Một ít tin tức của gia tộc. (2)
Hỏa Thụ
2024-07-24 03:27:15
- Tốt lắm, chúng ta trước tiên tìm một chỗ, các ngươi kể lại cho ta nghe một ít tình huống trong gia tộc.
Tần Phàm mỉm cười gật đầu nói, chứng kiến người tại quê nhà, tâm tình hắn cũng chợt cảm thấy vui tươi.
- Vậy chúng ta trước tiên quay về trụ sở của chúng ta tại Thiên Ly Thành đi thôi.
Lúc này Trần Kỳ có vẻ thật hưng phấn vừa đi phía trước dẫn đường, vừa đè nén kích động nhỏ giọng giới thiệu:
- Có lẽ đoàn trưởng còn không biết, hiện tại Ẩn Thế mạo hiểm đoàn của chúng ta đều phát triển đoàn viên ở các quốc gia, thành viên bên ngoài thậm chí đã đạt tới hơn mười vạn người, còn có “Đại Kiền phong vân” của chúng ta đã đổi thành “Vũ Thiên phong vân”, ngoại trừ chuyện xảy ra tại Đại Kiền quốc, ở quốc gia khác đã bắt đầu bán ra…
- Không tệ, không thể tưởng được hiện tại mạo hiểm đoàn của chúng ta đã phát triển tới mức độ này.
Tần Phàm không khỏi cảm giác có chút ngoài ý muốn, lúc ban đầu hắn thành lập Ẩn Thế mạo hiểm đoàn mặc dù cũng nghĩ tới cần phát triển lớn mạnh dùng thu thập một ít tin tức hữu dụng, nhưng không thể tưởng được có được tốc độ phát triển nhanh như vậy.
- Kỳ thật ban đầu khi đoàn trưởng cho chúng ta tìm kiếm tin tức về Cửu Long Cốc, chúng ta đã bắt đầu thành lập. Mà về sau, đoàn trưởng đạt được danh hiệu Liệp Thú Vương trong đại hội anh hùng săn thú, tên tuổi của kỳ tích chi tử người người đều biết, danh hào của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn chúng ta cũng dần dần được truyền ra trên Vũ Thiên đại lục, phát triển càng lúc càng nhanh.
Trần Kỳ cười tiếp tục giới thiệu.
- Thì ra là thế.
Lúc này Tần Phàm mới thoáng hiểu được, hắn không nghĩ tới danh hiệu Liệp Thú Vương vẫn tốt dùng như vậy, nhưng hẳn là còn có nguyên nhân một chuyện khác của hắn cũng bị truyền ra đi.
- Ha ha, đúng vậy, kỳ tích chi tử là đoàn trưởng của chúng ta, ai không muốn gia nhập vào Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đây? Chúng ta đối với đoàn viên gia nhập đều trải qua nghiêm khắc chọn lựa.
Vài linh võ sư khác cũng cười nói, bọn họ nhìn thấy Tần Phàm còn dễ ở chung hơn cả trong tưởng tượng, sau đó cũng dám xen lời nói chuyện, bọn họ đối với việc mình trở thành đoàn viên trung tâm của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn mà thập phần tự hào.
Khi nói chuyện, mọi người vừa đi tới một ngôi nhà trung đẳng có vẻ bí mật, đây là căn cứ địa lâm thời của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn thành lập tại Thiên Ly Thành.
- Lần này chuyện ta xảy ra sự cố có bị truyền ra hay không?
Vào phòng, sau khi ngồi xuống, Tần Phàm mới trầm giọng hỏi.
- Không có, tiểu thư dặn chúng ta phải giữ nghiêm bí mật, cả Nam Phong Tần gia cùng mạo hiểm đoàn cũng rất ít người biết, ban đầu chúng ta cũng lấy danh nghĩa phát triển mạo hiểm đoàn mà đi vào Đại Ly quốc.
Trần Kỳ trả lời.
- Như vậy cũng tốt.
Lúc này Tần Phàm mới yên tâm hơn một chút, hắn biết sự tồn tại của mình đối với Nam Phong Tần gia ý nghĩa như thế nào, nếu tin tức mình gặp nạn truyền ra, ảnh hưởng nhất định rất lớn, vì vậy hắn lại hỏi:
- Hiện tại tình huống trong gia tộc ra sao?
Trên thực tế hắn rời khỏi gia tộc đã hơn một năm, hắn đối với tình huống trong tộc cũng cảm thấy có chút bận tâm.
- Sau khi đoàn trưởng rời đi không lâu, thật sự chúng ta nhận được một ít áp lực, từ đầu tới đuôi Kiền Kinh Tần gia không hề buông tha việc quấy nhiễu cùng đả kích, nhưng sau đó tiểu thư trở về, hết thảy liền tốt hơn nhiều, thậm chí chúng ta còn đạt được một ít phát triển.
Trần Kỳ cũng nghiêm túc hồi đáp, nhìn ra được hắn hết sức bội phục Tần Li.
Tần Phàm gật gật đầu, hắn biết ước hẹn năm năm không chỉ là ân oán giữa hắn cùng Kiền Kinh Tần gia, vẫn còn là giao phong giữa Nam Phong Tần gia cùng Kiền Kinh Tần gia, bên ngoài Kiền Kinh Tần gia không dám đánh chính diện, nhưng dù sao cũng ỷ vào mình là nhất phẩm chân võ thế gia, làm một ít động tác âm thầm ảnh hưởng phát triển của Nam Phong Tần gia vẫn sẽ có.
Nhưng hắn rất có lòng tin với năng lực của Tần Li, có nàng trấn thủ Nam Phong Tần gia, phỏng chừng sẽ không xảy ra chuyện đại sự gì. Hơn nữa Tần Li xuất thân từ Chân Võ thánh địa, như vậy chứng minh nàng đã có được thực lực võ tôn, có nàng trong gia tộc cũng có thể an toàn hơn rất nhiều.
- Về sau còn nảy sinh qua chuyện thú triều thêm lần nào nữa hay không?
Vì vậy Tần Phàm lại hỏi, tuy rằng trong nhà có vài đầu yêu thú cường đại trấn thủ, nhưng hắn vẫn luôn lo lắng sẽ có thú triều đại quy mô phát sinh thêm lần nữa.
Đặc biệt sau khi nghe Kim Dương võ thánh nói về Trấn Yêu Thành cùng cửu cấp yêu thú, hắn càng thêm cảm thấy thật lo lắng.
- Cũng có thú triều nhỏ nhiễu qua địa phương như Thanh Thạch trấn, nhưng loại thú triều cỡ lớn như lần trước thì không thấy qua.
Trần Kỳ trả lời.
- Hiện tại cha ta cùng tỷ tỷ đều khỏe chứ? Lần này ta làm cho bọn họ lo lắng, lần này ta còn một số việc cần lưu lại một chút, còn phải phiền toái các ngươi quay về báo tin bình an giúp ta.
Tiếp theo Tần Phàm lại hỏi một ít chuyện khác trong gia tộc, cuối cùng mới nói.
Tuy rằng hắn cũng hi vọng mình có thể lập tức quay về thăm nhà, nhưng vì đại cục, hắn vẫn tính toán lưu lại tu luyện tới võ thánh mới trở về.
- Ha ha, lão tộc trưởng cùng tiểu thư đều rất tốt, nhưng vì quá lo lắng cho đoàn trưởng, đặc biệt là tiểu thư, đối với đoàn trưởng đúng là mong nhớ ngày đêm ah…Ha ha, đoàn trưởng yên tâm, chúng ta nhất định dùng tốc độ nhanh nhất đem tin tức đoàn trưởng bình an báo về!
Trần Kỳ cười nói, hắn cùng Tần Phàm ở chung lâu nhất, đối với vị đoàn trưởng trẻ tuổi này vô cùng hiểu biết, nên mới dám mở miệng vui đùa.
- Tốt lắm, như vậy hiện tại ngươi lên đường đi, lần này ta còn phải đi bái phỏng Kim Dương võ thánh một chút, việc này không thể chậm trễ.
Tần Phàm nghe vậy, tuy biết Trần Kỳ vui đùa, nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy có chút ấm áp.
Trong khoảnh khắc nội tâm hắn cảm thấy ôn nhu vô hạn.
…
Trao đổi hồi lâu với người của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, nghỉ ngơi thêm một lát, Tần Phàm liền đi tới phủ đệ của Kim Dương võ thánh.
Kim Dương võ thánh là đệ nhất võ thánh của Vũ Thiên đại lục, nhưng Đại Ly Hồng gia vẫn thật điệu thấp, phủ đệ cũng không có kiểu tráng lệ như những đại gia tộc khác, nhưng lại có được nội tình võ đạo thế gia nồng hậu, không hề mất chút phong cách quý phái.
- Vãn bối Tần Phàm, tiến đến cầu kiến Kim Dương võ thánh tiền bối.
Đi tới trước Đại Ly Hồng gia phủ đệ, Tần Phàm hướng mấy vị thủ vệ chắp tay, nói thẳng ý tứ đến thăm của mình.
- Tần Phàm, ngươi không có chết!
Ngay khi thanh âm của Tần Phàm vừa vang lên, ngay lập tức tận sâu trong phủ đệ Hồng gia lại truyền ra thanh âm kinh ngạc lẫn vui mừng, lại thêm một trận gió lốc bỗng nhiên ập tới, tiếp theo một thân ảnh kích động liền xuất hiện ngay trước mặt hắn!
Thân ảnh xuất hiện trước mắt Tần Phàm chính là Kim Dương võ thánh.
Vị lão võ thánh vừa nghe được thanh âm của Tần Phàm lập tức từ trong phủ đệ thuấn di ra tới ngoài cổng làm mấy thủ vệ giật nảy mình, trong khoảnh khắc cũng cảm thấy thật ngạc nhiên, bởi vì bọn họ chưa từng nhìn thấy qua lão tổ tông có khi nào lại tự đích thân đi ra cửa nghênh đón một người.
Tần Phàm mỉm cười gật đầu nói, chứng kiến người tại quê nhà, tâm tình hắn cũng chợt cảm thấy vui tươi.
- Vậy chúng ta trước tiên quay về trụ sở của chúng ta tại Thiên Ly Thành đi thôi.
Lúc này Trần Kỳ có vẻ thật hưng phấn vừa đi phía trước dẫn đường, vừa đè nén kích động nhỏ giọng giới thiệu:
- Có lẽ đoàn trưởng còn không biết, hiện tại Ẩn Thế mạo hiểm đoàn của chúng ta đều phát triển đoàn viên ở các quốc gia, thành viên bên ngoài thậm chí đã đạt tới hơn mười vạn người, còn có “Đại Kiền phong vân” của chúng ta đã đổi thành “Vũ Thiên phong vân”, ngoại trừ chuyện xảy ra tại Đại Kiền quốc, ở quốc gia khác đã bắt đầu bán ra…
- Không tệ, không thể tưởng được hiện tại mạo hiểm đoàn của chúng ta đã phát triển tới mức độ này.
Tần Phàm không khỏi cảm giác có chút ngoài ý muốn, lúc ban đầu hắn thành lập Ẩn Thế mạo hiểm đoàn mặc dù cũng nghĩ tới cần phát triển lớn mạnh dùng thu thập một ít tin tức hữu dụng, nhưng không thể tưởng được có được tốc độ phát triển nhanh như vậy.
- Kỳ thật ban đầu khi đoàn trưởng cho chúng ta tìm kiếm tin tức về Cửu Long Cốc, chúng ta đã bắt đầu thành lập. Mà về sau, đoàn trưởng đạt được danh hiệu Liệp Thú Vương trong đại hội anh hùng săn thú, tên tuổi của kỳ tích chi tử người người đều biết, danh hào của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn chúng ta cũng dần dần được truyền ra trên Vũ Thiên đại lục, phát triển càng lúc càng nhanh.
Trần Kỳ cười tiếp tục giới thiệu.
- Thì ra là thế.
Lúc này Tần Phàm mới thoáng hiểu được, hắn không nghĩ tới danh hiệu Liệp Thú Vương vẫn tốt dùng như vậy, nhưng hẳn là còn có nguyên nhân một chuyện khác của hắn cũng bị truyền ra đi.
- Ha ha, đúng vậy, kỳ tích chi tử là đoàn trưởng của chúng ta, ai không muốn gia nhập vào Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đây? Chúng ta đối với đoàn viên gia nhập đều trải qua nghiêm khắc chọn lựa.
Vài linh võ sư khác cũng cười nói, bọn họ nhìn thấy Tần Phàm còn dễ ở chung hơn cả trong tưởng tượng, sau đó cũng dám xen lời nói chuyện, bọn họ đối với việc mình trở thành đoàn viên trung tâm của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn mà thập phần tự hào.
Khi nói chuyện, mọi người vừa đi tới một ngôi nhà trung đẳng có vẻ bí mật, đây là căn cứ địa lâm thời của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn thành lập tại Thiên Ly Thành.
- Lần này chuyện ta xảy ra sự cố có bị truyền ra hay không?
Vào phòng, sau khi ngồi xuống, Tần Phàm mới trầm giọng hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Không có, tiểu thư dặn chúng ta phải giữ nghiêm bí mật, cả Nam Phong Tần gia cùng mạo hiểm đoàn cũng rất ít người biết, ban đầu chúng ta cũng lấy danh nghĩa phát triển mạo hiểm đoàn mà đi vào Đại Ly quốc.
Trần Kỳ trả lời.
- Như vậy cũng tốt.
Lúc này Tần Phàm mới yên tâm hơn một chút, hắn biết sự tồn tại của mình đối với Nam Phong Tần gia ý nghĩa như thế nào, nếu tin tức mình gặp nạn truyền ra, ảnh hưởng nhất định rất lớn, vì vậy hắn lại hỏi:
- Hiện tại tình huống trong gia tộc ra sao?
Trên thực tế hắn rời khỏi gia tộc đã hơn một năm, hắn đối với tình huống trong tộc cũng cảm thấy có chút bận tâm.
- Sau khi đoàn trưởng rời đi không lâu, thật sự chúng ta nhận được một ít áp lực, từ đầu tới đuôi Kiền Kinh Tần gia không hề buông tha việc quấy nhiễu cùng đả kích, nhưng sau đó tiểu thư trở về, hết thảy liền tốt hơn nhiều, thậm chí chúng ta còn đạt được một ít phát triển.
Trần Kỳ cũng nghiêm túc hồi đáp, nhìn ra được hắn hết sức bội phục Tần Li.
Tần Phàm gật gật đầu, hắn biết ước hẹn năm năm không chỉ là ân oán giữa hắn cùng Kiền Kinh Tần gia, vẫn còn là giao phong giữa Nam Phong Tần gia cùng Kiền Kinh Tần gia, bên ngoài Kiền Kinh Tần gia không dám đánh chính diện, nhưng dù sao cũng ỷ vào mình là nhất phẩm chân võ thế gia, làm một ít động tác âm thầm ảnh hưởng phát triển của Nam Phong Tần gia vẫn sẽ có.
Nhưng hắn rất có lòng tin với năng lực của Tần Li, có nàng trấn thủ Nam Phong Tần gia, phỏng chừng sẽ không xảy ra chuyện đại sự gì. Hơn nữa Tần Li xuất thân từ Chân Võ thánh địa, như vậy chứng minh nàng đã có được thực lực võ tôn, có nàng trong gia tộc cũng có thể an toàn hơn rất nhiều.
- Về sau còn nảy sinh qua chuyện thú triều thêm lần nào nữa hay không?
Vì vậy Tần Phàm lại hỏi, tuy rằng trong nhà có vài đầu yêu thú cường đại trấn thủ, nhưng hắn vẫn luôn lo lắng sẽ có thú triều đại quy mô phát sinh thêm lần nữa.
Đặc biệt sau khi nghe Kim Dương võ thánh nói về Trấn Yêu Thành cùng cửu cấp yêu thú, hắn càng thêm cảm thấy thật lo lắng.
- Cũng có thú triều nhỏ nhiễu qua địa phương như Thanh Thạch trấn, nhưng loại thú triều cỡ lớn như lần trước thì không thấy qua.
Trần Kỳ trả lời.
- Hiện tại cha ta cùng tỷ tỷ đều khỏe chứ? Lần này ta làm cho bọn họ lo lắng, lần này ta còn một số việc cần lưu lại một chút, còn phải phiền toái các ngươi quay về báo tin bình an giúp ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiếp theo Tần Phàm lại hỏi một ít chuyện khác trong gia tộc, cuối cùng mới nói.
Tuy rằng hắn cũng hi vọng mình có thể lập tức quay về thăm nhà, nhưng vì đại cục, hắn vẫn tính toán lưu lại tu luyện tới võ thánh mới trở về.
- Ha ha, lão tộc trưởng cùng tiểu thư đều rất tốt, nhưng vì quá lo lắng cho đoàn trưởng, đặc biệt là tiểu thư, đối với đoàn trưởng đúng là mong nhớ ngày đêm ah…Ha ha, đoàn trưởng yên tâm, chúng ta nhất định dùng tốc độ nhanh nhất đem tin tức đoàn trưởng bình an báo về!
Trần Kỳ cười nói, hắn cùng Tần Phàm ở chung lâu nhất, đối với vị đoàn trưởng trẻ tuổi này vô cùng hiểu biết, nên mới dám mở miệng vui đùa.
- Tốt lắm, như vậy hiện tại ngươi lên đường đi, lần này ta còn phải đi bái phỏng Kim Dương võ thánh một chút, việc này không thể chậm trễ.
Tần Phàm nghe vậy, tuy biết Trần Kỳ vui đùa, nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy có chút ấm áp.
Trong khoảnh khắc nội tâm hắn cảm thấy ôn nhu vô hạn.
…
Trao đổi hồi lâu với người của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, nghỉ ngơi thêm một lát, Tần Phàm liền đi tới phủ đệ của Kim Dương võ thánh.
Kim Dương võ thánh là đệ nhất võ thánh của Vũ Thiên đại lục, nhưng Đại Ly Hồng gia vẫn thật điệu thấp, phủ đệ cũng không có kiểu tráng lệ như những đại gia tộc khác, nhưng lại có được nội tình võ đạo thế gia nồng hậu, không hề mất chút phong cách quý phái.
- Vãn bối Tần Phàm, tiến đến cầu kiến Kim Dương võ thánh tiền bối.
Đi tới trước Đại Ly Hồng gia phủ đệ, Tần Phàm hướng mấy vị thủ vệ chắp tay, nói thẳng ý tứ đến thăm của mình.
- Tần Phàm, ngươi không có chết!
Ngay khi thanh âm của Tần Phàm vừa vang lên, ngay lập tức tận sâu trong phủ đệ Hồng gia lại truyền ra thanh âm kinh ngạc lẫn vui mừng, lại thêm một trận gió lốc bỗng nhiên ập tới, tiếp theo một thân ảnh kích động liền xuất hiện ngay trước mặt hắn!
Thân ảnh xuất hiện trước mắt Tần Phàm chính là Kim Dương võ thánh.
Vị lão võ thánh vừa nghe được thanh âm của Tần Phàm lập tức từ trong phủ đệ thuấn di ra tới ngoài cổng làm mấy thủ vệ giật nảy mình, trong khoảnh khắc cũng cảm thấy thật ngạc nhiên, bởi vì bọn họ chưa từng nhìn thấy qua lão tổ tông có khi nào lại tự đích thân đi ra cửa nghênh đón một người.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro