[Dân Quốc] Sau Khi Ly Hôn, Đại Lão Quân Phiệt Bỗng Chốc Bạc Đầu

Gặp Gỡ Đốc Quân...

2024-11-17 18:35:01

Phó quan vâng lệnh.

Từ Phương Độ: "Anh Dụ, gọi cô ấy tới đây sao?"

"Sao nào?"

"Ngài không đến viện của cô ấy?" Từ Phương Độ vừa nói, tay vẫn không ngừng xoa bóp: "Ngài vẫn chưa đến Trích Ngọc Cư lần nào."

Thịnh Trường Dụ: "Đừng giả bộ đoan trang. Chuyện của tôi, không đến lượt em lắm miệng."

Từ Phương Độ vâng dạ, cúi thấp đầu, không dám nói thêm.

Rất nhanh, Ninh Trinh tới.

Thịnh Trường Dụ kéo rèm che xuống.

Vì vậy Ninh Trinh đứng ngoài màn, chỉ có thể nhìn thấy bóng người mờ mờ bên trong màn, dường như không mặc quần áo.

Ninh Trinh đã thay bộ đồ sạch sẽ, tóc tai chỉnh tề.

Thịnh Trường Dụ qua khe màn, quan sát cô một lúc, không nói lời nào.

Ninh Trinh không vội vã, cũng không chút lúng túng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thịnh Trường Dụ khẽ động, kéo Từ Phương Độ từ phía sau vào lòng ngực mình.

Từ Phương Độ khẽ kêu lên.

Ánh mắt Thịnh Trường Dụ sắc lạnh, cảnh cáo cô ta. Cô ta liền đổi tư thế, ngoan ngoãn nằm im trong lòng Thịnh Trường Dụ.

Người phụ nữ bên ngoài màn vẫn đứng yên, không hề chớp mắt.

"Cô tên là Ninh Trinh?" Thịnh Trường Dụ cất lời.

Anh đã để Ninh Trinh chờ mười phút.

Anh không nói, Ninh Trinh cũng không nói, thậm chí còn thoải mái hơn anh.

"Vâng, đốc quân." Ninh Trinh đáp.

"Cô bắn súng rất giỏi." Thịnh Trường Dụ nói.

Vừa chạy vừa bắn, hơn nữa bắn rất chính xác, Thịnh Trường Dụ cảm thấy chữ “khá tốt” chưa đủ để khen ngợi cô.

Cô bắn súng rất điêu luyện.

"Hồi nhỏ, tôi học cùng các anh trai." Ninh Trinh trả lời.

Nghe xong câu này, Thịnh Trường Dụ khẽ cau mày, trong lòng trào lên cảm giác chán ghét.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Anh ghét gia đình nhà họ Ninh bao nhiêu, hoàn toàn không thể diễn tả bằng lời.

Sẽ có ngày, anh tiêu diệt toàn bộ nhà họ Ninh.

Một cô gái dũng mãnh như vậy, bắn súng giỏi như thế, lại xuất thân từ nhà họ Ninh.

Như viên ngọc lam quý giá, lại được lôi lên từ cống rãnh.

"Bây giờ cô là vợ của tôi." Thịnh Trường Dụ nói.

Ninh Trinh biết câu này có ẩn ý, chỉ đáp một câu “vâng” rồi im lặng chờ anh nói tiếp.

"Phồn Phồn là vợ lẽ của tôi, hôm nay em xử lý cô ta như vậy, có thích hợp không?" Thịnh Trường Dụ hỏi.

Ninh Trinh: "Không thích hợp lắm."

Thịnh Trường Dụ nhướng mày: "Chỗ nào không thích hợp?"

"Cô ta vô lễ với lão phu nhân, còn khiêu khích mối quan hệ giữa ngài và lão phu nhân. Đáng lẽ nên bắn chết tại chỗ." Ninh Trinh nói.

Thịnh Trường Dụ: "..."

Ninh Trinh: "Tôi không giết cô ta, đúng là không thích hợp. Chỉ vì đây là chuyện trong nhà, nữ quyến trong nhà đều nhát gan. Nếu có người chết, e rằng mẹ cũng không vui. Trước chữ hiếu, quy tắc có thể nới lỏng, nên tôi mới tha cho cô ta một mạng."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Dân Quốc] Sau Khi Ly Hôn, Đại Lão Quân Phiệt Bỗng Chốc Bạc Đầu

Số ký tự: 0