Đan Vũ Càn Khôn

Chúng Thánh Tụ Hợp. (1)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn về phía Bao Thương Tùng ngồi dưới đất, cảm thấy có một loại không thể tưởng tượng nổi.

- Bí pháp này hoàn toàn chính xác là rất thần kỳ, lại có thể nối thẳng linh hồn cùng tâm linh, làm cho người ta coi như là nhắm mắt lại cũng có thể cảm giác đến người làm phép tồn tại.

Cảm giác được nguyên khí ba động huyền diệu trong thiên địa, trong nội tâm Tần Phàm đối với cái này cũng là âm thầm lấy làm kỳ.

Lập tức Tần Phàm lặng yên hướng về phía dưới sơn cốc kia nhìn thoáng qua, vào lúc này hắn vừa vặn chứng kiến khô lâu đế vương kia chợt ngẩng đầu đến, Quỷ hỏa chi nhãn lục sắc lợi hại, tựa hồ là chậm rãi nhấp nhô lấy.

Phương hướng nó nhìn chăm chú đúng là chỗ đỉnh núi mà mọi người đang đứng!

- Chẳng lẽ bị phát hiện rồi hả?

Tất cả mọi người không khỏi hơi kinh hãi, vội vàng tận khả năng che dấu khí tức của mình. Tần Phàm cũng rất nhanh thu hồi thân hình của mình, không dám lại đi nhìn lén.

May mắn, không biết là bởi vì khô lâu đế vương kia vừa rồi chỉ tùy ý quan sát bốn phía, hoặc là căn bản không đem mọi người đặt ở trong mắt. Tóm lại, cặp ma trơi chi nhãn kia chỉ là hướng về trên đỉnh núi nhìn thoáng qua, liền rất nhanh thu hồi ánh mắt, lần nữa đi quan sát những bộ hạ diễn luyện trước mắt hắn kia.

- Khô lâu đế vương này rất quỷ dị, tựa hồ ta cảm giác được ở trên người của nó có một loại lực lượng rất thần kỳ, rất có thể khỏa ma chủng kia là bị nó trấn áp ở dưới mặt đất.

Tần Phàm không dám đối mặt cùng khô lâu đế vương kia, nhưng trong lòng của hắn lại có loại cảm giác kỳ quái, hắn cảm giác được nếu không có thể đánh chết khô lâu đế vương này, như vậy hắn sẽ không khả năng lấy được cái khỏa ma chủng kia.

Khô lâu đế vương thần bí mà cường đại này, thực lực ở bát cấp Cốt Thánh trở lên, nhưng chưa hẳn chỉ là bát cấp Cốt Thánh, còn có thể sẽ rất cao! Bởi vì Bao Thương Tùng chỉ là lục cấp Võ Thánh, còn nhìn không thấu thực lực của khô lâu đế vương này!

Tóm lại, Tần Phàm mơ hồ cảm thấy ngoại trừ Kim Dương Vũ Thánh Hồng Sơn, những người khác rất khó có được thực lực đánh chết nó.

- Tốt rồi, ta đã thi triển bí pháp, ta nghĩ tất cả mọi người ở tầng thứ tư này đều đã thu được tín hiệu ta phát ra, ta cũng mơ hồ truyền lại ý tứ ở đây ủng có cơ duyên cùng bảo vật, đoán chừng đại bộ phận cường giả đều sẽ đến đây.

Đã qua thật lâu, rốt cục Bao Thương Tùng mở mắt ra lần nữa, thoạt nhìn có chút mệt mỏi nói với mọi người.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ân, Bao huynh vất vả, vậy bây giờ chúng ta chậm rãi đợi những người khác đến a, cụ thể đến lúc đó mới quyết định.

Những người khác gật đầu tỏ vẻ minh bạch, vừa rồi bọn hắn cũng đều thu được tin tức mà Bao Thương Tùng truyền lại.

- Vậy mọi người trước hết đều tu luyện một chút đi, trên người mọi người đều có chư thần hài cốt, cũng có thể nếm thử luyện hóa thoáng một phát, xem có thể đột phá hay không.

Bao Thương Tùng lại nói ra lần nữa:

- Tuy lúc này đây kỳ ngộ rất lớn, là ngàn năm khó được nhất ngộ, nếu chúng ta nhận được đám chư thần hài cốt này, đợi một thời gian những người chúng ta này chưa hẳn không thể đột phá đến cảnh giới tha thiết ước mơ kia! Nhưng mà, nguy hiểm trong đó mọi người cần phải rõ ràng, trước khi đối chiến với đại quân khô lâu kia, đề thăng một ít thực lực luôn sẽ nhiều một phần bảo đảm tính mệnh.

Nghe được Bao Thương Tùng nói, tất cả mọi người sâu sắc chấp nhận, chư thần hài cốt này ẩn chứa huyền ảo cực kỳ phong phú, đối với mỗi một Võ Thánh cường giả mà nói đều là thập phần hữu dụng. Hiện ở dưới kia có ngàn vạn chư thần hài cốt, chỉ cần có thể lấy được một phần nhỏ, cũng đầy đủ bọn hắn đột phá đến bán Thần chi cảnh.

Nhưng mà cục diện bây giờ quá nguy hiểm, coi như là tụ tập đến trên trăm Võ Thánh cường giả, nhưng đối mặt đại quân bạch cốt khủng bố này, không người nào dám cam đoan mình có thể toàn thân trở ra.

Rất nhanh, mọi người đều là tay nắm lấy tinh hạch hồng sắc ẩn chứa chư thần hài cốt, sau đó dần dần tiến nhập bên trong trạng thái tu luyện. Trước khi tu luyện, mọi người còn liên thủ bố trí một cái vòng phòng hộ, dùng để phòng ngừa khí tức tiết lộ ra ngoài.

Lúc này còn đứng lấy, chỉ có Tần Phàm cùng bán thần khôi lỗi Thanh Phong.

Bây giờ Tần Phàm chỉ là Võ Tôn chi cảnh, tạm thời vẫn chưa cảm ngộ cùng luyện hóa được những huyền ảo bên trong chư thần hài cốt này, mà thủ đoạn tu luyện của hắn, lại không thể lộ ra ở trước mặt mọi người, cho nên hắn không có ý ngồi xuống tu luyện.

Ngược lại là ở trong lòng không ngừng tự hỏi.

Tần Phàm có thể minh bạch ý tứ của mọi người, những người này muốn đạt được chư thần hài cốt, nhưng mà kỳ thật bọn hắn cũng không muốn quá mức mạo hiểm. Cho nên những người này chưa hẳn sẽ giết sạch tất cả khô lâu, có khả năng là một khi lấy được đầy đủ chư thần hài cốt sẽ bắt đầu lui lại.

Bất quá hết lần này tới lần khác viên ma chủng thứ tư kia lại ẩn sâu ở dưới mặt đất, nếu không giết chết toàn bộ những khô lâu nhân này, Tần Phàm rất khó đi đào móc ra! Đặc biệt là khô lâu đế vương kia, tất phải giết chết, nếu không ma chủng sẽ một mực bị trấn áp, không lấy ra được.

Tần Phàm vẫn là trong lòng có chút buồn rầu, lúc này đây muốn lấy được ma chủng, độ khó là xa xa ngoài dự liệu của hắn. Đoạn đường này đi đến nay, hắn trải qua mấy lần sinh tử, thậm chí đến hiện tại, tình huống vẫn là không quá trong sáng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Nhờ Kim Dương Võ Thánh hỗ trợ?

Trong nội tâm Tần Phàm cũng nghĩ qua muốn mời đệ nhất Võ Thánh Hồng Sơn ra tay, nhưng hắn vẫn không biết dùng cái cớ gì. Bởi vì cho tới bây giờ, hắn vẫn là không muốn bạo lộ sự tình có quan hệ tới ma chủng.

Trong lòng của hắn vẫn do dự, tâm thần bất định.

Ước chừng thời gian trôi qua gần nửa ngày.

Lúc này, bỗng nhiên hai mắt của Tần Phàm ngưng tụ, hắn nhìn thấy một thân ảnh kim sắc từ phương xa ngự không bay đến.

- Kim Dương Võ Thánh đã đến.

Những người khác cũng cảm ứng được Kim Dương Võ Thánh đến, vào lúc này nhao nhao mở mắt, đình chỉ tu luyện, tất cả đều đứng lên, nghênh đón cùng tỏ vẻ tôn kính đối với Kim Dương Võ Thánh.

- Tần Phàm, tại sao ngươi lại ở chỗ này?

Kim Dương Võ Thánh cũng là từ xa liền nhìn thấy được Tần Phàm, trên mặt không khỏi lộ ra kinh ngạc, sau đó tốc độ nhanh hơn, một lát sau liền đáp xuống trên đỉnh núi. Hắn là thật không ngờ Tần Phàm sẽ có năng lực đánh vỡ màn sáng phong tỏa của mình.

- Thực xin lỗi, tiền bối...

Lúc này thần sắc của Tần Phàm có chút mất tự nhiên, áy náy nói ra, kỳ thật hắn đối với Kim Dương Võ Thánh là thập phần tôn kính, cũng không muốn làm trái ý của hắn, chỉ là tầng thứ tư này thật sự là hắn nhất định phải đến.

- Thực lực của ngươi lại tăng lên?

Kim Dương Võ Thánh khoảng cách gần quan sát Tần Phàm, lần nữa lộ ra kinh ngạc, hắn lập tức có chút ít khó hiểu nói tiếp:

- Bất quá tuy là như thế, ngươi cũng không có khả năng tới đây mới đúng, không ngờ ngươi vẫn có thể an toàn tới đây.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0