Đan Vũ Càn Khôn

Luyện hóa cùng thanh âm thần bí. (2)

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

Lúc này viên ma chủng hư ảnh huyền vũ cũng đã xuất hiện trong cơ thể.

Theo huyền vũ hư ảnh xuất hiện, lập tức Tần Phàm cảm thấy lồng ngực mình truyền tới cảm giác bế tắc cực độ, thật giống như bên trong bị bao phủ đầy bùn đất, làm người ta cảm thấy vô cùng khó chịu, hơi thở đã bắt đầu nghẹn lại cực kỳ khó thở, thậm chí muốn đem cả hai loại năng lượng luyện thể khác đều phong cứng lại.

Thổ hoàng sắc quang hoa từ trong hư ảnh huyền vũ ma chủng không ngừng tán phát, năng lượng hoàng sắc chảy khắp toàn thân, Tần Phàm cảm giác được mỗi một tấc da thịt trong cơ thể cùng thần kinh tựa hồ đều chấn động lên, tốc độ dần dần nhanh hơn, giống như sóng lớn ba đào, loại cảm giác này làm thống khổ không ngừng nối tiếp dâng tràn.

Ba loại năng lượng ma chủng hoàn toàn bị kích phát.

- Oanh!

Ngay sau đó Thủy Kỳ Lân, Hỏa Chu Tước, Thổ Huyền Vũ hư ảnh đều giống như cừu địch gặp mặt, mạnh mẽ va chạm lẫn nhau, phát ra tiếng nổ mạnh vô cùng kịch liệt!

Lúc này bùng nổ nhất thời phát ra từng trận quang mang phi thường mãnh liệt, vô số quang mang tán phát khắp bốn phương tám hướng, sau đó hào quang chậm rãi ngưng kết, phảng phất như chùm rễ của đại thụ che trời, trực tiếp sáp nhập vào trong mỗi khiếu huyệt trong cơ thể Tần Phàm.

Rất nhanh nguyên khí của hắn bắt đầu bị ba cỗ năng lượng hấp thu!

Hơn nữa chỉ trong thoáng chốc, nguyên khí tiếp cận tứ cấp võ tôn đã bị hút đi sạch sẽ.

- Lôi!

Thấy tình huống như vậy, Tần Phàm biết năng lượng luyện thể bắt đầu cần đại lượng năng lượng cường đại phụ trợ, vì thế hắn cau chặt mày, hiện tại chỉ có thể dựa vào lôi điện, phải lần nữa gợi lên lôi điện bùng nổ công kích!

- Oanh long long…

Bị Tần Phàm chủ động dùng nguyên khí hấp dẫn, từng trận tiếng vang thật lớn truyền tới, lôi điện giống như mãnh thú bị đánh thức, điên cuồng rít gào, dùng tốc độ cực nhanh hướng thân thể Tần Phàm đánh xuống.

Phảng phất như muốn đem Tần Phàm hoàn toàn cắn nuốt.

- Hống hống hống…

Nhưng đúng lúc này, trong thân thể Tần Phàm bộc phát ra thanh âm tiếng hống của mãnh thú cường đại, sau đó ba ma tôn hư ảnh cực lớn hiện lên ngoài thân thẻ hắn, ngược lại đem lôi điện hung hăng cắn nuốt!

Lôi điện nhập vào cơ thể.

Năng lượng ma chủng ngược lại càng thêm vận chuyển điên cuồng, tiến hành cải tạo cùng cường hóa thân thể hắn không ngừng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lôi điện không ngừng đánh xuống, thậm chí ma tôn hư ảnh còn vọt lên giữa không trung, đón tiếp lôi điện giáng xuống mà cắn nuốt.

Cảm giác tê dại tản mát, nhưng thống khổ trong cơ thể không hề biến mất, vẫn đau tới mức làm người ta khó thể chịu được, thậm chí Tần Phàm cảm giác chính thần kinh của mình tựa hồ cũng đang run rẩy, linh hồn muốn tách xa cơ thể, dày vò như vậy thật sự là không chịu nổi, ngay sắc mặt cũng biến thành vặn vẹo dữ tợn.

Nhưng Tần Phàm biết hết thảy đang phát triển tốt hơn, chỉ cần hắn chịu qua cửa ải này, sẽ thoải mái hơn rất nhiều.

Kiên trì chính là thắng lợi.

Sinh tử nằm trong một ý niệm.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây.

May mắn, ý nghĩ buông tha cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện trong đầu óc Tần Phàm, hắn chiến thắng thống khổ cùng đủ loại cảm giác khó chịu trong thân thể, cuối cùng vẫn kiên trì xuống.

Không biết trải qua bao lâu, năng lượng ma chủng điên cuồng đập vào nhau cùng luyện hóa, dần dần đem thân thể huyết mạch ma tôn viễn cổ thật loãng của hắn biến thành nồng đặc cùng khí lực cường đại.

Rốt cục vào lúc này bắt đầu có một cỗ khí lưu mát rượi xuất hiện trong cơ thể, loại cảm giác đau đớn tựa hồ đã có xu thế yếu bớt.

Lúc này Tần Phàm cũng cảm giác mình chậm rãi hồi phục lại, ý nghĩ dần dần biến thành trong sáng.

Lôi điện bốn phía bắt đầu giảm bớt, thậm chí vào lúc này ánh sáng trong cung điện cũng mờ hơn một ít, ma chủng năng lượng trong thân thể Tần Phàm cũng đã luyện thể xong, bắt đầu chữa trị thân thể hắn.

Lần luyện hóa ma chủng thứ hai cũng đã hoàn thành!

Nhưng Tần Phàm biết nếu không mượn dùng lôi điện nơi này, với cảnh giới tứ cấp võ tôn của hắn căn bản không cách nào hoàn thành luyện hóa lần thứ hai, nguyên khí hấp thu trong phạm vi bốn trăm thước căn bản không cung cấp đủ năng lượng cho hắn.

Tần Phàm siết chặt tay, hắn cảm giác mình hồi phục lại lực lượng thêm lần nữa, hơn nữa lần này hắn cảm giác lực lượng của mình càng thêm cường đại, mà khí lực trải qua lần thứ hai luyện hóa lại tăng lên thêm một tầng.

Thậm chí cả nguyên khí hộ tráo của hắn cũng có thể cứng rắn chịu được bát cấp võ tôn một kích, nếu ngày đó Phong Thiên Hùng đánh hắn mà có được khí lực như bây giờ, chỉ sợ hắn cũng không bị thương nặng bao nhiêu.

Mạnh mẽ, thật sự quá mạnh mẽ.

Càng làm cho hắn vui mừng chính là hắn phát hiện bản tức nguyên khí tựa hồ xảy ra dị biến, bên trong ẩn chứa lôi điện lực nhè nhẹ, điều này giúp công kích của hắn càng tăng lên không ít, thậm chí có được năng lực làm đối thủ bị tê dại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đây cũng có lực cản tương đối lớn.

Trong mắt Tần Phàm xuất hiện vui mừng, lần này luyện thể tuy rằng nguy hiểm cùng thống khổ vạn phần, nhưng thu hoạch cực lớn.

Tiếp theo ánh mắt Tần Phàm rơi xuống trên cổ đăng, nếu lần này hắn không quyết đoán luyện hóa ma chủng lần hai, kết quả của hắn nhất định thập phần bi thảm, đầu sỏ chính là đồ vật này. Rất có thể là do cổ đăng đã gợi lên lôi điện bên trong thần miếu.

- Bản thân ta thật muốn nhìn xem ngươi còn huyền diệu gì bên trong!

Thấy lôi điện lực đã giảm bớt rất nhiều, Tần Phàm cắn răng, đưa tay vươn tới chỗ cổ đăng.

Hiện tại khí lực của hắn đã có thể kháng cự lôi điện, cho nên hắn cũng không quá sợ hãi lôi điện trong thần miếu.

- Sưu…

Nhưng khi bàn tay Tần Phàm chạm tới cổ đăng, tử sắc lôi tâm bỗng nhiên nhảy lên, sau đó hóa thành một đạo tử quang bay tới bàn tay Tần Phàm.

- Ha ha, nghịch thần giả, đạo của ta cũng không cô độc!

Lập tức một tiếng cười thần bí vang vọng bên trong Lôi Thần Miếu.

- Là thanh âm của ai?

Tần Phàm nghe được tiếng cười, trong lòng không khỏi khẽ run lên. Thật sự do tiếng cười xuất hiện quá mức đột nhiên, thanh âm có chút sâu thẳm, giống như đến từ viễn cổ, hơn nữa trong bá đạo còn mang theo hương vị tà mị, làm tâm thần người không khỏi bị chấn động.

- Xích xích…

Ngay khi tâm thần Tần Phàm bị dao động trong nháy mắt, tử sắc lôi tâm tốc độ cực nhanh, ngay khi thanh âm còn chưa hoàn toàn tiêu tán cũng đã rơi xuống lưng bàn tay của hắn, hơn nữa cháy lên, thêm một trận tiếng sấm, tiếp theo là thanh âm da thịt bị nướng cháy.

- Tê…

Tần Phàm vừa trải qua một trận đau đớn đến chết đi sống lại, chút đau đớn này tự nhiên không ảnh hưởng gì quá lớn tới hắn, chỉ là bên trong tử sắc lôi tâm mang theo nhiệt lượng khi thì băng sương khi thì nóng cháy cùng điện lực khiến người tê dại làm cho hắn không khỏi hít sâu một hơi, lưng bàn tay theo bản năng run lên nhè nhẹ.

Hỏa diễm thần bí thật sự xuất hiện có chút cổ quái cùng quỷ dị.

Thậm chí đã làm cho Tần Phàm trong khoảnh khắc bất chấp thanh âm mới xuất hiện kia, chờ khi loại cảm giác này thoáng tiêu tán hắn vội vàng đưa tay muốn hủy diệt dấu vết dính trên lưng bàn tay.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0