàng đế đang đứng chờ bên ngoài: “Bẩm Vương công công, Vương phi đã hạ sinh một tiểu hoàng tôn.”
“Tốt, tốt, tốt, Hoàng thượng có thể yên tâm rồi.” Vương công công nói xong định quay người rời đi, nhưng dường như nhớ ra điều gì đó, ông ta quay lại dặn dò bà đỡ: “Hãy chăm sóc Vương phi và Tiểu hoàng tôn cho tốt, nếu có sơ suất gì thì các ngươi gánh không nổi đâu.”
“Nô tỳ tuân lệnh.”
Sau khi cảnh cáo xong, Vương công công mới vội vàng rời đi.
Ông ta phải nhanh chóng quay về hoàng cung báo tin vui này cho Hoàng thượng và Quý phi nương nương.
Lúc này, tiểu hoàng tôn đã được bà đỡ lau rửa sạch sẽ, cắt rốn và quấn tã cẩn thận.
Bà đỡ kiểm tra cho Quân Uyển, sau đó thay ga giường cho nàng.
“Linh Lan, lấy số ngân lượng Vương phi thưởng cho các bà đỡ ra đây.” Vị ma ma lúc nãy lau mồ hôi cho Quân Uyển lên tiếng.
“Vâng.”
Linh Lan nhanh chóng bưng một cái khay trở lại, trên đó đặt vài cái túi thơm thêu hoa sen, bên trong đựng đầy vàng lá.
“Đa tạ Vương phi! Đa tạ ma ma!” Thấy vậy, mấy bà đỡ mừng rỡ, quỳ xuống hành lễ tạ ơn, sau đó cất túi thơm vào trong người.
Sau khi các bà đỡ rời đi, ma ma dặn dò Linh Lan mang canh gà đi hâm nóng, để khi nào Vương phi tỉnh lại là có thể dùng ngay. Sau đó bà ta quay người, nhìn Quân Uyển đang nằm trên giường với ánh mắt đầy thương xót, rồi mới bước đến bên chiếc nôi.
-------
Trong hoàng cung.
Vương công công trở về tẩm cung của Hoàng đế và bẩm báo: “Chúc mừng Hoàng thượng, chúc mừng Quý phi nương nương, Chiến Vương phi đã hạ sinh hoàng tôn, mẫu tử bình an ạ!”
Nghe vậy, trên khuôn mặt tiều tụy của Hoàng đế lộ ra vẻ vui mừng: “Tốt lắm! Đúng là tôn nhi ngoan của trẫm.”
Di Quý phi bên cạnh cũng nở nụ cười vui vẻ: “Hoàng thượng, Vương phi của Diễm Nhi đã sinh hạ hoàng tôn, có nên cho Diễm Nhi hồi kinh không ạ?”
“Ừ, nên cho nó về.” Hoàng đế nhìn về phía Vương công công: “Vương Tài, truyền chỉ, cho Chiến Vương Mặc Diễm nhanh chóng hồi kinh.”
Nói xong, ông ta lại nói tiếp: “Chiến Vương phi hạ sinh hoàng tôn, lập công lớn, thưởng trăm lượng hoàng kim, năm mươi thước gấm vóc, châu báu ngọc ngà mỗi loại ba hòm, trang sức bằng vàng bạc tùy ý.
Trưởng tôn của Chiến Vương đặt tên là Cảnh Sâm. Khâm thử!”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro