Đan Vũ Càn Khôn

Lãnh Nhiệt Bán Thần Kiếp. (2)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

- Đệ nhất trọng kiếp đi qua.

Sau một lát, Tần Phàm chứng kiến đạo hỏa quang kia rốt cục bị kình khí sông băng mà Kỷ Huyên Nhi phát ra nuốt hết, cảm giác được nhiệt độ trong gian phòng thoáng khôi phục, hắn có chút thở dài một hơi.

Nhưng mà, cũng trong nháy mắt đi qua này.

Rầm rầm…

Mới vừa rồi là nhiệt chi kiếp, lúc này đây là lạnh chi kiếp!

Tần Phàm mới vừa vặn cảm giác độ ấm thoải mái dễ chịu một hồi, lúc này nhiệt độ trong phòng đã bắt đầu kịch liệt hạ thấp, thật giống như đảo mắt hắn đã đi vào vùng địa cực Băng Tuyết, toàn thân của hắn đều nổi lên một tầng băng sương, cơ hồ muốn đông cứng hắn, sau khi kình khí lưu chuyển toàn thân mới cảm giác khá hơn một chút.

Xoẹt xoẹt…

Mà đối mặt kình khí lạnh như băng ở giữa không trung tập kích xuống kia, lúc này Kỷ Huyên Nhi ngẩng đầu lên liếc nhìn, một tay phát ra một cổ kình khí nóng rực, như là một đầu Hỏa Long trùng thiên, lập tức nghênh hướng xu thế băng sơn kia.

Lạnh nóng lại một lần nữa ở giữa không trung phát sinh va chạm kịch liệt, phát ra một loại chấn động làm cả tòa khách sạn đều có chút chấn động, rất nhiều người lúc này đều có chút cảm giác được mờ mịt không biết, chỉ là bỗng nhiên cảm thấy nhiệt độ trong khách sạn kịch liệt biến hóa, một ít người cẩn thận thậm chí là bắt đầu thoát ra khỏi phòng.

- Nguyên lai Bán Thần Kiếp này của Huyên Nhi là Lãnh Nhiệt chi kiếp, nàng nhất định phải dùng Lãnh kình của mình đi nghênh đón nhiệt kiếp, lại dùng Nhiệt kình đi nghênh đón lãnh kiếp, nếu như lực không đạt tới, sẽ bị kiếp nạn kia gia thân, chỉ sợ sẽ dẫn tới kình khí lạnh nóng trong cơ thể bản thân sụp đổ.

Thấy một màn như vậy, Tần Phàm mới bắt đầu hiểu được.

Tình huống hiện tại của Kỷ Huyên Nhi, xem như nhẹ nhõm, nhưng trên thực tế cũng là thập phần hung hiểm, tùy thời đều sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng.

Theo thời gian trôi qua, Liệt Hỏa hừng hực thiêu đốt lên, độ ấm nóng rực không ngừng đem kình khí lạnh như băng hòa tan. Mà ước chừng đi qua mười phút đồng hồ, kình khí lạnh như băng kia rốt cục hoàn toàn tan rã, nhất trọng lãnh kiếp này của Kỷ Huyên Nhi rốt cục cũng bị vượt qua.

Mà cổ khí kình lạnh như băng kia bị bốc hơi, liền làm cho cả gian phòng vào lúc đó đều tràn ngập hơi nước nhàn nhạt, mưa bụi mông lung một mảnh, độ ấm trong phòng cũng thời gian dần qua khôi phục bình thường.

Trong phòng, tựa hồ tại trong khoảng thời gian ngắn yên tĩnh trở lại.

- Đã xong sao?

Chứng kiến loại tình hình này, một lát sau, hai mắt của Tần Phàm có chút ngưng tụ, sau đó nhỏ giọng hướng bóng người trong phòng hỏi.

Bất quá cũng ngay thời điểmthanh âm của hắn vừa dứt, độ ấm cả gian phòng lại đột biến.

Cái độ ấm kia, lúc lạnh lúc nhiệt, làm cho Tần Phàm xa xa tránh đi kia vẫn cảm giác được nhất thời như nhập nồi chảo, nhất thời như rớt vào hầm băng, thậm chí cho dù là hắn khởi động Nguyên Giới phòng hộ, loại cảm giác quỷ dị kia vẫn là như ảnh tùy hình thẩm thấu mà vào, có chút khủng bố.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ông ông ông…

Ở thời điểm này, thậm chí cả gian phòng đều vang lên tiếng vang huyền diệu.

Hai mắt Tần Phàm sáng ngời, lúc này liền chứng kiến trong phòng bỗng nhiên xuất hiện một đồ án Thủy Hỏa Bát Quái, đồ án Bát Quái có màu đỏ cùng màu xanh da trời giao hòa chung một chỗ, trong đó có năng lượng vô cùng mãnh liệt chấn động, giống như là hai sông lớn một lạnh một nóng giao hội chung một chỗ, bắt đầu xoay tròn nhấp nhô.

Bát Quái đồ án cực lớn này, lồng lộng nga nga, cuối cùng nhất là hướng về Kỷ Huyên Nhi phô thiên cái địa bao phủ xuống, tựa hồ muốn thôn phệ cả người nàng ở trong đó, năng lượng lạnh nóng vô cùng trực tiếp xoắn thành mảnh vỡ.

- Nhiệt kiếp và lãnh kiếp cùng một chỗ tới!

Hai mắt của Tần Phàm không khỏi ngưng tụ, hắn có thể cảm nhận được lúc này đây uy lực đáng sợ của Bán Thần Kiếp, loại lạnh nóng dung hợp sinh ra uy lực kia, chỉ sợ là Lục kiếp Bán Thần cũng ẩn ẩn có chút kiêng kị.

Hắn nhìn về phía Kỷ Huyên Nhi, nắm chặt lại nắm đấm, nếu như nàng có chuyện gì phát sinh hắn sẽ lập tức tiến lên giải cứu.

Oanh!

Một bên kia, hai tay của Kỷ Huyên Nhi vào lúc đó đẩy lên, ở trong cơ thể của hắn đồng dạng là phát ra một cổ Phong Bạo lạnh nóng mang tất cả mà đi, trực tiếp nghênh hướng đồ án Thủy Hỏa Bát Quái. Nàng thao túng lực lượng bản thân, đồng thời phát ra lực lượng lạnh nóng tương dung, hơn nữa là đem hai cổ lực lượng này tách ra, dùng nhiệt kình phóng tới một nửa Lãnh Bát Quái, dùng lãnh kình phóng tới Nhiệt Bát Quái.

Cũng không biết đi qua bao lâu.

Trong phòng, Thủy Hỏa Bát Quái cự đại kia bỗng nhiên cắn nuốt Phong Bạo lạnh nóng do Kỷ Huyên Nhi phát ra, tiếp theo là trực tiếp hướng về thân thể nàng, giống như một đầu hung thú cực lớn mở miệng lớn thôn phệ mà xuống.

- Không tốt.

Trong lòng Tần Phàm căng thẳng.

Chỉ thấy ánh sáng màu đỏ cùng ánh sáng màu lam kia đụng đụng một cái, cả người Kỷ Huyên Nhi đều bị bao phủ ở trong đó, chỉ có thể không ngừng cảm giác được độ ấm lạnh nóng trong đó bộc phát ra, khó có thể chứng kiến tình trạng bóng người trong đó như thế nào.

Ước chừng đi qua nửa phút, tất cả vầng sáng bao phủ rốt cục tán đi, trong phòng cũng khôi phục bình tĩnh, một thân ảnh dịu dàng như lục bình sau mưa hiện ra.

- Huyên Nhi, nàng không sao chớ?

Tần Phàm vội vàng nhào tới, ôm lấy Kỷ Huyên Nhi té trên mặt đất, ôm nàng vào trong ngực của mình mà ân cần hỏi thăm.

- Không có việc gì, chỉ là hơi mệt một chút mà thôi.

Cảm giác được người mình yêu quan tâm, Kỷ Huyên Nhi ngẩng đầu lên, gần đây lạnh lùng cũng lộ ra một vòng vui vẻ đẹp mắt, sau đó tựa đầu ôn nhu, nhẹ nhàng gối lên lồng ngực ấm áp của Tần Phàm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hiện tại nàng đã thành công vượt qua Bán Thần Kiếp lần thứ ba, chính thức trở thành một gã Tam kiếp Bán Thần rồi.

- Không cần sợ, có ta ở đây.

Chứng kiến bộ dạng vui vẻ này, trong nội tâm Tần Phàm như là có một dòng nước ấm chảy qua, sau đó hắn không khỏi ôm thật chặt bộ dáng trong ngực, tựa hồ muốn thân thể ôn nhu kia hoàn toàn xâm nhập thân thể của mình.

Vì vậy, trong phòng cũng dần dần yên tĩnh trở lại, lẫn nhau chỉ nghe tiếng tim đập rất nhỏ mà nóng rực, cứ như vậy đem bọn hắn chậm rãi hòa tan...

Đêm không sao.

Vân tiêu tịch mịch, thanh phong nhẹ thổi.

Trèo lên tuyết sơn ngọc lĩnh, thông u cầu tác, dục tố không ngừng.

Đa tình ngộ nhập chỗ thâm tình, nói không rõ, nhìn không rõ…

Một đêm tham hưởng, tuế nguyệt yên lặng.

...

Một đêm đi qua, lúc này ở bên ngoài đã là nắng sớm chiếu rọi, mặt trời ở chân trời cũng bắt đầu chậm rãi bay lên. Ánh mặt trời chiếu vào gian phòng, chiếu lên bốn vách tường phảng phất như là diệu quang sinh huy.

Hồng màn trướng rũ, kể ra đêm qua tươi đẹp.

Ngày hôm nay, cũng là thời gian tuyển bạt thi đấu Thần Đảo Thiên Tài Chiến của Mạc Lợi Thần Đảo bắt đầu.

Đang…

Đang…

Đang…

Theo mặt trời dần dần baylên, rốt cục trận trận tiếng chuông vào lúc này truyền khắp toàn thành, ngay sau đó là cả Mạc Lợi chủ thành đều như nồi nước triệt để sôi trào .

Thịnh hội!

Thịnh hội lớn nhất của tất cả Võ Giả trong Mạc Lợi Đảo!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0