Dẫn Sói Vào Nhà
Mễ Lộ Lộ
2024-10-04 22:35:00
Mấy tối gần đây hắn đều dùng khăn tay của Thẩm Âm Âm để tự thủ dâm, mới đầu còn có thể loát bắn, đến bây giờ thời gian cương cùng của hắn càng ngày càng lâu. Chỉ có nghe giọng Thẩm Âm Âm mới có thể giúp hắn bắn tinh.
Chu Lệ: “Không cần mời, tôi tự trả tiền.”
Hảo cảm của cô với Chu Lệ lại tăng thêm vài phần, hắn không phải là người ham chút lợi nhỏ.
Thẩm Âm Âm cười ha hả, “Anh Chu không cần khách sáo như vậy, đây là phúc lợi của ông chủ dành cho nhân viên. Nhân viên trong tiệm có thể uống nước thoải mái. Tôi nghĩ anh không thích uống đồ quá ngọt nên mới mời anh uống cái này.”
Chu lệ nghe thấy tiếng cười của Thẩm Âm Âm, lại có ý muốn bắn, tiếp theo sau là một tiếng thở dốc nho nhỏ phát ra từ cổ họng, rồi một dòng tinh dịch trắng đục bắn ra.
Chu Lệ nhìn tinh dịch của mình trên khăn giấy có chút tiếc nuối, nhiều như vậy phải bắn vào miệng cô mới tốt.
Giữa trưa Chu Lệ đến tiệm trà sữa, có điều không phải đi tay không đến. Thẩm Âm Âm mời hắn uống nước, hắn mang bánh kem nhà họ Lâm đến cho cô, là loại bánh Black Forest mà cô thích nhất.
Một chiếc bánh kem nhỏ như lòng bàn tay cũng phải hai mươi mấy tệ, Thẩm Âm Âm luôn tiếc tiền không dám mua.
Cô muốn mua nhà, dù là ở trong trấn nhỏ cũng phải mấy chục ngàn tệ, ngày thường luôn tiết kiệm chi tiêu đến cả nội y cũng phải mặc hai năm mới thay.
Thẩm Âm Âm ăn bánh chocolate tan ngay trong miệng, đôi mắt vì mỉm cười mà cong như vầng trăng non, “Cảm ơn anh Chu.”
Thẩm Âm Âm rất quý trọng thức ăn, chocolate dính trên muỗng cô cũng thấy tiếc. Cô vươn đầu lưỡi liếm muỗng, đảm báo có thể ăn hết mọi thứ dính trên muỗng.
Chu Lệ vốn không thấy khát, nhưng sau khi nhìn bộ dạng Thẩm Âm Âm vươn đầu lưỡi liếm muỗng hắn lại càng có suy nghĩ muốn nhét cây hàng của mình vào miệng cô hơn.
Như vậy mà liếm kem bơ làm gì chứ? Phải liếm buồi hắn mới đúng!
Tưởng tượng một chút hắn đã cứng, thôi cố thêm vài ngày. Đợi cô buông lỏng cảnh giác hắn lại thực hiện ý đồ.
Đến tối, chuyển phát nhanh của Thẩm Âm Âm được gửi đến.
Là Chu Lệ lấy về giúp cô, Thẩm Âm Âm ngại ngùng đỏ mặt vội nhận đồ từ tay Chu Lệ.
Quay về phòng, Thẩm Âm Âm bóc hàng.
Bên trong là một bộ đồ thuỷ thủ màu xanh.
Lần trước kiếm được hơn 2000 mà Thẩm Âm Âm vui vẻ tận mấy ngày.
Tháng này lưu lượng của web cũng không tệ, nếu cô chăm chỉ chút không chừng có thể thu vào hơn 6000.
Thẩm Âm Âm thầm nghĩ tiếc tiền sẽ không bẫy được sói, vậy nên cô đã dùng 200 mua một bộ đồ thuỷ thuỷ gợi cảm. Phải biết được rằng Thẩm Âm Âm làm công việc này là vì nó không cần tiền cọc cho bất cứ khoản nào.
Chi phí hao tổn duy nhất của cô là dùng mua trứng rung và chi trả tiền điện, vậy nên khi tiêu 200 mua bộ đồ thuỷ thủ này cô cũng rất xót.
Áo sơ mi trên vừa nhỏ vừa ngắn, sau khi mặc áo ngực chắc chắn không thể mặc áo sơ mi nữa. Cô không mặc gì ở trong, nhưng cặp ngực cô vẫn có chút muốn xé rách áo sơ mi.
Chu Lệ: “Không cần mời, tôi tự trả tiền.”
Hảo cảm của cô với Chu Lệ lại tăng thêm vài phần, hắn không phải là người ham chút lợi nhỏ.
Thẩm Âm Âm cười ha hả, “Anh Chu không cần khách sáo như vậy, đây là phúc lợi của ông chủ dành cho nhân viên. Nhân viên trong tiệm có thể uống nước thoải mái. Tôi nghĩ anh không thích uống đồ quá ngọt nên mới mời anh uống cái này.”
Chu lệ nghe thấy tiếng cười của Thẩm Âm Âm, lại có ý muốn bắn, tiếp theo sau là một tiếng thở dốc nho nhỏ phát ra từ cổ họng, rồi một dòng tinh dịch trắng đục bắn ra.
Chu Lệ nhìn tinh dịch của mình trên khăn giấy có chút tiếc nuối, nhiều như vậy phải bắn vào miệng cô mới tốt.
Giữa trưa Chu Lệ đến tiệm trà sữa, có điều không phải đi tay không đến. Thẩm Âm Âm mời hắn uống nước, hắn mang bánh kem nhà họ Lâm đến cho cô, là loại bánh Black Forest mà cô thích nhất.
Một chiếc bánh kem nhỏ như lòng bàn tay cũng phải hai mươi mấy tệ, Thẩm Âm Âm luôn tiếc tiền không dám mua.
Cô muốn mua nhà, dù là ở trong trấn nhỏ cũng phải mấy chục ngàn tệ, ngày thường luôn tiết kiệm chi tiêu đến cả nội y cũng phải mặc hai năm mới thay.
Thẩm Âm Âm ăn bánh chocolate tan ngay trong miệng, đôi mắt vì mỉm cười mà cong như vầng trăng non, “Cảm ơn anh Chu.”
Thẩm Âm Âm rất quý trọng thức ăn, chocolate dính trên muỗng cô cũng thấy tiếc. Cô vươn đầu lưỡi liếm muỗng, đảm báo có thể ăn hết mọi thứ dính trên muỗng.
Chu Lệ vốn không thấy khát, nhưng sau khi nhìn bộ dạng Thẩm Âm Âm vươn đầu lưỡi liếm muỗng hắn lại càng có suy nghĩ muốn nhét cây hàng của mình vào miệng cô hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Như vậy mà liếm kem bơ làm gì chứ? Phải liếm buồi hắn mới đúng!
Tưởng tượng một chút hắn đã cứng, thôi cố thêm vài ngày. Đợi cô buông lỏng cảnh giác hắn lại thực hiện ý đồ.
Đến tối, chuyển phát nhanh của Thẩm Âm Âm được gửi đến.
Là Chu Lệ lấy về giúp cô, Thẩm Âm Âm ngại ngùng đỏ mặt vội nhận đồ từ tay Chu Lệ.
Quay về phòng, Thẩm Âm Âm bóc hàng.
Bên trong là một bộ đồ thuỷ thủ màu xanh.
Lần trước kiếm được hơn 2000 mà Thẩm Âm Âm vui vẻ tận mấy ngày.
Tháng này lưu lượng của web cũng không tệ, nếu cô chăm chỉ chút không chừng có thể thu vào hơn 6000.
Thẩm Âm Âm thầm nghĩ tiếc tiền sẽ không bẫy được sói, vậy nên cô đã dùng 200 mua một bộ đồ thuỷ thuỷ gợi cảm. Phải biết được rằng Thẩm Âm Âm làm công việc này là vì nó không cần tiền cọc cho bất cứ khoản nào.
Chi phí hao tổn duy nhất của cô là dùng mua trứng rung và chi trả tiền điện, vậy nên khi tiêu 200 mua bộ đồ thuỷ thủ này cô cũng rất xót.
Áo sơ mi trên vừa nhỏ vừa ngắn, sau khi mặc áo ngực chắc chắn không thể mặc áo sơ mi nữa. Cô không mặc gì ở trong, nhưng cặp ngực cô vẫn có chút muốn xé rách áo sơ mi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro