Lấy một địch hai. (1)
Hỏa Thụ
2024-07-24 03:27:15
Hống hống hống!
Theo hỏa hệ nguyên khí ngưng tụ, tất cả hư ảnh Man Ngưu hỏa hồng sắc rất nhanh liền thành hình trong hư không, Liệt Diễm quay cuồng, tư thaias hung mãnh, trọn vẹn mấy trăm đầu, khí thế ngưng tụ đủ chấn động Thiên Địa!
Ngay sau đó là thanh âm bạo rống liên tiếng, không gian chấn động, tất cả Hỏa Ngưu cực lớn vô cùng cuồng bạo đánh tới Lục Sắc Cự Xà đánh, thiêu đốt hết thảy!
Ầm ầm
Xà Ngưu đánh nhau, rừng cây dưới va chạm cực lớn liền nhao nhao sụp đổ, trong khoảng thời gian ngắn, bụi mù cuồn cuộn, mảnh gỗ vụn văng khắp nơi, trên mặt đất xuất hiện đồi núi dài như thâm cốc .
Qua hồi lâu, sau khi bụi mù tiêu tán một chút, huynh đệ Mộc Mộ Mộc Dương liền khiếp sợ phát hiện chỗ Tần Phàm đứng ban nãy, cây cối trong phạm vi trăm mét đã bị phá hủy hoàn toàn!
cũng là nói, chỉ dưới một chiêu, Tần Phàm liền phá hủy hơn phân nửa ưu thế của bọn hắn!
Đối với thực lực Tần Phàm, hai người bọn họ biết mình phải xem lại lần nữa!
Lá rách bắn ra còn vòng qua vòng lại trên không trung, thật lâu không rơi xuống, cây cối và đại địa đều lộ ra một mảnh cháy đen, một khe hở dài hẹp cực lớn thấy mà giật cả mình!
Tần Phàm và Mộc Dương lần đầu giao đụng cũng đã tạo thành phá hư lớn như thế, có thể nghĩ, trận đấu chính thức giữa Võ Tôn chi cảnh thanh thế to lớn cỡ nào.
Mộc Dương rất mạnh, Tần Phàm đoán chừng thực lực của hắn so với mình ba tháng trước phải mạnh hơn không ít, chỉ sợ cũng có thực lực chém giết Độc Giác Giao Long, Tần Húc càng không cách nào so sánh.
Vừa rồi Cự Xà do Mộc hệ nguyên khí hóa thành ẩn chứa lực lượng phi thường khủng bố!
Bất quá Tần Phàm đã không còn là Tần Phàm ba tháng trước nữa, hắn hiện giờ có thể khống chế nguyên khí trong phạm vi hơn 250m! Lấy ưu thế trảm nghịch thành tôn, hắn đối với nguyên khí là khống chế tuyệt đối, cho nên phạm vi 250m này cũng tương đương với phạm vi ngoài 500m của Võ Tôn bình thường!
Hơn nữa Vạn Ngưu Trùng Chàng có thể so với Thiên giai võ kỹ, uy lực của nó vốn cực lớn, chín trăm chín mươi chín đầu hỏa hệ Man Ngưu trực tiếp khắc chế Cực Xà kia, hơn nữa hỏa nguyên khí mãnh liệt còn phá hủy hết cây cối trong phạm vi trăm mét.
Hai người Mộc Mộ và Mộc Dương không thể không thừa nhận, uy lực một chiêu này của Tần Phàm mạnh hơn Mộc Dương rất nhiều, trong đó Mộc Dương đặc biệt cảm thụ sâu nhất.
- Không có khả năng đấy! Nghe nói tiểu tử này mới từ Chân Vũ thánh địa đi ra có ba tháng, nói cách khác hắn đột phá đến cảnh giới Võ Tôn nhiều nhất chỉ mấy tháng, làm sao có thể có thực lực mạnh vậy được! Hơn nữa hắn trong thời gian ngắn như vậy đã đột phá đến Võ Tôn, làm sao không chút dấu hiệu căn cơ bất ổn, ngược lại nguyên khí có thể khống chế còn mạnh hơn ta nhiều như vậy! Đó căn bản không hợp với lẽ thường!
Nội tâm Mộc Dương nổi lên sóng to gió lớn, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Tần Phàm.
Lúc này Mộc Dương và Mộc Mộ bởi vì cây cối bốn phía bị phá hủy, chỉ còn bãi đất không cho nên Tần Phàm cũng đã có thể nhìn thấy bọn họ rõ ràng.
- Tiểu tử này rất cổ quái! Vừa rồi ta rõ ràng cảm giác được trong phạm vi 200m đều có hỏa nguyên khí đang chấn động, nói cách khác tiểu tử này rất có thể đã là đột phá đến cảnh giới Võ Tôn nhị cấp rồi!
Lúc này huynh trưởng Mộc gia Mộc Mộ tương đối tỉnh táo trầm giọng nói với Mộc Dương nói ra, hắn đối với thiếu niên áo xanh trước mắt này cũng nổi lên kiêng kị thật sâu!
Vốn hắn cho rằng cho dù thiên phú đối phương tung hoành thế nào, tuổi còn trẻ đã đạt tới cảnh giới Võ Tôn, nhưng dù sao cũng là đột phá thực lực còn thiếu, thực lực chân thật vô luận thế nào cũng không thể sánh bằng những cường giả đã tiến vào Võ Tôn hai ba mươi năm như bọn hắn!
Nhưng vừa rồi Tần Phàm so đấu với Mộc Dương, hắn liền biết rõ mình đã sai lầm!
- Làm sao có thể, chỉ mới qua có ba tháng thôi! Hắn làm sao đột phá đến Võ Tôn nhị cấp rồi! Người bình thường coi như tiêu tốn ba năm cũng chưa hẳn có thể thành công!
Mộc Dương nghe được lời Mộc Mộ lần nữa khiếp sợ không thôi.
- Ngẫm lại Tần Phàm chỉ dùng một năm liền từ Linh Vũ sư đột phá đến Võ Tôn, ngươi nên biết trên người hắn không gì là không thể cả!
Mộc Mộ cũng không thể tin được, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ truyền âm nói.
Liên tưởng đến đủ loại sự tích truyền kỳ về thiếu niên áo xanh trước mắt, hơn nữa vừa rồi so đấu qua, vô luận là Mộc Mộ hay Mộc Dương đều biết, thiếu niên áo xanh đứng trước mắt này căn bản không thể dùng ánh mắt người thường để suy đoán được!
Bắt đầu từ giờ khắc này, Mộc Mộ và Mộc Dương đã hoàn toàn nhìn thẳng vào Tần Phàm... thậm chí cho rằng hắn là cường giả còn mạnh hơn bản thân.
- Tần Phàm, không thể không thừa nhận, thực lực của ngươi vượt xa dự liệu của chúng ta! Không đến hai mươi tuổi đã đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, lại có thực lực không dưới đệ đệ ta vốn là Võ Tôn lục cấp! Ngươi rất mạnh, thật sự rất mạnh!
Kế tiếp, Mộc Mộ nhìn chăm chú vào Tần Phàm, trong miệng chậm rãi nói.
- Ha ha, ý Mộc tôn giả là muốn hai người đồng loạt ra tay đối phó ta sao? Hai Võ Tôn danh chấn nhiều năm hơn nữa cảnh giới lại cao hơn ta mấy cấp, thế mà lại liên thủ đối phó một tiểu tử chưa đến 20t như ta, chẳng lẽ các ngươi không sợ người khác cười nhạo sao?
Tần Phàm lúc này cười nhạt nói.
Nghe được lời này của Tần Phàm, Mộc Mộ và Mộc Dương cơ hồ muốn thổ huyết, nếu như theo tuổi mà tính, trên toàn bộ Võ Thiên đại lục nào có thể tìm ra người cùng lứa đối phó được yêu nghiệt này.
Bất quá hai người bọn hắn quả thật đã thành danh nhiều năm, cũng tương đối chú ý thể diện. Mộc Mộ tự định giá một hồi, mới lạnh giọng nói:
- Tần Phàm, ngươi không nên quên nơi đây là hỗn loạn chi địa Càn Khôn Đái, ở chỗ này chỉ có kết quả thắng bại, không ai quan tâm ngươi dùng thủ đoạn gì đâu!
- Hừ, có thể làm cho hai huynh đệ chúng ta liên thủ, Tần Phàm ngươi cho dù chế cũng nên tự hào rồi!
Mà Mộc Dương lại hừ lạnh một tiếng nói.
Cuối cùng, hai người bọn họ vẫn quyết định muốn liên thủ đối địch!
Bởi vì thấy được Tần Phàm vừa rồi sử xuất ra Vạn Ngưu Trùng Chàng, chỉ một người thì bọn hắn căn bản không có lòng tin thắng lợi, hơn nữa bọn hắn còn không biết Tần Phàm còn thủ đoạn gì không! Cộng thêm hiện giờ bốn phía không người, bọn hắn chỉ hy vọng có thể tốc chiến tốc thắng, nhanh chóng tiếp tục truy tung Phương Tiểu Tinh.
Cuối cùng vừa nói xong, hai người Mộc Mộ và Mộc Dương liền liếc nhau một cái, lập tức đồng thời hít sâu một hơi, bắt đầu cùng nhau ra tay!
Tần Phàm thấy hai người đồng thời ra tay, biết rõ đã không thể vãn hồi, hơn nữa lời của mình cũng căn bản không thể tạo thành ảnh hưởng đối với hai người vốn phối hợp ăn ý này, nét mặt của hắn không khỏi trở nên ngưng trọng.
Trải qua cái này ba tháng tu luyện, hắn hiện giờ đối phó với Võ Tôn lục cấp bình thường coi như nhẹ nhõm, nhưng Mộc Mộ chính là Võ Tôn thất cấp, coi như đối phó mình hắn cũng thập phần miễn cưỡng, huống chi còn là Võ Tôn lục cấp và Võ Tôn thất cấp đồng thời liên thủ!
Theo hỏa hệ nguyên khí ngưng tụ, tất cả hư ảnh Man Ngưu hỏa hồng sắc rất nhanh liền thành hình trong hư không, Liệt Diễm quay cuồng, tư thaias hung mãnh, trọn vẹn mấy trăm đầu, khí thế ngưng tụ đủ chấn động Thiên Địa!
Ngay sau đó là thanh âm bạo rống liên tiếng, không gian chấn động, tất cả Hỏa Ngưu cực lớn vô cùng cuồng bạo đánh tới Lục Sắc Cự Xà đánh, thiêu đốt hết thảy!
Ầm ầm
Xà Ngưu đánh nhau, rừng cây dưới va chạm cực lớn liền nhao nhao sụp đổ, trong khoảng thời gian ngắn, bụi mù cuồn cuộn, mảnh gỗ vụn văng khắp nơi, trên mặt đất xuất hiện đồi núi dài như thâm cốc .
Qua hồi lâu, sau khi bụi mù tiêu tán một chút, huynh đệ Mộc Mộ Mộc Dương liền khiếp sợ phát hiện chỗ Tần Phàm đứng ban nãy, cây cối trong phạm vi trăm mét đã bị phá hủy hoàn toàn!
cũng là nói, chỉ dưới một chiêu, Tần Phàm liền phá hủy hơn phân nửa ưu thế của bọn hắn!
Đối với thực lực Tần Phàm, hai người bọn họ biết mình phải xem lại lần nữa!
Lá rách bắn ra còn vòng qua vòng lại trên không trung, thật lâu không rơi xuống, cây cối và đại địa đều lộ ra một mảnh cháy đen, một khe hở dài hẹp cực lớn thấy mà giật cả mình!
Tần Phàm và Mộc Dương lần đầu giao đụng cũng đã tạo thành phá hư lớn như thế, có thể nghĩ, trận đấu chính thức giữa Võ Tôn chi cảnh thanh thế to lớn cỡ nào.
Mộc Dương rất mạnh, Tần Phàm đoán chừng thực lực của hắn so với mình ba tháng trước phải mạnh hơn không ít, chỉ sợ cũng có thực lực chém giết Độc Giác Giao Long, Tần Húc càng không cách nào so sánh.
Vừa rồi Cự Xà do Mộc hệ nguyên khí hóa thành ẩn chứa lực lượng phi thường khủng bố!
Bất quá Tần Phàm đã không còn là Tần Phàm ba tháng trước nữa, hắn hiện giờ có thể khống chế nguyên khí trong phạm vi hơn 250m! Lấy ưu thế trảm nghịch thành tôn, hắn đối với nguyên khí là khống chế tuyệt đối, cho nên phạm vi 250m này cũng tương đương với phạm vi ngoài 500m của Võ Tôn bình thường!
Hơn nữa Vạn Ngưu Trùng Chàng có thể so với Thiên giai võ kỹ, uy lực của nó vốn cực lớn, chín trăm chín mươi chín đầu hỏa hệ Man Ngưu trực tiếp khắc chế Cực Xà kia, hơn nữa hỏa nguyên khí mãnh liệt còn phá hủy hết cây cối trong phạm vi trăm mét.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người Mộc Mộ và Mộc Dương không thể không thừa nhận, uy lực một chiêu này của Tần Phàm mạnh hơn Mộc Dương rất nhiều, trong đó Mộc Dương đặc biệt cảm thụ sâu nhất.
- Không có khả năng đấy! Nghe nói tiểu tử này mới từ Chân Vũ thánh địa đi ra có ba tháng, nói cách khác hắn đột phá đến cảnh giới Võ Tôn nhiều nhất chỉ mấy tháng, làm sao có thể có thực lực mạnh vậy được! Hơn nữa hắn trong thời gian ngắn như vậy đã đột phá đến Võ Tôn, làm sao không chút dấu hiệu căn cơ bất ổn, ngược lại nguyên khí có thể khống chế còn mạnh hơn ta nhiều như vậy! Đó căn bản không hợp với lẽ thường!
Nội tâm Mộc Dương nổi lên sóng to gió lớn, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Tần Phàm.
Lúc này Mộc Dương và Mộc Mộ bởi vì cây cối bốn phía bị phá hủy, chỉ còn bãi đất không cho nên Tần Phàm cũng đã có thể nhìn thấy bọn họ rõ ràng.
- Tiểu tử này rất cổ quái! Vừa rồi ta rõ ràng cảm giác được trong phạm vi 200m đều có hỏa nguyên khí đang chấn động, nói cách khác tiểu tử này rất có thể đã là đột phá đến cảnh giới Võ Tôn nhị cấp rồi!
Lúc này huynh trưởng Mộc gia Mộc Mộ tương đối tỉnh táo trầm giọng nói với Mộc Dương nói ra, hắn đối với thiếu niên áo xanh trước mắt này cũng nổi lên kiêng kị thật sâu!
Vốn hắn cho rằng cho dù thiên phú đối phương tung hoành thế nào, tuổi còn trẻ đã đạt tới cảnh giới Võ Tôn, nhưng dù sao cũng là đột phá thực lực còn thiếu, thực lực chân thật vô luận thế nào cũng không thể sánh bằng những cường giả đã tiến vào Võ Tôn hai ba mươi năm như bọn hắn!
Nhưng vừa rồi Tần Phàm so đấu với Mộc Dương, hắn liền biết rõ mình đã sai lầm!
- Làm sao có thể, chỉ mới qua có ba tháng thôi! Hắn làm sao đột phá đến Võ Tôn nhị cấp rồi! Người bình thường coi như tiêu tốn ba năm cũng chưa hẳn có thể thành công!
Mộc Dương nghe được lời Mộc Mộ lần nữa khiếp sợ không thôi.
- Ngẫm lại Tần Phàm chỉ dùng một năm liền từ Linh Vũ sư đột phá đến Võ Tôn, ngươi nên biết trên người hắn không gì là không thể cả!
Mộc Mộ cũng không thể tin được, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ truyền âm nói.
Liên tưởng đến đủ loại sự tích truyền kỳ về thiếu niên áo xanh trước mắt, hơn nữa vừa rồi so đấu qua, vô luận là Mộc Mộ hay Mộc Dương đều biết, thiếu niên áo xanh đứng trước mắt này căn bản không thể dùng ánh mắt người thường để suy đoán được!
Bắt đầu từ giờ khắc này, Mộc Mộ và Mộc Dương đã hoàn toàn nhìn thẳng vào Tần Phàm... thậm chí cho rằng hắn là cường giả còn mạnh hơn bản thân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Tần Phàm, không thể không thừa nhận, thực lực của ngươi vượt xa dự liệu của chúng ta! Không đến hai mươi tuổi đã đột phá đến Võ Tôn chi cảnh, lại có thực lực không dưới đệ đệ ta vốn là Võ Tôn lục cấp! Ngươi rất mạnh, thật sự rất mạnh!
Kế tiếp, Mộc Mộ nhìn chăm chú vào Tần Phàm, trong miệng chậm rãi nói.
- Ha ha, ý Mộc tôn giả là muốn hai người đồng loạt ra tay đối phó ta sao? Hai Võ Tôn danh chấn nhiều năm hơn nữa cảnh giới lại cao hơn ta mấy cấp, thế mà lại liên thủ đối phó một tiểu tử chưa đến 20t như ta, chẳng lẽ các ngươi không sợ người khác cười nhạo sao?
Tần Phàm lúc này cười nhạt nói.
Nghe được lời này của Tần Phàm, Mộc Mộ và Mộc Dương cơ hồ muốn thổ huyết, nếu như theo tuổi mà tính, trên toàn bộ Võ Thiên đại lục nào có thể tìm ra người cùng lứa đối phó được yêu nghiệt này.
Bất quá hai người bọn hắn quả thật đã thành danh nhiều năm, cũng tương đối chú ý thể diện. Mộc Mộ tự định giá một hồi, mới lạnh giọng nói:
- Tần Phàm, ngươi không nên quên nơi đây là hỗn loạn chi địa Càn Khôn Đái, ở chỗ này chỉ có kết quả thắng bại, không ai quan tâm ngươi dùng thủ đoạn gì đâu!
- Hừ, có thể làm cho hai huynh đệ chúng ta liên thủ, Tần Phàm ngươi cho dù chế cũng nên tự hào rồi!
Mà Mộc Dương lại hừ lạnh một tiếng nói.
Cuối cùng, hai người bọn họ vẫn quyết định muốn liên thủ đối địch!
Bởi vì thấy được Tần Phàm vừa rồi sử xuất ra Vạn Ngưu Trùng Chàng, chỉ một người thì bọn hắn căn bản không có lòng tin thắng lợi, hơn nữa bọn hắn còn không biết Tần Phàm còn thủ đoạn gì không! Cộng thêm hiện giờ bốn phía không người, bọn hắn chỉ hy vọng có thể tốc chiến tốc thắng, nhanh chóng tiếp tục truy tung Phương Tiểu Tinh.
Cuối cùng vừa nói xong, hai người Mộc Mộ và Mộc Dương liền liếc nhau một cái, lập tức đồng thời hít sâu một hơi, bắt đầu cùng nhau ra tay!
Tần Phàm thấy hai người đồng thời ra tay, biết rõ đã không thể vãn hồi, hơn nữa lời của mình cũng căn bản không thể tạo thành ảnh hưởng đối với hai người vốn phối hợp ăn ý này, nét mặt của hắn không khỏi trở nên ngưng trọng.
Trải qua cái này ba tháng tu luyện, hắn hiện giờ đối phó với Võ Tôn lục cấp bình thường coi như nhẹ nhõm, nhưng Mộc Mộ chính là Võ Tôn thất cấp, coi như đối phó mình hắn cũng thập phần miễn cưỡng, huống chi còn là Võ Tôn lục cấp và Võ Tôn thất cấp đồng thời liên thủ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro