Đan Vũ Càn Khôn

Chiến Mạnh Thần. (2)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

Mà nhìn lại trường đao trong tay kia, phát hiện nó vẫn hoàn hảo vô khuyết, không có vỡ vụn vì dùng Phá Nguyệt trục vân như dĩ vãng.

- Đúng vậy, một chiêu Phá Nguyệt trục vân này đã có chút bộ dáng.

Lúc này thanh âm của Cổ Mặc vang lên bên tai Tần Phàm:

- Hắc hắc, bất quá hiện tại nếu là bản Võ Thánh sử dụng, có khả năng bốc hơi khô nửa cái Kính Hồ này.

- Bốc hơi khô nửa cái Kính hồ? Thực sự lợi hại như vậy sao?

Tần Phàm có chút không tin.

- Hừ, hiện tại bản Võ Thánh đã khôi phục đến Linh Vũ sư, một đao bổ ra, đã có thể dẫn động thực hỏa, bốc hơi khô nửa Kính Hồ có cái gì hiếm thấy.

Cổ Mặc khẽ hừ một tiếng nói.

PHỐC PHỐC PHỐC!

Nhưng vào lúc này, Mạnh Thần ở đối diện tránh khỏi một kích vừa rồi của Tần Phàm, rất nhanh đạp nước mà đến. Trường kiếm trong tay thẳng tắp đâm tới Tần Phàm.

Ánh mắt của Mạnh Thần lạnh như băng, một kiếm này nhìn như bình thường không có gì lạ, nhưng mà ẩn chứa sát vô hạn cơ.

- Mạnh Thần này tu luyện vũ kỹ công pháp chỉ sợ cùng sát khí có quan hệ rất lớn.

Trông thấy ánh mắt kia của Mạnh Thần, trong nội tâm Tần Phàm đột nhiên thầm nghĩ, lại nhớ tới sự tình Mạnh Thần kia một người tru diệt Ô Vân trại.

Thấy trường kiếm kia cách mình càng ngày càng gần, Tần Phàm cũng không dám lãnh đạm, liền vội khom lưng tránh khỏi một kiếm này, trường đao trong tay rung động, vừa định kích trở về, nhưng mà ngay sau đó công kích của Mạnh Thần lại nối liền không dứt, lợi hại hơn chính là hắn cảm giác được khí cơ bốn phía tựa hồ bị Mạnh Thần này dẫn dắt, vô luận mình né tránh bên nào đều bị phong tỏa.

Vù vù vù ~~

Một kiếm lại một kiếm, mỗi một kiếm đều mang theo một loại hàn ý. Mỗi một kiếm của Mạnh Thần này công kích, nhìn như đều là bình thường, nhưng Tần Phàm lại phát hiện mình né tránh rất gian nan, hơn nữa hắn đột nhiên phát hiện động tác của mình tựa hồ trở nên chậm chạp, làm như không khí bốn phía thân thể của hắn bị người ta chế trụ rồi.

- Nguyên lai thời điểm Mạnh Thần này xuất kiếm, dẫn động Thủy nguyên khí bốn phía biến hóa, khiến không khí bốn phía bắt đầu ngưng kết, cho nên động tác của ta càng ngày càng chậm.

Tần Phàm trầm ngâm một hồi, rất nhanh liền hiểu rõ ra.

- Mạnh Thần này nắm giữ Thủy nguyên khí thật là cao minh. Nếu như hiện tại ta không cắt ngang công kích của hắn, chờ một lát chỉ sợ ta không thể động đậy được rồi.

Tần Phàm cảm giác được lực cản bốn phía càng ngày càng nghiêm trọng. Mỗi một lần mình né tránh tựa hồ sẽ chậm rãi bị Mạnh Thần này đoán biết.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Mạnh Thần này quả nhiên có chút ý tứ. Tiểu tử, lần này sợ là ngươi cũng không có thắng được dễ dàng như vậy rồi.

Bên tai vang lên tiếng cười đùa giỡn của Cổ Mặc.

- Kỳ thật cũng không tính quá khó khăn.

Tần Phàm hít một hơi thật sâu, trực tiếp giơ cánh tay phải lên, lân giáp dữ tợn lập tức hiện ra ở phía trên. Dù sao ở thí luyện chi địa đoạt giết Thiết Giáp Địa Long đã bạo lộ qua lần thứ nhất, còn lại khiến cho đại bộ phận người ngộ nhận đây là vũ kỹ đặc thù, cho nên hiện tại hắn cũng không còn kiêng kị hiển lộ cánh tay ra.

Phanh!

Tiếng Kim Thạch giao kích vang lên, kiếm của Mạnh Thần đâm vào trên tay Tần Phàm.

- Mạnh Thần, ngươi thua rồi.

Trên mặt Tần Phàm lộ ra vui vẻ, tuy Mạnh Thần công kích cũng hết sức lợi hại, nhưng lấy phòng ngự trên cánh tay của hắn, thừa nhận một kích còn không có vấn đề.

Tần Phàm nhìn thoáng qua, quả nhiên chỉ là bị đâm vào một chút, có chút máu tươi chảy ra, nhưng bị thương không nghiêm trọng lắm.

Bởi như vậy, công kích của Mạnh Thần cũng bị ngạnh sanh cắt đứt.

- Ngươi tiểu tử này, vậy mà ỷ vào khí lực cường đại của mình, cái này không công bình ah.

Thanh âm nghiền ngẫm của Cổ Mặc truyền vào trong tai Tần Phàm.

- Cái này có cái gì không công bình, khí lực tự nhiên cũng là một bộ phận thực lực của ta.

Tần Phàm đối với cái này không cho là đúng, trường đao trong tay huy động, hai đầu Thủy Kỳ Lân cực lớn trong nước đập ra, trực tiếp oanh kích đến trên người Mạnh Thần.

- Chưa hẳn.

Võ giáp trên người Mạnh Thần bị oanh toái, hắn cũng lập tức phun ra một ngụm máu tươi, nhưng ngay thời điểm Tần Phàm tuyên bố hắn thua trận, hắn lại lạnh lùng nói.

- Trong nước, ta sẽ không thua bất luận người cùng cảnh giới nào.

Mạnh Thần khó được nói ra một câu đầy đủ, sau đó hắn nhanh chóng thối lui hai bước, trường kiếm trong tay phát ra một tiếng minh nhẹ, sau đó trên thân kiếm kia vậy mà nổi lên trận trận huyết sắc.

Mà lúc này, tựa hồ Kính Hồ cũng nhận lấy dẫn dắt, bắt đầu quay cuồng.

- Trùng hợp như vậy, ta cũng thế.

Tần Phàm nhàn nhạt nói, ánh mắt của hai người trên không trung đụng vào nhau, đối chọi gay gắt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Công kích của Mạnh Thần bị cắt đứt, mà vừa rồi hắn thật không dễ dàng dựa vào kiếm thế dẫn dắt, tạo thành nguyên khí lao lung bao vây Tần Phàm cũng lập tức bị đánh phá.

Hỏa Vân đao trong tay Tần Phàm chấn động, thượng diện lần nữa nổi lên Hỏa Vân, thân thể của hắn bởi vì đã thoát ly nguyên khí của Mạnh Thần trói buộc, cũng trở nên linh hoạt hơn rất nhiều.

Mà lúc này, trường kiếm trong tay Mạnh Thần đã vung lên.

Ầm ầm!

Thanh thế so với vừa rồi càng lớn, một đầu Thủy Long chừng hơn mười trượng từ trong hồ dâng lên, hồ nước quay cuồng, mà Mạnh Thần lại ẩn thân ở trong thân thể Thủy Long kia, kiếm minh giống như rồng ngâm, mãnh liệt, gầm thét phóng tới Tần Phàm.

Bị hồ nước che đậy, lúc này Tần Phàm đã nhìn không tới thân ảnh của Mạnh Thần.

Rầm Ào Ào!

Một tiếng nước chảy, tường nước đồng dạng cao hơn mười trượng lập tức hiện ra ở trước mặt Tần Phàm, chặn đường đi của Thủy Long kia. Bởi vì tác dụng của cánh tay Kỳ Lân, hắn đối với ai điều khiển nước còn muốn dễ dàng hơn.

Oanh!

Thủy Long trực tiếp đâm vào trên tường nước này, nhưng khí lực mạnh mẽ kia vậy mà trực tiếp phá vỡ một cái động lớn, sau đó y nguyên mãnh liệt lao tới Tần Phàm, tựa hồ phải muốn cắn nuốt hắn mới bỏ qua.

Thân ảnh của Mạnh Thần vẫn không có hiển hiện ra.

- Trực tiếp phá vỡ không được sao!

Tần Phàm quát nhẹ một tiếng, vừa đề khí, bóng người cao cao nhảy lên, sau đó Hỏa Vân đao trong tay mang theo trận trận ánh lửa, trực tiếp bổ tới Thủy Long kia.

Oanh!

Một đao kia trảm ở trên đầu Thủy Long, Tần Phàm lập tức cảm thấy một cỗ lực trùng kích cường đại trực tiếp vọt tới, lục phủ ngũ tạng đều có chút chấn động một cái, ngực dâng lên một tia cảm giác nặng nề.

Một đao kia của hắn là trực tiếp chống lại Thủy Long kia.

- Quả nhiên so với vừa rồi lợi hại hơn rất nhiều.

Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng, kình khí không ngừng tuôn ra đến trường đao trong tay, tuy nhận lấy ngăn cản, nhưng lưỡi đao vẫn tiếp tục phá vỡ về bụng của Thủy Long kia. Chỗ tốt của Hỏa Vân đao là thừa nhận được năng lực cường đại quán chú mà không vỡ vụn, ngược lại còn có chỗ tăng cường.

- Tại đó.

Theo thời gian Thủy Long dần qua tiêu tán, lúc này Tần Phàm thấy được Mạnh Thần giấu ở bên trong Thủy Long, lúc này hai mắt Mạnh Thần có chút đỏ lên, trường kiếm đang thừa cơ hội này đâm tới Tần Phàm, nếu như không phải vì hồ nước kia lưu động, Tần Phàm còn không phát hiện đến hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0