[Dân Quốc] Pháp Y Bạch Hướng Mặc

Chương 20

Lạc Tân

2024-11-21 20:12:15

Tài xế nói xong sắc mặt biến đổi: “Có phải hay không là do những tư liệu đó hại chết tiểu thư? Tôi, tôi nghe tiểu thư nói chỉ cần tiêu hủy liền sẽ không có chuyện gì, tôi mới giúp đỡ cô ấy!”

Người chết cũng không phải Trương Thư Ninh, việc này cũng không có truyền đi ra ngoài, bởi vậy mọi người đều còn không biết sự thật.

“Lúc anh khiêng cái vali này, có cảm giác gì làm ngươi đặc biệt chú ý sao?” Bạch Hướng Mặc hỏi.

“Tôi nhớ rõ chiếc vali này rất nặng.” Tài xế nghĩ nghĩ, “Nga, nó còn phát ra mùi máu tươi cùng mùi hôi thối. Tiểu thư nói với tôi là để che giấu tai mắt của khác, nàng để vào bên trong một ít thịt hư thối. Nếu như bị người kiểm tra, cũng sẽ không bị phát hiện.”

Quản gia biểu tình tức khắc trở nên khó coi lên: “Nó nặng bao nhiêu a?”

“Ít nhất cũng đến bảy tám chục cân, tôi lúc ấy khiêng nó, cái eo đều muốn gãy.”

Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn có thể thản nhiên tiếp thu Trương Thư Ninh đưa rượu và thức ăn, vì hắn cảm thấy chính mình đã giúp tiểu thư một chuyện lớn.

Quản gia tức giận đến xanh mặt, muốn động thủ đánh tài xế lại bận tâm Tề Minh cùng Bạch Hướng Mặc còn ở đây, ngạnh sinh sinh mà nhịn xuống.

Bạch Hướng Mặc cảm xúc phức tạp, không nghĩ làm cảm xúc này ảnh hưởng chính mình công tác, như vậy thực dễ dàng ảnh hưởng đến phán đoán.

Loại cảm xúc này không phải đến từ chính hắn, mà là đến từ sâu trong thân thể còn sót lại linh hồn, một cái sắp biến mất linh hồn, làm Bạch Hướng Mặc kịch liệt đau đớn.

Tề Minh nhìn lại đây, vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu.

Bạch Hướng Mặc hít sâu một hơi, nỗ lực làm cho tâm tình bình phục lại.

“Anh dẫn tôi đi xem cái lỗ chó kia đi.” Bạch Hướng Mặc dùng khuỷu tay đẩy đẩy Tề Minh, vừa lúc đụng phải hắn eo.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tề Minh eo lập tức rụt lại, tay hoảng loạn mà đẩy ra Bạch Hướng Mặc cánh tay, hắn động tác quá lớn, không cẩn thận chạm tới rồi chính mình áo sơmi.

Tề Minh sắc mặt liền cùng hắn tay giống nhau đen xuống dưới, tròng mắt đều sắp rớt ra mà nhìn chằm chằm chỗ bị dơ kia:

“Trời ơi, hai mươi đồng đại dương của tôi a!”

“Ách……”

Bạch Hướng Mặc vì giữ thói quen không để tay chạm vào người khác, nên mới dùng khuỷu tay.

Không nghĩ tới Tề Minh một cái đại lão gia lại mẫn cảm đến như vậy, vì một bộ quần áo mà kích động, cùng trước đó hình tượng hoàn toàn bất đồng.

“Khi nào xong việc tôi sẽ giúp anh giặt? Hẳn là có thể giặt sạch sẽ.”

Tề Minh thở ra một ngụm trọc khí, xả ra một cái gương mặt tươi cười, nho nhã lễ độ, dường như người vừa rồi nói chuyện thô bạo không phải là hắn.

“Tôi đi rửa tay.”

Qua một hồi lâu, Tề Minh mới từ nhà vệ sinh ra tới, tay đều bị xoa đỏ.

Trên tay sạch sẽ, móng tay cũng sạch.

Tề Minh: “Đi, chúng ta qua đi nhìn xem đi.”

Bạch Hướng Mặc đi theo Tề Minh phía sau, nhìn đến Tề Minh lâu lâu sẽ liếc mắt nhìn vết bẩn kia, sau đó nhẹ nhàng nhăn lại chân mày.

Nhưng chỉ cần có người nhìn về phía anh ta, thì sẽ lại biến thành bộ dáng bình thường như không có việc gì.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bạch Hướng Mặc thấy vậy bất giác mà nở nụ cười, nguyên bản tâm tình đang nặng nề cũng thư hoãn không ít.

“Nơi này xác thật thực kín đáo, các anh làm sao phát hiện nó?”

Bên ngoài lỗ chó này, nếu như nhánh cây cùng dây đằng trước đó không có bị dọn dẹp, Bạch Hướng Mặc thật đúng là nhìn không ra tới chỗ này còn có cái hố, miệng hố còn không nhỏ.

Lỗ chó nằm ở biệt thự trong một góc, nơi đó cây xanh hình thành bóng râm, trên tường còn phủ đầy dây thường xuân.

Mà bên kia lỗ chó là đi thông một con đường nhỏ, đầu tường gieo trồng một loạt cây bụi gai.

Con đường nhỏ này một đầu đi thông chính là cái hẻm cụt, ngày thường lui tới người cũng không nhiều.

Nếu vào buổi tối từ nơi này trốn đi, rất khó bị người phát hiện.

Bạch Hướng Mặc cũng đã từng đi qua nơi này, trước nay chưa hề phát hiện ra nơi này thế nhưng còn có cái lỗ lớn như vậy.

Tề Minh điều chỉnh chính mình tay áo: “Tôi đương nhiên là có biện pháp.”

Bạch Hướng Mặc nhìn trên mặt đất lộn xộn dấu chân, nhíu mày: “Phía trước có người từ cái này lỗ chó bò qua đi sao?”

“Không có, phát hiện cái này miệng hố lúc sau, chúng tôi dều rất cẩn thận, chỉ tiến hành dọn sạch nhánh cây cùng dây đằng, tất cả mọi người chỉ ở bên ngoài kiểm tra.”

Bạch Hướng Mặc từ cửa hố hướng bên trong xem, tới gần chỗ miệng hố xác thật không giống bên ngoài giống nhau lộn xộn, không khỏi tán thưởng gật gật đầu.

“Bảo hộ hiện trường vụ án là điểm mấu chốt đầu tiên, nếu không sẽ đối mặt sau công tác điều tra mang đến rất lớn ảnh hưởng. Nếu giữ hiện trường không tốt còn sẽ hủy diệt một ít vật chứng cùng dấu vết. Lần sau, tốt nhất dùng mảnh vải mỏng đem nơi này vây quanh lại, nhắc nhở mọi người không cần tới gần.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Dân Quốc] Pháp Y Bạch Hướng Mặc

Số ký tự: 0