Đan Vũ Càn Khôn

Mộc Thiên Hùng

Hỏa Thụ

2024-07-24 03:27:15

Cường giả Võ Tôn dù đối với Chân Vũ thế gia nhất phẩm mà nói cũng là nhân tài quý báu, hiện giờ thoáng cái trông thấy tổn thất hai gã, Mộc Thiên Hùng với tư cách trưởng lão Mộc gia trưởng lão tự nhiên bi thống không thôi.

Hơn nữa hắn và Mộc Mộ Mộc Dương lúc còn trẻ đã từng cùng lịch lãm rèn luyện, chung qua sinh tử, có giao tình rất sâu!

- Mộc Mộ Mộc Dương, Thiên Tôn lão nhân gia ông ta dự đoán được các ngươi gặp kiếp nạn ở Càn Khôn Đái, bảo cho ta gấp rút tới tiếp viện các ngươi, tuy rằng lão phu vừa nhận mệnh lệnh của Thiên Tôn liền chạy đến, nhưng không thể tưởng được vẫn muộn một bước!

Mộc Thiên Hùng lúc này một đầu tóc dài không gió mà bay, hai mắt đỏ lên, tiếp theo hung hăng nện một quyền lên mặt đất, lộ ra thập phần tự trách!

Mà mặt đất bị hắn tùy ý nện xuống một quyền, thậm chí cũng không sử dụng nguyên khí, nhưng lại xuất hiện một hố sâu hoáy! Một tảng đá lớn trong hố sâu dưới một quyền này liền nát bấy.

Có thể thấy được lực lượng của Mộc Thiên Hùng khủng bố thế nào.

- Bất quá Mộc Mộ Mộc Dương các ngươi yên tâm, Mộc Thiên Hùng ta thề, nhất định sẽ tìm ra hung thủ giết chết các ngươi. Chặt hắn ra thành mười tám khối đặt dưới mộ phần các ngươi!

Sau một khắc, Mộc Thiên Hùng vậy mà lại chỉ thiên để thề.

Tính cách Mộc Thiên Hùng vốn cũng có chút táo bạo, coi như sau khi đạt đến Võ Tôn chi cảnh vẫn không sửa!

Cũng vì tâm tính không giống người thường, ưa thích tùy tâm sở dục, làm theo ý mình, cho nên hắn thiên phú cũng không tệ, mới có thể tiến vào Võ Tôn chi cảnh ba bốn mươi năm đã đạt tới Võ Tôn cửu cấp, hơn nữa một mực vô duyên Võ Thánh, bất quá thực lực của hắn tuyệt đối không thể coi thường được!

- Thiên Tôn, hiện giờ Mộc Mộ và Mộc Dương đã chết, Thiên Hùng đã phụ nhờ vả, nhưng Thiên Hùng nhất định sẽ mang đầu hung thủ về Mộc gia tạ tội!

Sau khi thề xong hoàn tất về sau, lập tức Mộc Thiên Hùng lại hướng lên trời bi thiết một hồi, hình dáng như điên, tựa hồ đang tạ tội với người gọi là "Thiên Tôn" kia.

Thật lâu, Mộc Thiên Hùng mới đè xuống nộ khí, bắt đầu tỉnh táo đánh giá hoàn cảnh bốn phía mà dấu vết chiến đấu còn sót lại.

Hiện trường vốn là một khu rừng rậm rạp, lại vì chiến đấu giữa hai người Tần Phàm và Mộc Mộ Mộc Dương nên cây cối trong phạm vi mấy trăm mét đều bị phá hủy, đại địa bốn phía vỡ ra, ngàn thương trăm lỗ!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mà nơi cách thi thể Mộc Dương không xa, càng có một số sâu cực lớn không thấy đáy, bên cạnh có một vòng lớn bùn đất lục sắc, đó là vì vì Mộc hệ nguyên khí oanh kích mặt đất lưu lại.

- Vừa rồi bọn hắn hẳn đã trải qua một hồi đại chiến, mà thực lực hung thủ kia xem ra cũng không cao hơn Mộc Mộ và Mộc Dương, cũng chỉ tầm ngang Mộc Mộ nhưng lại hết sức giảo hoạt! Xem tình huống là lúc đầu bị Mộc Mộ và Mộc Dương đánh vào hố sâu, sau đó người này vụng trộm tiềm phục bên dưới, tiếp theo bằng vào võ kỹ quỷ dị đánh lén giết chết Mộc Dương, sau đó lại giết chết Mộc Mộ!

Quan sát một hồi, Mộc Thiên Hùng cuối cùng được ra kết luận.

Ngoại trừ cảnh giới có chút phán đoán sai lầm thì lão già này chỉ nướng theo dấu vết để lại hiện trường liền suy đoán ra tình huống lúc đó không sai biệt lắm. Nếu Tần Phàm ở đây lúc này nhất định sẽ lộ ra kinh ngạc không thôi!

- Thật can đảm, lại dựa vào đánh lén giết chết người Mộc gia! Đợi khi lão phu bắt được ngươi, tất sẽ nghiền xương ngươi thành tro!

Sau khi suy đoán ra kết quả này, Mộc Thiên Hùng lộ ra hết sức tức giận, lập tức nghiến răng nghiến lợi mắng. Đầu tóc dài của hắn vào lúc này không gió mà bay, lộ ra sát khí lẫm lẫm, khí thế hung ác bức nhân.

- Nhưng từ thi thể này xem ra, lại là do nguyên khí hai loại thuộc tính đánh chết bọn hắn? Chẳng lẽ hung thủ là hai người sao? Một người trong đó nấp ở một bên, phối hợp với người trong hố đánh lén sao?

Bất quá khi Mộc Thiên Hùng đi kiểm tra miệng vết thương thi thể Mộc Mộ Mộc Dương, hắn lại không khỏi nhướng mày, lộ ra mê hoặc.

- Tại sao có thể như vậy! Không thể nào là Võ Thánh ra tay được!

Bởi vì Mộc Thiên Hùng đối với Võ Thánh hiểu rõ không ít, ở hiện trường hắn hoàn toàn không cảm thấy khí tức của Võ Thánh, hơn nữa hắn thập phần tinh tường, tổn thương do công kích Võ Thánh tạo thành xa xa không chỉ có uy lực như vậy! Nếu hung thủ là Võ Thánh, như vậy đối với Mộc Mộ vàMộc Dương nhất định là áp đảo tuyệt đối, hiện trường căn bản sẽ không tạo thành cục diện khổ chiến như vậy được.

Cho nên, Mộc Thiên Hùng loại trừ khả năng hung thủ là cường giả Võ Thánh.

Nhưng có thể khống chế hơn một loại Thiên Địa nguyên khí, đó là đặc quyền của Võ Thánh, đây là một loại thường thức!

Hung thủ không phải Võ Thánh, công kích do hai loại nguyên khí lưu lại, vì vậy, Mộc Thiên Hùng mới có suy đoán hung thủ là hai người .

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Hừ, thậm chí ngay cả trữ vật giới chỉ Mộc gia Thần Mộc thành mới có cũng lấy đi rồi!

Trong khoảng thời gian ngắn bởi vì không tìm được đáp án hợp lý, tiếp theo Mộc Thiên Hùng chỉ đành lần nữa quan sát thi thể Mộc Mộ và Mộc Dương, đến khi trông thấy bàn tay của bọn hắn, phát hiện trữ vật giới chỉ trên đó đã không còn, hắn lập tức hừ lạnh một tiếng, lập tức lạnh cười rộ lên:

- Tốt! Nếu ngươi đã tham như vậy thì dễ xử lý rồi, trong trữ vật giới chỉ có ấn ký đặc biệt chỉ Mộc gia mới có, chỉ cần ngươi vừa sử dụng đồ vật trong trữ vật giới chỉ, lập tức sẽ bị ta biết! Đến lúc đó ta xem ngươi trốn nơi nào!

- Còn có nha đầu Phương Tiểu Tinh kia nữa, lần này Mộc Mộ Mộc Dương là vì truy tung ngươi mà chết, tuyệt đối không thể để ngươi thoát được!

Phương Thiên hùng vào lúc này con mắt bỗng nhiên nhìn nhìn về một hướng, tựa hồ trong lòng đang nhanh chóng suy tính gì đó!

Sau một lát, Mộc Thiên Hùng như có điều đoán được, tay áo vung lên, thu thi thể hai người Mộc Mộ và Mộc Dương vào trong trữ vật giới chỉ, sau đó lục đục đi về một hướng khác

Bất quá lúc này thân hình Mộc Thiên Hùng lại bỗng nhiên trì trệ, lập tức ánh mắt lạnh lùng nhìn về sau lưng, tu vị cửu cấp Võ Tôn của hắn sao mà cường đại, trong ngàn mét có gió thổi cỏ lay gì đó cũng đừng hòng dấu diếm được hắn.

Cách nơi này ước chừng nửa dặm tổng cộng có hơn mười người đang cẩn thận từng li từng tí chạy đến hướng này, hơn mười người này đều có tu vị ngoài Tiên Thiên Võ sư, trong đó mười người càng là hảo thủ cảnh giới Linh Vũ sư, thậm chí người dẫn đầu còn là Linh Vũ Sư cửu cấp chỉ cách Võ Tôn chi cảnh một bước ngắn!

Cổ thế lực này nếu đặt trong Đại Kiền quốc cũng có thể tranh được một phen danh tiếng rồi.

- Hừ, nếu các ngươi đã chạy đi tìm chết, vậy thì chôn cùng Mộc Mộ và Mộc Dương bọn hắn đi!

Bất quá Mộc Thiên Hùng lại hoàn toàn không để những người này vào măt, ngược lại sắc mặt hiểm ác hừ lạnh một tiếng.

Lập tức hắn vung trường bào lên, bàn tay giống như cây gỗ uốn lượn thành chộp, vươn về phía bên kia!

- Thương Long Thám Trảo!

Theo Mộc Thiên Hùng quát khẽ một tiếng, lập tức bốn phía Mộc hệ linh khí mãnh liệt bị hắn tụ lại, sau đó một đầu hư ảnh Cực Long trọn vẹn trăm trượng thành hình giữa không trung.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đan Vũ Càn Khôn

Số ký tự: 0