Đan Vũ Càn Khôn

Cùng đi Nam Hoang. (1)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

Tần Phàm lần nữa trở lại trên thạch bích kia, cũng lần nữa thầm giật mình, coi như là hắn, sau khi biết rõ cái Chân Vũ Thánh địa này có đại lượng Cửu cấp Linh Vũ sư đỉnh phong, cũng là chuẩn Võ Tôn tồn tại, cũng không dám nói có thể ổn cầm thứ nhất, ít nhất hiện tại còn không có thể.

- Vân Phi Dương này, đích thật là tuyệt thế thiên tài.

Tần Phàm cuối cùng được ra kết luận.

- Ngày sau, trên Vinh Diệu Tường này phải chăng cũng sẽ có tên của ta?

Bất quá hai mắt của hắn vào lúc này ngược lại dấy lên ý chí chiến đấu, hắn có năm năm ước hẹn trầm trọng kia ở trên người, không thành công chỉ có con đường chết!

Sau đó Tần Phàm lại nhìn một mặt tường còn lại, thượng diện khắc đều là một ít quy củ về Chân Vũ Thánh địa, còn có quy tắc hối đoái điểm cống hiến,… hắn nhìn nhìn thượng diện cũng có hối đoái các loại linh đan, Linh Huyệt cùng vũ khí, nhưng thoạt nhìn cần điểm cống hiến tựa hồ cũng cao đến mức dọa người.

- Linh Huyệt nồng độ linh khí 500 lần phải cần một ngàn điểm cống hiến?

Tần Phàm khẽ giật mình, cảm thấy mình lộ ra vô cùng nghèo kiết hủ lậu, ở trên đường đi tới Thần Điện, tuy hắn có săn giết một ít Vụ Thú, nhưng hắn dựa theo Vụ Thú Đồ giám giới thiệu, nhiều lắm chỉ giá trị chừng một trăm điểm cống hiến mà thôi.

- Ồ? Thượng diện còn có pháp quyết tu luyện có thể đem tinh thần ý chí dung nhập trong công kích?

Đột nhiên, Tần Phàm lại có vẻ tâm ý bắt đầu chuyển động, nhớ tới lúc mình cùng nhiều lão nhân Thánh địa giao thủ đều nếm qua thiệt thòi trong đó, không thể tưởng được ở trong Thần Điện có thể quang minh chính đại mà hối đoái như thế.

- Thích hợp Linh Vũ sư tu luyện, Địa giai sơ cấp vũ kỹ cũng cần hai nghìn điểm cống hiến? Địa giai trung cấp thì tám ngàn? Địa giai cao cấp ba vạn? Thiên giai sơ cấp mười vạn... Ách, giá tiền này...

Mà lúc chứng kiến điểm cống hiến hối đoái những vũ kỹ kia, trên mặt Tần Phàm càng là không khỏi co lại, không chỉ là pháp quyết dung hợp tinh thần kia đắt đỏ, vũ kỹ của nó cũng là thập phần đắt đỏ, hắn biết rõ mình một lần muốn hối đoái một bản vũ kỹ lợi hại, quyết định này sẽ rơi vào khoảng không.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ai, sớm biết như vậy lúc trước ở chỗ lão đầu trước lừa gạt vài loại vũ kỹ tới.

Tần Phàm âm thầm có chút hối hận, hắn là không nghĩ tới Tam Trọng Man Ngưu Kình ở thời điểm linh khí trở nên ngưng thực sẽ xuất hiện bình cảnh, cộng thêm Hỏa Vân đao hư hao, đưa đến hiện tại hắn không có vũ kỹ thuận buồm xuôi gió.

- Xem ra Nam Hoang chi hành này, vẫn là thập phần tất yếu ah.

Bị giá cả hối đoái vũ kỹ đả kích thoáng một phát, Tần Phàm lắc đầu thầm nghĩ. Lần này không chỉ là vì Viễn Cổ vũ khí kia xuất thế, đồng thời tôi luyện thân thể cùng tinh thần của mình, còn có chuyện trọng yếu hơn là kiếm lấy điểm cống hiến!

Kế tiếp Tần Phàm ở tầng hai Thần Điện đem tinh hạch Vụ Thú trên người đều hối đoái trở thành điểm cống hiến, lấy được một cái tinh tạp bằng đồng thau, trên đó viết một hai năm ba con số, đại biểu cho hắn có được một trăm hai mươi lăm điểm cống hiến.

Số điểm này có thể hối đoái đến cũng chỉ là một bình như linh dịch mắt sáng hay một ít luyện dược bình thường, bất quá thứ này đối với hắn lại tác dụng không lớn.

Sau đó hắn lại đi dạo Thần Điện một vòng nữa, cơ bản quen thuộc thoáng một phát, di chứng mật độ linh khí trên người kia cũng đã biến mất. Cuối cùng hắn nếm thử đi tới gần Tử Hà phong thần bí kia, liền bị một cổ lực lượng thần bí chắn ở bên ngoài, mà hắn biết rõ Tử Hà trưởng lão này lợi hại, cũng không dám xông loạn.

Không cách nào khác, hắn chỉ có thể lần nữa về tới Linh Huyệt của mình.

Đóng cửa Linh Huyệt lại, hắn liền trực tiếp tiến vào không gian Kim Liên tu luyện.

Hôm nay thời gian quý giá, trước khi Viễn Cổ vũ khí kia xuất thế, tự nhiên là thực lực có thể tăng lên càng nhiều càng tốt rồi. Mà đối với Nam Hoang hung hiểm kia, hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý.

Trên Kính Phong, ở trong Linh Huyệt của Tần Phàm, Tạo Hóa Kim Liên cao bằng một người đặt ở trung tâm, ánh sáng màu vàng chói lọi chiếu rọi cả sơn động, khiến nơi đây như có vàng son lộng lẫy, rất là hoa lệ.

Lúc này, Tần Phàm đang ngồi xếp bằng ở trung ương không gian Kim Liên, quanh thân sương trắng vờn quanh tựa như ảo mộng, bản thân của hắn thì hai mắt nhắm nghiền, ngũ tâm hướng lên trời, đang ở trong trạng thái tu luyện.

Sau khi Tần Phàm đi tới Chân Vũ thánh địa này, ba tháng thời gian thật sự đã qua, giảm đi một ít thời gian nghỉ ngơi, Tần Phàm ở trong không gian Kim Liên đã vượt qua hai mươi lăm tháng, cũng chính là hơn hai năm một chút.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ở dưới tác dụng của nồng độ linh khí một nghìn lần, hắn hôm nay, đã từ tam cấp Linh Vũ sư nguyên lai đột phá đến thất cấp Linh Vũ sư, thực lực đề cao thật lớn!

- Hiệu quả của Linh Huyệt này quả nhiên thần kỳ, phối hợp không gian Kim Liên, ba tháng thời gian thật sự để cho ta tăng lên bốn cấp tiểu cảnh giới, ngay cả đan dược cũng không có hiệu quả này a.

Trong lòng Tần Phàm cũng âm thầm khiếp sợ, bởi vì đan dược còn phải tiêu hóa dược lực, mà linh khí này lại từ tu luyện liền có thể trực tiếp chuyển hóa, đặc biệt là có thể làm cho kình khí càng thêm ngưng thực, cái công hiệu này là ngay cả đan dược cũng so ra kém nhiều.

Mặt khác, trong ba tháng này hắn hiểu rõ trong Thánh địa này cũng có người tiến hành giao dịch luyện dược, hắn ngược lại là mượn cơ hội này trao đổi một ít điểm cống hiến.

Bất quá bởi vì hắn không muốn bạo lộ quá nhiều, hơn nữa muốn lưu lại bộ phận đan dược dự bị, cho nên đổi lấy điểm cống hiến cũng không quá nhiều, chỉ là đủ để hắn ở trong Thần Điện hối đoái một bản pháp quyết dung hợp tinh thần vào trong công kích.

Mà bởi vì không có hối đoái đến vũ kỹ khác, những ngày gần đây, hắn liền nếm thử đem pháp quyết dung hợp tinh thần này, thiết thực đưa đến bên trong Tam Trọng Man Ngưu Trùng đã gặp phải bình cảnh kia.

Hoắc!

Trong sương khói màu xanh, thân ảnh kia bỗng nhiên từ trên mặt đất bật lên, sau đó một quyền đột nhiên đánh về phía không trung, kình khí Man Ngưu cuồng bạo kia lập tức thành hình trên không trung, tựu như là một đầu trâu rừng chân thật lọt vào khiêu khích, hung hãn đánh tới vách tường Kim Liên.

Oanh!

Một tiếng nổ vang cực lớn truyền đến, đầu Man Ngưu kia ở trên không trung lưu lại một hư ảnh trùng trùng điệp điệp liên tục như là thực chất, giống như là vạn Ngưu bôn đằng, kéo dài không thôi, sau đó lại hung hăng đâm vào trên vách hoa, sương mù bốn phía quay cuồng, đưa tới toàn bộ Tạo Hóa Kim Liên chấn động.

Sở dĩ Tam Trọng Man Ngưu Trùng này có thể ở trên không trung lưu lại hư ảnh như thực chất, tự nhiên là bởi vì dung hợp tinh thần ý chí, bởi như vậy, uy lực tự nhiên cũng sẽ tăng gấp đôi.

Một chiêu Tam Trọng Man Ngưu Trùng này của Tần Phàm gặp được bình cảnh, kỳ thật là một chiêu vũ kỹ này có thể quán chú khí lực đạt đến cực hạn, tối đa chỉ có thể nhận lấy tám phần khí lực toàn thân của Tần Phàm hiện tại, uy lực kia dĩ nhiên là nhận lấy hạn chế!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0