Đan Vũ Càn Khôn

Hi sinh. (2)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

Nhưng lúc này trông thấy hàn khí đầy trời, xu thế giống như muốn đóng băng vạn dặm không gian, hắn cũng không khỏi chấn động, bắt đầu âm thầm vì con của mình lo lắng lên.

Độc Giác Giao Long quá mạnh mẽ, mạnh đến nổi ra ngoài ý định của tất cả mọi người!

- Lần này phiền toái.

Cổ Mặc ở trên tường thành một bên đang xem cuộc chiến, thấy một màn như vậy cũng không khỏi được nhướng mày, lộ ra thần sắc lo lắng.

Tần Phàm là đầy đủ mạnh, nhưng dù sao vẫn là Võ Tôn cấp một, chỉ có thể khống chế nguyên khí trong trăm mét, coi như là chất lượng đầy đủ cao, nhưng một đầu lão hổ cũng bù không được mười đầu ác lang cắn xé.

Hắn một mực không ra tay, một phương diện là bởi vì mình là mang thương thế, một phương diện khác là đề phòng đầu Thất cấp yêu thú Đại Địa Bạo Hùng kia.

Mà chứng kiến vòng bảo hộ hỏa hồng sắc đang bảo hộ Tần Phàm kia càng ngày càng nhỏ, hắn rốt cục cũng nhịn không được nữa, hắn không thể như vậy nhìn xem Tần Phàm chậm rãi tiêu hao hết nguyên khí bản thể, cuối cùng nhất rơi vào địa phương không cách nào phản kháng.

- Hắc Hỏa Nộ Diễm!

Trong nháy mắt tiếp theo, Cổ Mặc rốt cục ra tay, tuy đã bị Độc Giác Giao Long kia ảnh hưởng, nhưng hắn cũng đã khôi phục thực lực Tam cấp Võ Tôn, một khi vận khí, Hỏa nguyên khí bốn phía vẫn là lập tức bị hắn thu nạp tới.

Một tầng hỏa hồng nguyên khí như là thực chất, bị hắn áp súc lần nữa, thẳng đến biến thành đen nhánh.

Ở trong thời gian cực ngắn, một cái hỏa cầu màu đen đường kính khoảng chừng năm mét xuất hiện ở phía trước quả đấm của hắn, hướng về giữa không trung gào thét mà ra, Liệt Diễm sáng quắc, giống như là một đầu Hắc Long nổi giận, bỗng nhiên ở trên đại dương bao la theo gió vượt sóng mà ra.

Tuy Tần Phàm cùng Độc Giác Giao Long giao chiến cách mặt đất rất cao, công kích của Cổ Mặc chưa hẳn có thể đánh trúng đến chỗ hạch tâm, nhưng hắn có kinh nghiệm võ đạo hơn hai trăm năm, ánh mắt cực chuẩn, hắn nhìn ra được chỉ cần mình oanh một cái lổ hổng, Tần Phàm nhất định có thể phá băng mà ra.

Nhưng mà, đúng như Cổ Mặc đề phòng lấy đầu Đại Địa Bạo Hùng kia, trí tuệ của Thất cấp yêu thú cực cao, ở thời điểm này nơi nào sẽ để cho Cổ Mặc đơn giản nhúng tay?

- Rống…

Cơ hồ là ở đồng thời lúc Cổ Mặc ra tay, đầu Đại Địa Bạo Hùng này lập tức từ trên mặt đất đột nhiên nhếch lên, sau đó từ chỗ cao nhảy lên, đừng nhìn thân hình của Đại Địa Bạo Hùng khổng lồ, nhưng vào lúc đó động tác xác thực linh mẫn vô cùng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiếp theo trong nháy mắt, liền có thể chứng kiến trên bàn tay cực lớn của Đại Địa Bạo Hùng mang theo nguyên khí màu vàng đất dày đặc, một chưởng trực tiếp hướng về Hắc Hỏa Liệt Diễm kia!

Hắc Hỏa Viêm cầu này không chỉ không có phá hư đến băng hàn của Độc Giác Giao Long phong tỏa, ngược lại bị một chưởng của Thất cấp yêu thú này đập bay, hướng về một tòa kiến trúc cao lớn bên trong Nam Phong Thành bay đi.

Oanh!

Hắc Hỏa Viêm cầu kia vọt tới phía trên tòa kiến trúc cao lớn, lập tức liền ầm ầm, một ít nhân loại cùng yêu thú ở gần nhất thời né tránh không kịp, bị mảnh vụn kiến trúc này chôn vùi, sinh tử không biết.

Sau đó một người một thú cũng bắt đầu giao chiến lần nữa, Cổ Mặc đã không có cơ hội đi gấp rút tiếp viện Tần Phàm rồi.

Mà thấy Cổ Mặc cứu viện không có phát ra tác dụng, hơn nữa người phía trước còn bị Đại Địa Bạo Hùng gắt gao nhìn chằm chằm vào, hoàn toàn bị áp chế!

Mọi người ở trong Nam Phong Thành vừa trải qua sĩ khí cao trào, chứng kiến tình cảnh Tần Phàm ở trên bầu trời bị nhốt, cái sĩ khí này rốt cục đã có dấu hiệu suy sụp.

Trong nội tâm bọn hắn đều tinh tường, không phải Tần Phàm không đủ cường, mà là đầu Độc Giác Giao Long kai quá mạnh mẽ!

Tần Phàm chỉ chưa đủ hai mươi tuổi, không phải đối thủ của một con Thất cấp yêu thú sống vài thập niên, thậm chí mấy trăm năm cũng là rất bình thường.

Bất quá, Tần Phàm vô luận như thế nào cũng không thể ngã xuống!

Đồng thời tất cả mọi người đã minh bạch đến điểm này, Tần Phàm ngã xuống, chẳng khác nào là cả Nam Phong Thành ngã xuống!

Tần Phàm chính là truyền thuyết cùng kiêu ngạo của cả Nam Phong Thành, tuyệt đối không thể để cho truyền thuyết này chấm dứt, tuyệt đối không thể để cho kiêu ngạo của bọn hắn mất đi!

Loại tín niệm này là kiên định, là cuồng nhiệt!

Tần Phàm là Tín Ngưỡng!

Đặc biệt là các tộc nhân của Nam Phong Tần gia, bọn hắn đều tinh tường lúc này thiếu niên áo xanh trên bầu trời kia quan hệ lấy hi vọng cùng vận mệnh của toàn bộ Nam Phong Tần gia!

Từ nhỏ được giáo dục lấy gia tộc cùng chung vinh dự, lại để cho bọn hắn biết rõ cho dù tất cả tộc nhân Nam Phong Tần gia ở đây chết hết, nhưng thiếu niên kia lại không thể chết được!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiếp theo trong nháy mắt, cơ hồ là không hẹn mà cùng lúc, có trên trăm nhân loại, trong đó đại bộ phận chính là người của Nam Phong Tần gia, hung hãn không sợ chết mà buông tha cho yêu thú đang đối chiến nguyên lai, liều lĩnh hướng về Độc Giác Giao Long trên bầu trời phát động công kích!

Trong những người này, mạnh nhất chỉ là Linh Vũ Sư mà thôi, có ít người thậm chí công kích cũng với không tới Độc Giác Giao Long ở giữa không trung!

Công kích của bọn hắn có thể tạo được hiệu quả cực nhỏ, ngược lại là bởi vì đến gần khu vực băng hàn kia, nguyên một đám bị đông cứng trở thành băng điêu, sau đó trực tiếp bị chấn trở thành cặn bã!

Sau khi nhìn thấy một màn như vậy, vốn Tần Phàm có lẽ đã hoàn toàn bị băng hàn chi khí phong tỏa, vào lúc này hai mắt không khỏi trở nên đỏ bừng, trong nội tâm cảm giác bi thống không thôi, hơn nữa cảm nhận được tự trách thật sâu.

Hắn tự tin, nhưng thực lực lại chưa đủ cường đại! Cho là mình có được đầy đủ thực lực Đồ Long, nhưng cuối cùng nhất lại để tộc nhân vì hắn mà chết!

Tánh mạng những sinh sinh này, dĩ nhiên đều vì hắn mà hy sinh!

Là vì Tần Phàm hắn mà hi sinh đấy!

Là tự nguyện hi sinh vì Tần Phàm hắn đấy!

- Ah…

Cảm thụ được một loại cảm giác bi thống chưa từng có qua kia, lại để cho trong miệng Tần Phàm phát ra một tiếng hò hét rung chuyển phía chân trời, mà ở nháy mắt sau đó, hắn lại đột nhiên triệt hồi Hỏa Nguyên Liệt Diễm Tráo bảo hộ mình...

Chứng kiến cử động không để ý tánh mạng của Tần Phàm, tất cả mọi người không khỏi quá sợ hãi!

Tuy thực lực mọi người trong Nam Phong Thành không đủ, không phải thập phần tinh tường quá nhiều mê hoặc trong trận chiến đấu này, nhưng bọn họ đều biết, nếu như Tần Phàm triệt hồi tầng Hỏa Nguyên Liệt Diễm Tráo bảo hộ đối với mình này, như vậy băng hàn chi khí cùng Hàn Băng trụ kia sẽ trực tiếp đáp xuống đến trên người của hắn!

Mọi người của Nam Phong Thành đều có thể cảm nhận được hàn khí kinh khủng kia, hơn nữa cũng tận mắt thấy gần trăm người chỉ là tới gần hàn khí kia đã bị đông lạnh trở thành băng điêu! Huống chi Tần Phàm là ở vào trung tâm Cực Hàn kia?

- Không muốn…

Trông thấy một màn này, tựa hồ mọi người cũng đã tưởng tượng đến tình cảnh Tần Phàm bị đông thành cặn bã, không ít người bi thống mà lên tiếng kêu lên, một khắc này giống như là Tín Ngưỡng trong lòng đột nhiên sụp đổ .

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0