Đan Vũ Càn Khôn

Khiêu chiến Mộc Hoàng

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

- Chuyện gì phát sinh?

- Có người muốn khiêu chiến Mộc Hoàng Đảo chủ?

- Trời ạ, đây được xưng là thần đảo nha, không biết bao nhiêu năm rồi không có người nào khiêu chiến tới đây.

- Không phải là vài chục năm trước có một người sao, còn không có nhìn thấy Mộc Hoàng, đã bị Mộc Vương bên người Mộc Hoàng đánh bại.

- Đúng vậy, khiêu chiến Mộc Hoàng tuyệt đôi không dễ dàng, ở bên cạnh hắn co được thực lực chín kiếp bán thần Mộc vương, mà khiêu chiến bình thường chỉ cần dựa vào hắn là được.

Một dân chúng trong Mộc Hoàng Thần Đảo nghe được âm thanh này thì nhanh chóng ngẩng đầu nhìn qua hướng âm thanh nói chuyện, trên mặt cũng hiện ra dáng vẻ kinh ngạc, từng âm thanh nghị luận vang lên bên tai của hắn.

Đương nhiên cả Mộc Hoàng Thần Đảo diện tích vô cùng bao la, âm thanh của Tiểu Chiến chỉ có thể truyền khắp phân nửa hòn đảo, nhưng không phải ai nghe được âm thanh cũng nhìn thấy Tiểu Chiến và Tần Phàm.

Chỉ có một chút thành thị gần biên giới thì mới có thể nhìn qua bầu trời Mộc Hoàng Thần Đảo có hai bóng người đang lơ lửng, một kẻ giống yêu thú hung thần ác sát, một người bình tĩnh đứng yên.

- NGhe được âm thanh này là có thể cảm giác được lực lượng hùng hậu rồi, lần này tới thật sự là siêu cấp cường giả!

- Xem ra sẽ có một hồi đại chiến siêu cấp đấy!

- Ta có trực giác lần khiêu chiến này tạo thành uy hiếp với Mộc Hoàng!

Một ít cường giả chính thức nghe được âm thanh thì cảm nhận được thực lực của Tần Phàm cùng Tiểu Chiến cường đại, trong lòng vô cùng giật mình, một ít người hiểu chuyện thì bắt đầu bay về hướng có âm thanh, hy vọng có thể tận mắt nhìn thấy khiêu chiến.

Tóm lại Tiểu Chiến rống to một tiếng này cả Mộc Hoàng Thần Đảo đều giống như xảy ra động đất siêu cấp, triệt để sôi trào lên, mọi cường giả đều bị hấp dẫn, vô số chú ý tập trung trên trời.

Lúc này Mộc Hoàng thành, trong phủ Mộc Hoàng.

Mộc Hoàng trong đại điện. Một thân áo xanh ngồi ngay ngắn trên cao, Mộc Hoàng lúc này cũng nghe được âm thanh này rõ ràng, hắn nhíu mày một cái, ngẩng đầu nhìn qua hướng phát ra âm thanh, trên mặt hiện ra hàn ý âm lãnh.

Đứng bên cạnh hắn là một trung niên nhân mặc áo xanh, khí tức trên người của hắn lành lạnh, đứng ở nơi đó giống như một gốc cây từ thời đại Viễn Cổ còn sót lại, nhưng có thực lực khiến người ta không thể bỏ qua.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hắn chính là Mộc Vương có danh khí thái thịnh trên Mộc Hoàng Thần Đảo và cả tân thế giới. Là thủ hạ siêu cấp của Mộc Hoàng, người này có thực lực chín kiếp bán thần, thậm chí có được thực lực áp đảo đảo chủ bình thường, chỉ có trung thành với Mộc Hoàng, cũng không có tiến đi khiêu chiến đảo chủ nào đó. Dù sao trên Mộc Hoàng Thần Đảo thì tài nguyên hắn đạt được cũng không ít hơn nắm giữ một hòn đảo.

Danh xưng thần đảo, mỗi một đảo đều có tài nguyên vô cùng, động thiên phúc địa, linh dược linh tài đảo chủ cơ hồ có thể khống chế trong tay.

- Đảo chủ, lúc này lai giả bất thiện

Lúc này nghe được âm thanh của Tiểu Chiến thì Mộc vương trầm thấp nói chuyện:

- Căn cứ hồi báo, có người từng thấy hai siêu cấp cường giả đi qua Hạo Uyên Đảo, mà Hạo Uyên Đảo là đảo phải qua nếu đi Mộc Hoàng Thần Đảo, ta nghĩ ràng là một trong số đó.

- Là Tần Phàm cùng Tần Chiến hai tiểu súc sanh. Một người một heo. Âm thanh này chính là của Trư Yêu Tần Chiến, không nghxi tới thực lực của Trư Yêu bây giờ lại mạnh thế này.

Trong miệng Mộc Hoàng nhàn nhạt nói ra:

- Như vậy xem ra thực lực Tần Phàm này còn trên hắn, đại phiền toái.

- Là hai người bọn họ? Đây chính là trong cuộc chiến thiên tài đã đạt thứ nhất và thứ hai sao? Nhưng cho dù như vậy thực lực của chúng cũng là sáu kiếp bán thần, làm sao có thể đạt tới trình độ này?

Mộc vương lúc này có chút ngoài ý muốn, lúc trước Mộc Hoàng trở về đã lập tức tu luyện, cũng không có đem chuyện xảy ra trong Chư Thần chiến trường nói cho hắn biết

- Hai tiểu súc sanh này cũng không đơn giản như vậy, bọn chúng trong Chư Thần chiến trường đạt được qua đại khí vận đại cơ duyên, cho nên bọn chúng mới đi khiêu chiến ta, chắc hẳn bọn chúng đã tiêu hóa Viễn Cổ truyền thừa được không sai biệt lắm, ta vẫn nhìn bọn chúng thấp.

Mộc Hoàng nói thế nhưng dường như hắn không có chút biểu hiện sợ hãi nào, hắn nắm lan can tay ghế nhìn ra xa xa.

- Nhưng mà ta sớm biết Tần Phàm tiểu tạp chủng này sẽ khiêu chiến ta, chẳng lẽ ta không có chuẩn bị sao?

- Trách không được đảo chủ ngươi từ trong Chư Thần chiến trường về thì bế quan tu luyện, còn bí quá hoá liều tu luyện cái Viễn Cổ truyền thừa nguy hiểm nhất, thì ra sớm biết rõ chuyện này.

Mộc vương lúc này bừng tỉnh đại ngộ nói ra:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ha ha, hai tiểu tử tuổi còn trẻ nhưng đạt được thành tựu vạn năm khó gặp, nhưng mà bọn chúng không ngờ rằng đảo chủ ngươi bây giờ có thực lực tương đương đảo chủ Đế cấp, lúc này tới đây chỉ là tự tìm đường chết mà thôi.

Nói xong hắn cũng nhìn qua trên không Mộc Hoàng Thần Đảo, trong miệng nhàn nhạt nói ra:

- Đảo chủ, không bằng trước hết để ta đi hỏi tội bọn chúng, ta cũng muốn nhìn một chút hai tiểu yêu nghiệt mà đảo chủ nói có bao nhiêu lợi hại.

Mộc Hoàng cùng Mộc vương hai người này quan hệ thập phần thân mật, cơ hồ là huynh đệ với nhau, nói chuyện cũng không quá chú ý.

- Ân, chúng ta cùng đi ra đi, Tần Chiến giao cho ngươi ứng phó, còn Tần Phàm ta sẽ đích thân giải quyết. Mặt khác ta nghĩ một ít đảo chủ ở gần nghe được tin tức chạy tới đây xem náo nhiệt, ta vừa vặn muốn đảo chủ khác biết được thực lực của ta.

Mộc Hoàng gật gật đầu nói ra.

Hai người bay lên không trung, ở xa xa nhìn thấy Tần Phàm cùng Tiểu Chiến.

- Không thể ngờ là ngươi tới đây nhanh như vậy, xem ra thực lực cho rằng đã mạnh hơn Mộc Hoàng ta rồi.

Xuất hiện ở trên không nhìn nhau từ xa, nhìn thấy Tần Phàm thì sắc mặt Mộc Hoàng trở nên âm trầm hơn, lạnh lùng nói.

Xem ra trong lòng của hắn thật sự ghi hận chuyện ngày đó yêu cầu hòa giải bị Tần Phàm cự tuyệt, cho nên mới dôc sức liều mạng tu luyện.

- Hắc hắc, Mộc Hoàng lão nhi, chúng ta tới tìm ngươi thì sao? Ta cho ngươi biết, lúc trước ngươi đoạt đồ vật của lão đại, khi đó không có Tiểu Chiến ta ở đó, nếu không hừ hừ... Ta xác định vững chắc là ngươi sẽ đẹp mặt! Còn nữa, hiện tại chúng ta đã đến, Mộc Hoàng lão nhi ngươi nên ngoan ngoãn đem danh xưng đảo chủ giao ra đi, tránh khỏi bị chúng ta đánh chạy khó coi.

Tiểu Chiến thời điểm này nhìn qua Mộc Hoàng, trên mặt mang theo trêu tức nói ra.

Nhưng mà hắn là một con heo, lại mang theo tâm tính của tiểu hài tử a, Tần Phàm cũng không có chú y tới, cộng thêm nội dung biểu đạt của Tiểu Chiến cũng không khác gì ý của hắn cả.

- Chuyện ngày đó ta cũng không muốn nhiều lời, nhưng mà ta đã nói rõ sẽ khiêu chiến ngươi, hôm nay ta tới thực hiện.

Lúc này Tần Phàm cũng nhàn nhạt mở miệng, hắn vẫn đứng trên không trung nói chuyện bình tĩnh.

Hắn hiện giờ đã không phải là năm kiếp bán thần mặc cho đảo chủ xoay trong tay nha, khi đó hắn đối mặt đảo chủ Mộc Hoàng là cường giả thì lánh xa, nhưng hiện tại hắn có thực lực đi khiêu chiến rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0