Đan Vũ Càn Khôn

Cửa động. (2)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

- Cửa động này đóng chặt, hơn nữa nhìn vào chất liệu cửa cũng vô cùng cứng rắn, xem ra muốn tiến vào cũng không phải dễ dàng.

Tần Phàm đứng trước lối vào, bắt đầu cẩn thận quan sát huyền cơ bên trong.

Cửa động vừa vặn che giấu giữa ba gốc cổ thụ, dán chặt lấy một tòa núi lớn, bên trên sinh trưởng đầy cỏ dại, cửa động cũng chỉ lộ ra khe hở cực nhỏ, đoán chừng là có cơ quan bí mật để mở ra.

Lúc trước khi đại trưởng lão Thần Thú gia tộc phát hiện được nơi này từng điều tra một phen, nhưng nghe nói hắn tìm thời gian thật lâu cũng không thể mở được, lại bởi vì hắn có chuyện quan trọng cần làm nên không thể không rời đi, về sau chỉ có thể bỏ qua.

- Cơ quan của cửa động rốt cục nằm ở nơi nào?

Lúc này Tần Phàm chau mày, vừa rồi hắn đã mò mẫm hồi lâu nhưng vẫn không tìm được cơ quan mở cửa.

Nhìn thấy màn đêm dần dần buông xuống, ánh sáng càng ngày càng mờ, Tần Phàm đã có chút nóng lòng.

Nhưng theo màn đêm dần buông, không biết có phải là do ảo giác, Tần Phàm luôn cảm thấy mặt ngoài cửa đá ngẫu nhiên có một tầng thanh quang đang lưu động, quang mang rất nhạt, như ẩn như hiện, nếu không phải bởi vì bầu trời tối đen hắn căn bản khó có thể phát hiện được, hơn nữa chờ khi hắn muốn chuyên tâm nhìn kỹ lại thì không nhìn thấy nữa.

Liên tiếp vài lần như thế, hắn âm thầm nghĩ, chẳng lẽ nơi này bị người thi triển cấm pháp hay sao?

Vào lúc này, làm Tần Phàm càng thêm chán nản chính là trong khu rừng gần bên đã bắt đầu truyền tới thanh âm rít gào của yêu thú, bởi vì đã vào đêm, một ít yêu thú lợi hại đã bắt đầu đi ra hoạt động.

Nghĩ tới nơi này là chiến trường cuối cùng của đại hội anh hùng săn thú, đã có không ít người cũng tới nơi này, bởi vì trời tối phần lớn mọi người đều lựa chọn qua đêm trong các sơn động chung quanh, cũng có chút ít người đi ra săn thú.

Tóm lại chung quanh truyền tới từng trận thanh âm rối loạn, làm Tần Phàm càng thêm sốt ruột, nếu tiếp tục như thế nói không chừng rất nhanh sẽ có người tìm tới.

- Nếu còn tiếp tục như vậy, xem ra chỉ có thể trực tiếp oanh mở!

Tần Phàm thăm dò thêm lần nữa không có kết quả, không khỏi híp mắt lại, nghe nói trước kia đại trưởng lão Thần Thú gia tộc cũng từng thử qua oanh kích cánh cửa này nhưng không thành công, nhưng nghe nói lúc đó hắn chỉ mới đạt tới cảnh giới lục thất cấp võ tôn mà thôi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tuy rằng hiện tại Tần Phàm cũng chỉ là lục cấp võ tôn cảnh giới, nhưng thực lực thực sự đã có thể so sánh với nửa bước võ thánh, hẳn là có lực công kích mạnh hơn đại trưởng lão lúc đó rất nhiều, có lẽ còn có thể thành công cũng nói không chừng.

Nhưng hắn lo lắng nếu mình công kích sẽ tạo ra tiếng chấn vang thật lớn, đến lúc đó sẽ hấp dẫn không ít người đi vào, như vậy bao công sức của hắn cũng biến thành uổng phí. Huống hồ hắn lo lắng công kích của mình quá mãnh liệt, không cẩn thận oanh vỡ cả ngọn núi, đến lúc đó càng biến thành công dã tràng.

- Nguy rồi, hắc y nam tử vừa rồi tại sao lại chạy tới nơi này?

Ngay sau đó, sắc mặt Tần Phàm không khỏi biến đổi, trong cảm ứng liền phát hiện cường giả nửa bước võ thánh lúc này lại đang hướng tới chỗ mình chạy tới.

- Người kia vì sao thoạt nhìn giống như đang tìm kiếm vật gì?

Tinh tế nghĩ một lát, Tần Phàm cảm thấy nghi hoặc, nhìn dáng vẻ của hắc y nam tử kia giống như đang loay hoay tìm kiếm thứ gì đó.

Chỉ một lát sau, hắc y nam tử không ngờ lại chạy thẳng tới chỗ của Tần Phàm đang đứng, hơn nữa nhìn hình dáng hình như muốn đi thẳng tới chỗ cửa động.

- Chết tiệt, đúng thật là chạy tới đây!

Tần Phàm không nhịn được mắng thầm một tiếng, cuối cùng chỉ đành đem khí tức của mình ẩn nấp đi, sau đó trốn sang một bên dự tính để người kia rời khỏi thì tiếp tục nghiên cứu mật địa.

- Là nơi này! Rốt cục tìm được!

Nhưng làm Tần Phàm ngoài ý muốn chính là hắc y thanh niên không ngờ dừng lại ngay trước động khẩu, hơn nữa còn nhìn ba gốc cổ thụ quái dị lộ ra thần sắc vui mừng.

- Buổi tối hai ngày trước ta đã phát hiện quang mang đặc thù này, nhưng bởi vì như ẩn như hiện nên không cách nào xác định phương vị, hiện tại rốt cục tìm được! Ba gốc cổ thụ chính là Tam Tài Trận thiên nhiên như lời phụ thân đã nói!

Hai mắc hắc y thanh niên chợt tỏa sáng, trong miệng thì thào lẩm bẩm.

- Phụ thân phát hiện ra mật địa này suốt hai mươi năm trước, đáng tiếc không phá giải được Tam Tài Trận nên không đi vào được, hiện tại nghiên cứu suốt hai mươi năm, để cho ta tới lấy bảo vật là vừa lúc!

Hắc y nam tử tươi cười rạng rỡ, bắt đầu đi lại trước ba gốc cổ thụ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bên trái bảy bước, lại thêm bảy bước, cuối cùng ngay chỗ giao tiếp nam tử bỗng nhiên toàn lực giậm mạnh trên mặt đất!

- Oanh!

Cửa mật địa mà Tần Phàm không cách nào mở ra được, rốt cục đã lộ ra hang động sâu thẳm!

- Tam Tài Thiên trận? Ca cây cổ thụ này dĩ nhiên là một cái trận pháp tự nhiên?

Tần Phàm nghe được hắc y nam tử kia nói, trong nội tâm không khỏi khẽ động, ánh mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Ở trên Vũ Thiên đại lục, trận pháp mà nói là thập phần huyền bí, nếu như có thể hiểu được trận pháp, thậm chí là võ giả thực lực không được, cũng có thể dùng một ít phương pháp đặc thù phát huy ra lực công kích cường đại viễn siêu bản thân!

Bất quá Tần Phàm hiểu rõ đối với trận pháp cực nhỏ, hắn chỉ là nhìn ra được ba cây cổ thụ này có chút kỳ dị, tựa hồ là cùng hoàn cảnh chung quanh dung làm một thể, nhưng không thể tưởng được dĩ nhiên là một trận pháp tự nhiên! Hơn nữa còn là Tam Tài trận vẫn tương đối thần bí!

Nghe nói Tam Tài trận này xem như là một trận pháp bố trí đơn giản nhất trong trận pháp chi đạo, nhưng lại là một trong những trận pháp phức tạp nhất, bởi vì nó chỉ cần ba điểm liền có thể kết thành một trận pháp.

Nhưng thiết lập ba cái điểm này thập phần chú ý, còn phải cùng hoàn cảnh bốn phía phù hợp mới có thể phát huy ra tác dụng, yêu cầu cực kỳ chuẩn xác, coi như là có chút lệch đi, hiệu quả cũng sẽ kém khá xa!

Hơn nữa Tam Tài trận này cùng hoàn cảnh chung quanh có quan hệ thật lớn, tại địa phương bất đồng có thể phát huy ra công dụng cùng uy lực bất đồng!

Cũng không phải dùng để đả thương địch thủ, mà là dùng để mê hoặc cùng vây khốn địch nhân, ở dưới chút hoàn cảnh, thậm chí có thể làm cho người lâm vào trận sinh ra ảo giác, thậm chí Tâm Ma!

Nói như vậy, khởi động trận pháp còn cần quán thâu tinh thần lực vào bên trong ba trận điểm, tinh thần lực người thi trận càng cường, uy lực phát huy càng lớn, nếu như trong đó đã không có tinh thần ấn ký, uy lực sẽ đại giảm!

Cho nên một ít trận pháp càng là tồn tại lâu, càng nói rõ người thi trận có trận đạo cao minh cùng thực lực cường đại.

Ngoài ra, có một loại tình huống tương đối đặc biệt, cái kia chính là trận điểm tự nhiên mà thành, thật giống như ba cây cổ thụ trước mắt này, trời sinh tạo thành một cái Tam Tài trận, vậy cho dù là tinh thần lực của người thi trận hoàn toàn biến mất, chỉ cần ba cây cổ thụ này không chết, như vậy trận pháp sẽ một mực tồn tại!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0