Lực ảnh hưởng của Tần Phàm. (2)
Hỏa Thụ
2024-07-24 03:27:15
Lão sư, cám ơn.
Sau đó Tần Phàm quay người nhìn về phía Cổ Mặc quần áo rách rưới, lộ ra có chút chật vật cách đó không xa, chân thành mà nói, hắn biết rõ, lúc này đây nếu không có lão đầu này, tình huống của Nam Phong Thành có khả năng sẽ càng hỏng bét.
- Xú tiểu tử, lúc này đây bản Võ Thánh thật sự thiếu chút nữa bị ngươi hại thảm rồi! Ngươi nghĩ một câu cám ơn nhẹ nhàng như vậy liền triệt tiêu sao?
Vào lúc này Cổ Mặc nhìn thiếu niên áo xanh kia, trong miệng cười mắng.
Bất quá Hắc Hỏa Võ Thánh lúc này, trên thực tế bởi vì Tần Phàm gọi một tiếng "Lão sư" kia, thật là cảm giác được toàn thân khoan khoái dễ chịu, làm gương sáng cho người khác, ai không muốn đệ tử của mình có thể trò giỏi hơn thầy mà thắng vu lam a?
Hôm nay, hắn thật sự cảm giác được, người đệ tử này của mình là siêu việt chính mình rồi.
- Yên tâm, muốn loại đan khí nào, cứ việc nói, ta nhất định thỏa mãn toàn bộ.
Cảm giác được hào khí quen thuộc lẫn nhau kia, hai mắt của Tần Phàm không khỏi có chút ửng đỏ, Cổ Mặc còn không có biến đổi, vẫn còn như trước kia .
Đồng thời, một loại cảm tình này lại để cho hắn cảm thấy thập phần cảm động.
- Hắc hắc, những cái kia trước đừng nói, hiện tại đầu tiên là nghĩ biện pháp giải quyết hai đại gia hỏa trước mắt kia cái đã!
Nhìn hai đầu Thất cấp yêu thú trước mặt kia đang nhìn chằm chằm, bởi vì Tần Phàm phản hồi nên không có hành động thiếu suy nghĩ, tiếng cười quen thuộc kia của Cổ Mặc truyền đến:
- Thật không nghĩ tới, ngươi tiểu tử biến thái này, một năm không thấy, dĩ nhiên đã đột phá đến Võ Tôn rồi...
Những đối thoại lúc trước, hai người Tần Phàm đều là dùng truyền âm trao đổi, chỉ có câu cuối cùng, Cổ Mặc là nói thẳng ra. Hắn chính là muốn mọi người biết rõ, Tần Phàm đã trở thành Võ Tôn rồi, mượn cái này đến ủng hộ sĩ khí.
- Võ Tôn?
Quả nhiên, khi hai chữ này từ trong miệng Cổ Mặc truyền ra, lập tức tất cả mọi người trong Nam Phong Thành không khỏi sôi trào!
Tất cả mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng mỗi người đều tin tưởng! Đồng thời bọn hắn cũng không khỏi được âm thầm phấn chấn .
Tần Phàm đã trở thành Võ Tôn!
Một Võ Tôn không đến hai mươi tuổi!
Cái này đối với tất cả mọi người mà nói, đều là một kỳ tích sinh ra đời! Danh tiếng kỳ tích chi tử của Tần Phàm, lần nữa ủng hộ cùng chấn động nhân tâm!
Một thiên kiêu chi tử như vậy có thể sinh ra ở Nam Phong Thành, chẳng lẻ không đáng giá mọi người dốc sức liều mạng đi thủ hộ sao?
- Võ Tôn? Con của ta đã trở thành Võ Tôn rồi sao?
Tần Phàm chi phụ Tần Hồng, vào lúc này trong khoảng thời gian ngắn không khỏi có chút phát mộng rồi, kế tiếp là nhịn không được nước mắt tuôn đầy mặt!
Đồng thời, tảng đá lớn trong lòng hắn cũng nhẹ nhàng để xuống, hôm nay hắn yên tâm, Tần Phàm không phải bị Chân Vũ Thánh Địa đuổi ra, mà là trở thành Võ Tôn đi ra đấy!
Võ Tôn cường giả, võ đạo tôn sư!
Tần Hồng như thế nào cũng sẽ không nghĩ tới, con của mình, vậy mà sẽ ở thời điểm không đủ hai mươi tuổi đến được độ cao mà mình cả đời cũng không có cách nào leo đến. Trong lòng của hắn chỉ cảm thấy lão hoài kích động, cái tự hào chi tình kia không cách nào nói rõ!
Mà hai gã Nam Phong Thành tộc trưởng khác, trong lòng Điền Phong cùng Tiết Trường Phong cũng có chút phức tạp, bọn hắn đã lần nữa đánh giá cao tiềm lực thiếu niên áo xanh này rồi, nhưng không thể tưởng được cuối cùng nhất thiếu niên này vẫn là lần nữa ngoài dự liệu của bọn hắn.
Võ Tôn không đến hai mươi tuổi... Thật là khiến người đố kỵ ah!
Nhưng bọn họ cũng đều biết, Nam Phong Thành hẳn là được bảo trụ rồi.
Tuy hôm nay Tần Phàm còn không có chính thức ra tay, nhưng bọn hắn đều tin tưởng vững chắc rồi, cái gia viên này sẽ không vào hôm nay bị hủy đi! Nhất định sẽ không!
Cái này từ mọi người bốn phía biểu hiện kia là có thể nhìn ra, tất cả mọi người tin tưởng vững chắc!
Nhìn xem sĩ khí không ngừng tăng vọt, trong nội tâm Tần Phàm cũng có chút xúc động, điều này cũng làm cho hắn hiểu được trách nhiệm trên bờ vai của mình. Những người này tín nhiệm hắn, hắn nhất định không thể cô phụ mọi người tín nhiệm.
Cái thành thị này, hắn phải đi thủ hộ!
- Chư vị tộc nhân, chư vị huynh đệ, chư vị hương thân phụ lão, thật có lỗi, Tần Phàm vẫn là trở lại hơi chậm.
Tần Phàm dùng sức nắm chặt nắm đấm lại, thanh âm mang theo bi phẫn nói ra.
- Bất quá tiếp theo phía sau, xin mọi người yên tâm, ta sẽ không để cho những súc sinh này lại phá hư gia viên của chúng ta!
Áo bào xanh của Tần Phàm giương lên, con ngươi lạnh lùng mà nhìn về phía hai đầu Thất cấp yêu thú cực lớn đang đi ngược chiều Nam Phong Thành kia, hắn biết rõ, hôm nay hắn đầu tiên cần phải làm là làm thịt chúng!
Hai đầu Thất cấp yêu thú ở trước mặt Nam Phong Thành, một đầu là Đại Địa Bạo Hùng, một đầu là Độc Giác Giao Long! Một đầu trên trời, một đầu dưới đất, đồng dạng khổng lồ như núi, đồng dạng hung mãnh vô cùng.
Tần Phàm tinh tường, hơn vạn đầu yêu thú này đều là dùng hai con Thất cấp yêu thú kia cầm đầu, chỉ cần hai con yêu thú này ngã xuống, những yêu thú kia như rắn mất đầu, sẽ dễ dàng đối phó hơn rất nhiều!
Nhưng mà Thất cấp yêu thú, có thể so với Võ Tôn, cũng không có dễ dàng đối phó như vậy.
Tần Phàm không có cùng Thất cấp yêu thú giao thủ qua, nhưng hắn chứng kiến Cổ Mặc đã khôi phục tu vi Võ Tôn, ở trước mặt hai con yêu thú, cũng khiến cho chật vật như vậy liền biết.
Đương nhiên, hắn hôm nay, cũng có được tự tin của mình, bởi vì Cổ Mặc không có bản thể, hôm nay có thể phát huy thực lực chưa hẳn bì kịp được mình.
Xem hai con yêu thú trước mặt này, trong đó một đầu Độc Giác Giao Long kia, Tần Phàm liếc mắt liền nhận ra được, bởi vì mấy năm trước thời điểm ở yêu thú sơn mạch, hắn đã từng thấy qua một đầu!
Thậm chí tài liệu thi thể một đầu Độc Giác Giao Long kia còn có một chút ở lại trong trữ vật giới chỉ của hắn! Mình cũng đã từng tắm rửa qua Độc Giác Giao Long chi huyết!
Tuy trải qua mấy lần Ma chủng luyện hóa, huyết mạch cường đại hơn thay thế Độc Giác Giao Long chi huyết này, để cho Giao Long huyết này trở nên rất nhạt rồi, nhưng vẫn có một tia như vậy đấy!
Hơn nữa càng quan trọng hơn là, "hung thủ" giết chết đầu Độc Giác Giao Long… năm đầu Thiên Sí Hổ, hiện tại đã bị hắn thu phục rồi, đang nuôi dưỡng ở phía sau núi Nam Phong Tần gia!
Trước khi Tần Phàm tiến vào Chân Vũ Thánh Địa, đã để cho năm đầu Thiên Sí Hổ kia thủ hộ lấy Nam Phong Tần gia, nhưng lúc này trên chiến trường Tần Phàm không có trông thấy chúng, hắn đoán chừng mấy tiểu tử kia chính là sợ đầu Độc Giác Giao Long này!
Đừng nhìn khi đó năm đầu Thiên Sí Hổ đuổi theo đầu Độc Giác Giao Long kia xa như vậy, đó là bởi vì đầu Độc Giác Giao Long đó vừa vặn ở vào suy yếu kỳ, thực lực chưa đủ một phần ba toàn thịnh, mới khiến cho năm đầu Thiên Sí Hổ kia đắc thủ!
Như chống lại một đầu Độc Giác Giao Long kỳ toàn thịnh trước mặt này, cho dù năm đầu Thiên Sí Hổ kia liều mạng cũng sẽ không phải là đối thủ!
Sau đó Tần Phàm quay người nhìn về phía Cổ Mặc quần áo rách rưới, lộ ra có chút chật vật cách đó không xa, chân thành mà nói, hắn biết rõ, lúc này đây nếu không có lão đầu này, tình huống của Nam Phong Thành có khả năng sẽ càng hỏng bét.
- Xú tiểu tử, lúc này đây bản Võ Thánh thật sự thiếu chút nữa bị ngươi hại thảm rồi! Ngươi nghĩ một câu cám ơn nhẹ nhàng như vậy liền triệt tiêu sao?
Vào lúc này Cổ Mặc nhìn thiếu niên áo xanh kia, trong miệng cười mắng.
Bất quá Hắc Hỏa Võ Thánh lúc này, trên thực tế bởi vì Tần Phàm gọi một tiếng "Lão sư" kia, thật là cảm giác được toàn thân khoan khoái dễ chịu, làm gương sáng cho người khác, ai không muốn đệ tử của mình có thể trò giỏi hơn thầy mà thắng vu lam a?
Hôm nay, hắn thật sự cảm giác được, người đệ tử này của mình là siêu việt chính mình rồi.
- Yên tâm, muốn loại đan khí nào, cứ việc nói, ta nhất định thỏa mãn toàn bộ.
Cảm giác được hào khí quen thuộc lẫn nhau kia, hai mắt của Tần Phàm không khỏi có chút ửng đỏ, Cổ Mặc còn không có biến đổi, vẫn còn như trước kia .
Đồng thời, một loại cảm tình này lại để cho hắn cảm thấy thập phần cảm động.
- Hắc hắc, những cái kia trước đừng nói, hiện tại đầu tiên là nghĩ biện pháp giải quyết hai đại gia hỏa trước mắt kia cái đã!
Nhìn hai đầu Thất cấp yêu thú trước mặt kia đang nhìn chằm chằm, bởi vì Tần Phàm phản hồi nên không có hành động thiếu suy nghĩ, tiếng cười quen thuộc kia của Cổ Mặc truyền đến:
- Thật không nghĩ tới, ngươi tiểu tử biến thái này, một năm không thấy, dĩ nhiên đã đột phá đến Võ Tôn rồi...
Những đối thoại lúc trước, hai người Tần Phàm đều là dùng truyền âm trao đổi, chỉ có câu cuối cùng, Cổ Mặc là nói thẳng ra. Hắn chính là muốn mọi người biết rõ, Tần Phàm đã trở thành Võ Tôn rồi, mượn cái này đến ủng hộ sĩ khí.
- Võ Tôn?
Quả nhiên, khi hai chữ này từ trong miệng Cổ Mặc truyền ra, lập tức tất cả mọi người trong Nam Phong Thành không khỏi sôi trào!
Tất cả mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng mỗi người đều tin tưởng! Đồng thời bọn hắn cũng không khỏi được âm thầm phấn chấn .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Phàm đã trở thành Võ Tôn!
Một Võ Tôn không đến hai mươi tuổi!
Cái này đối với tất cả mọi người mà nói, đều là một kỳ tích sinh ra đời! Danh tiếng kỳ tích chi tử của Tần Phàm, lần nữa ủng hộ cùng chấn động nhân tâm!
Một thiên kiêu chi tử như vậy có thể sinh ra ở Nam Phong Thành, chẳng lẻ không đáng giá mọi người dốc sức liều mạng đi thủ hộ sao?
- Võ Tôn? Con của ta đã trở thành Võ Tôn rồi sao?
Tần Phàm chi phụ Tần Hồng, vào lúc này trong khoảng thời gian ngắn không khỏi có chút phát mộng rồi, kế tiếp là nhịn không được nước mắt tuôn đầy mặt!
Đồng thời, tảng đá lớn trong lòng hắn cũng nhẹ nhàng để xuống, hôm nay hắn yên tâm, Tần Phàm không phải bị Chân Vũ Thánh Địa đuổi ra, mà là trở thành Võ Tôn đi ra đấy!
Võ Tôn cường giả, võ đạo tôn sư!
Tần Hồng như thế nào cũng sẽ không nghĩ tới, con của mình, vậy mà sẽ ở thời điểm không đủ hai mươi tuổi đến được độ cao mà mình cả đời cũng không có cách nào leo đến. Trong lòng của hắn chỉ cảm thấy lão hoài kích động, cái tự hào chi tình kia không cách nào nói rõ!
Mà hai gã Nam Phong Thành tộc trưởng khác, trong lòng Điền Phong cùng Tiết Trường Phong cũng có chút phức tạp, bọn hắn đã lần nữa đánh giá cao tiềm lực thiếu niên áo xanh này rồi, nhưng không thể tưởng được cuối cùng nhất thiếu niên này vẫn là lần nữa ngoài dự liệu của bọn hắn.
Võ Tôn không đến hai mươi tuổi... Thật là khiến người đố kỵ ah!
Nhưng bọn họ cũng đều biết, Nam Phong Thành hẳn là được bảo trụ rồi.
Tuy hôm nay Tần Phàm còn không có chính thức ra tay, nhưng bọn hắn đều tin tưởng vững chắc rồi, cái gia viên này sẽ không vào hôm nay bị hủy đi! Nhất định sẽ không!
Cái này từ mọi người bốn phía biểu hiện kia là có thể nhìn ra, tất cả mọi người tin tưởng vững chắc!
Nhìn xem sĩ khí không ngừng tăng vọt, trong nội tâm Tần Phàm cũng có chút xúc động, điều này cũng làm cho hắn hiểu được trách nhiệm trên bờ vai của mình. Những người này tín nhiệm hắn, hắn nhất định không thể cô phụ mọi người tín nhiệm.
Cái thành thị này, hắn phải đi thủ hộ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Chư vị tộc nhân, chư vị huynh đệ, chư vị hương thân phụ lão, thật có lỗi, Tần Phàm vẫn là trở lại hơi chậm.
Tần Phàm dùng sức nắm chặt nắm đấm lại, thanh âm mang theo bi phẫn nói ra.
- Bất quá tiếp theo phía sau, xin mọi người yên tâm, ta sẽ không để cho những súc sinh này lại phá hư gia viên của chúng ta!
Áo bào xanh của Tần Phàm giương lên, con ngươi lạnh lùng mà nhìn về phía hai đầu Thất cấp yêu thú cực lớn đang đi ngược chiều Nam Phong Thành kia, hắn biết rõ, hôm nay hắn đầu tiên cần phải làm là làm thịt chúng!
Hai đầu Thất cấp yêu thú ở trước mặt Nam Phong Thành, một đầu là Đại Địa Bạo Hùng, một đầu là Độc Giác Giao Long! Một đầu trên trời, một đầu dưới đất, đồng dạng khổng lồ như núi, đồng dạng hung mãnh vô cùng.
Tần Phàm tinh tường, hơn vạn đầu yêu thú này đều là dùng hai con Thất cấp yêu thú kia cầm đầu, chỉ cần hai con yêu thú này ngã xuống, những yêu thú kia như rắn mất đầu, sẽ dễ dàng đối phó hơn rất nhiều!
Nhưng mà Thất cấp yêu thú, có thể so với Võ Tôn, cũng không có dễ dàng đối phó như vậy.
Tần Phàm không có cùng Thất cấp yêu thú giao thủ qua, nhưng hắn chứng kiến Cổ Mặc đã khôi phục tu vi Võ Tôn, ở trước mặt hai con yêu thú, cũng khiến cho chật vật như vậy liền biết.
Đương nhiên, hắn hôm nay, cũng có được tự tin của mình, bởi vì Cổ Mặc không có bản thể, hôm nay có thể phát huy thực lực chưa hẳn bì kịp được mình.
Xem hai con yêu thú trước mặt này, trong đó một đầu Độc Giác Giao Long kia, Tần Phàm liếc mắt liền nhận ra được, bởi vì mấy năm trước thời điểm ở yêu thú sơn mạch, hắn đã từng thấy qua một đầu!
Thậm chí tài liệu thi thể một đầu Độc Giác Giao Long kia còn có một chút ở lại trong trữ vật giới chỉ của hắn! Mình cũng đã từng tắm rửa qua Độc Giác Giao Long chi huyết!
Tuy trải qua mấy lần Ma chủng luyện hóa, huyết mạch cường đại hơn thay thế Độc Giác Giao Long chi huyết này, để cho Giao Long huyết này trở nên rất nhạt rồi, nhưng vẫn có một tia như vậy đấy!
Hơn nữa càng quan trọng hơn là, "hung thủ" giết chết đầu Độc Giác Giao Long… năm đầu Thiên Sí Hổ, hiện tại đã bị hắn thu phục rồi, đang nuôi dưỡng ở phía sau núi Nam Phong Tần gia!
Trước khi Tần Phàm tiến vào Chân Vũ Thánh Địa, đã để cho năm đầu Thiên Sí Hổ kia thủ hộ lấy Nam Phong Tần gia, nhưng lúc này trên chiến trường Tần Phàm không có trông thấy chúng, hắn đoán chừng mấy tiểu tử kia chính là sợ đầu Độc Giác Giao Long này!
Đừng nhìn khi đó năm đầu Thiên Sí Hổ đuổi theo đầu Độc Giác Giao Long kia xa như vậy, đó là bởi vì đầu Độc Giác Giao Long đó vừa vặn ở vào suy yếu kỳ, thực lực chưa đủ một phần ba toàn thịnh, mới khiến cho năm đầu Thiên Sí Hổ kia đắc thủ!
Như chống lại một đầu Độc Giác Giao Long kỳ toàn thịnh trước mặt này, cho dù năm đầu Thiên Sí Hổ kia liều mạng cũng sẽ không phải là đối thủ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro